Huyền Học Đại Sư Nhàn Nhã Sinh Hoạt

Chương 39: Mời phụ huynh

Cô cũng nghe nói qua chuyện mấy người học sinh này ức hϊếp Uẩn Thịnh nhưng là không có chính mắt nhìn thấy qua.

Mà Uẩn Thịnh cũng không nói cho cô biết, nếu tìm bọn họ đến nói chuyện thì bọn họ đều chơi xấu mà không thừa nhận.

Cô cũng không có cách nào, huống chi cô nghe nói nhà của Nghiêm Thiên Lãng cầm đầu bọn họ rất có tiền nữa.

Chuyện này dù sao cũng phải giải quyết nên tự nhiên là Uẩn Ngọc đồng ý.

Cô đi theo giáo viên đến văn phòng, giáo viên Mã mang mắt kính thì kêu Bì Thiên Lỗi bọn họ đến, “Còn không chạy nhanh mà đi văn phòng, cả ngày cũng chỉ biết gây chuyện.”

Học sinh như vậy không ai sẽ thích cả, Bì Thiên Lỗi run run rẩy rẩy lên, “Giáo viên Mã, lạnh quá.”

Mấy người còn lại cũng gật đầu, Nghiêm Thiên Lãng nhìn Uẩn Ngọc liếc mắt một cái, nhà anh ta có tiền, hơn nữa gần nhất trong nhà xảy ra chuyện, ba anh ta lại là chạy khắp nơi tìm kiếm thiên sư.

Anh ta cứ cảm thấy trên người lại âm lãnh có chút kỳ quái, hẳn là có liên quan đến chị của Uẩn Thịnh.

Thực nhanh một đám người đã đến văn phòng giáo viên, ngay cả hiệu trưởng cũng bị kinh động.

Hiệu trưởng hơn 50 tuổi, lại đây nhìn mọi người đều đang chen chúc ở trong văn phòng, hỏi mọi chuyện là như thế nào.

Giáo viên Mã dẫn đầu nói, “Cô gái này chạy tới trường học đánh mấy người học sinh lớp của tôi.

Hiệu trưởng nhìn Uẩn Ngọc kiều kiều nhược nhược, cười một tiếng, “Cậu nói cô gái này đánh mấy tên cái nghịch ngợm thích gây sự của lớp cậu sao?”

Giáo viên Mã nói, “Hiệu trưởng, mặc kệ bọn học sinh ở trong trường học có làm ra chuyện gì đi đi chăng nữa, thì cũng phải để phụ huynh đến trường học nói chuyện.”

“Chứ đến trường học đánh học đánh học sinh là không đúng, có chuyện gì đều có thể từ từ mà ngồi xuống nói chuyện.”

Uẩn Ngọc nhìn giáo viên Mã một cái, bình tĩnh nói, “Thái dương không rõ, lông mày hỗn độn, thấy tiền sáng mắt, không có sư đức.” Cô ngay thẳng quá mức mà nói.

Làm cho giáo viên Mã tức giận đến gân xanh trên trán đều nổi hết lên, “Cái cô này nói bậy bạ gì đó.”

Hiệu trưởng hỏi Uẩn Ngọc, “Cô gái nhỏ à, cô có thể nói rõ mọi chuyện vừa xảy ra sao?”

Uẩn Ngọc bình tĩnh mà nói hết những chuyện mới xảy ra trước cổng trường, vừa dứt lời, Bì Thiên Lỗi đã run rẩy thân mình kêu la lên, “Hiệu trưởng, tụi em nhưng không có ức hϊếp em trai của chị ta nha.”

“Ai có thể chứng minh được lời nói của chị ta là sự thật? Cũng không thể chỉ vì tụi em không học tập tốt nên oan uổng tụi em như vậy nha.”

Tên Bì Thiên Lỗi này thật sự cứ như là gậy thọc cứ* vậy, Uẩn Ngọc vô cùng chán ghét hắn ta, cô nhớ tới pháp thuật nhỏ vừa rồi mới làm, nhìn hướng hắn mà dương khóe miệng lên cười.

