Phụ huynh tới tường đưa cơm trưa cho con cũng đã phản ứng lại đây, “Như thế nào lại đánh nhau? Nhanh nhanh kêu giáo viên ra tới.”
“Vài tên nam sinh cao to lại đi đánh một nữ sinh là sao lại thế này….” Đa số đến trường đưa cơm đều là mẹ hoặc là ông bà của học sinh.
Mọi người cũng không dám đi lên phía trước can ngăn, cũng chỉ dám đứng ở bên cạnh khuyên nhủ.
Nam sinh bị đá bay đầu tiên là Bì Thiên Lỗi, cả ngày không chịu học tập đàng hoàng, ở trường học chọc chó ghẹo mèo, cứ xem ai không vừa mắt là lại ức hϊếp người đó.
Cầm đầu bọn học sinh hư này là Nghiêm Thiên Lãng, ba hắn ta làm về bất động sản, trong nhà có tiền có thế nên cứ giống như nhị thế tổ giống nhau vậy.
Thích được người khác nịnh hót, được bọn họ cung phụng thành lão đại, làm cho hắn vui vui vẻ vẻ.
Vừa rồi còn đi chậm rì rì dạo chơi, khi nhìn thấy tình huống bên này cũng xông lên, Uẩn Ngọc cũng mặc kệ là ai, cứ ai chạy xông về phía cô thì cô cứ đánh không lầm, vươn chân đá qua.
Chỉ là dù sao cô cũng là con gái, cộng thêm cơ thể này cũng không có cơ sở công phu vũng chắc, đối phó với vài người cũng dần dần cố hết sức.
Vốn dĩ bọn Bì Thiên Lỗi bị nữ sinh đánh cũng đã thẹn quá thành giận, hiện tại lại thấy tốc độ của cô chậm lại, rõ ràng là có chút cố hết sức.
Hai mắt hắn ta loé lên hung quang, nhặt một cục gạch ở bên cạnh đi nhanh về phía Uẩn Ngọc.
Uẩn Thịnh thấy vậy lập tức phản ứng lại đây, sắc mặt đại biến, tiến lên muốn đem người ngăn lại.
Nhưng thân thể của anh thật sự là không đáng xem, lại đối lập với Bì Thiên Lỗi có vóc dáng cao to, vừa mới đối mặt cũng đã bị đá bay.
Bì Thiên Lỗi cầm gạch lên ném về phía đầu của Uẩn Ngọc, Uẩn Thịnh chịu đựng đau hô to, “Chị ba!”
Uẩn Ngọc quay đầu lại, một đôi con ngươi đen nhánh, giống như nước trong hồ sâu u tĩnh vậy, không chút gợn sóng nào.
Ngón tay cô bay nhanh bấm tay niệm thần chú.
Đột nhiên Bì Thiên Lỗi lại cảm thấy cả người phát lạnh, thân thể cứng đờ, tựa hồ cả người không thể động đậy, trên cổ tay cũng bắt đầu đau đớn lên.
Không tự chủ được thả lỏng lực cổ tay, viên gạch cũng rơi trên mặt đất.
Mấy người học sinh khác cũng không chịu nổi, không sai biệt lắm cũng có cảm giác giống như hắn ta vậy, trên người lạnh băng đến xương, động tác đều không đi theo ý muốn.
Uẩn Ngọc cũng mặc kệ nhiều như vậy, nguyên bản cô cũng không có tính toán dùng đạo pháp đối phó bọn họ, nhưng mà này đó thiếu niên tâm địa ác độc.
Nếu như chụp một cục gạch như vậy nói không chừng thật sự sẽ chết người.
Cô véo tay quyết dẫn âm khí nhập vào trong cơ thể của bọn họ, đã vậy thì bọn họ có thể cảm thấy thoải mái mới là lạ.
Chờ đến khi giáo viên trong trường học lại đây thì đã thấy Bì Thiên Lỗi bọn họ nằm