Mà dừng ở trong mắt Bì Thiên Lỗi, nụ cười này khiến cho hắn ta phát lạnh, hắn cứ cảm thấy nụ cười của chị Uẩn Thịnh vừa kinh diễm lại vừa tà khí.

Hắn có chút hoảng hốt, nhưng mà nghĩ đến mình đã có Nghiêm gia che chở, mà Uẩn gia cũng chỉ là một gia đình bình thường, hắn cũng không có gì phải sợ cả.

Thuật pháp không thể tùy ý hại người, nhưng là cho hắn một ít giáo huấn nhỏ vẫn là có thể.

Chủ nhiệm lớp một chính là vị giáo viên nữ vừa rồi, Khương Tiểu Hân, cô nói với hiệu trưởng, “Hiệu trưởng, mấy bạn học này ngày thường ở trong trường học hay ức hϊếp mấy bạn khác là sự thật.”

“Tôi tin tưởng chị của bạn Uẩn Thịnh sẽ không nói dối, vài ngày trước đó trên người của Uẩn Thịnh đều bị thương.”

“Sáng hôm nay cái trán còn bị sưng to lên, tôi tin tưởng Uẩn Thịnh, hiệu trưởng, ngài xem chuyện này nên làm sao bây giờ?”

Hiệu trưởng suy nghĩ hồi lâu nói, “Chị gái của bạn học Uẩn, cô cảm thấy chuyện này nên giải quyết như thế nào mới tốt?”

Uẩn Ngọc nhìn mấy người học sinh đang run rẩy kia, “Làm cho bọn họ xin lỗi, ghi tội, nếu về sau lại tùy ý ức hϊếp bạn bè thì đuổi học.”

Bì Thiên Lỗi run nói, “Bằng vào cái gì, là chị đánh chúng tôi trước, bây giờ còn kêu chúng tôi xin lỗi, tê…..Lạnh quá.”

“Kêu, kêu phụ huynh đến trường, không thể cứ tùy tiện quyết định như vậy được.” Hắn ta không tin sau khi phụ huynh của Nghiêm ca tới còn trấn áp không được bọn họ.

Kêu phụ huynh đến là chuyện tất nhiên, chuyện lần này cũng không hề nhỏ.

Nhất Trung là trường cấp 3 nổi danh ở trấn Hòa Tiên, chất lượng dạy học đều có thể xếp hạng đầu ở trấn trên.

Chuyện bạo lực học đường vốn chính là một vấn đề có thể khiến cho truyền thông cùng với xã hội chú ý.

Nếu như không giải quyết tốt, chờ đến khi bị cho hấp thụ ánh sáng ra bên ngoài, danh dự của trường học chắc chắn sẽ chịu ảnh hưởng.

Hiệu trưởng đồng ý mời phụ huynh đến, sau đó điều tra rõ ràng mọi chuyện.

Hiệu trưởng hỏi Uẩn Ngọc, “Chị gái Uẩn Thịnh, nếu mời phụ huynh đến thì bên phía của cô không có vấn đề phải không?”

“Mọi chuyện đều là phải làm rõ ràng, nếu như thật sự chứng minh được bọn học đã ức hϊếp Uẩn Thịnh, tôi sẽ làm cho bọn họ thành thật xin lỗi cùng xử phạt bọn họ.”

Uẩn Ngọc gật đầu, ánh mắt đảo qua vài tên học sinh, rõ ràng bọn họ vì cái gì một hai phải mời phụ huynh đến.

Mấy người học sinh này đều có gia cảnh bình thường, chỉ có nam sinh cao gầy đang đứng ở trong góc kia là không giống nhau.

Gia cảnh hắn ta giàu có, nhưng mà….Uẩn Ngọc nhướng mày, “Các người muốn mời phụ huynh cũng là vì nam sinh đang đứng ở trong góc kia đi?”

---------------

Dịch: Thiên Hà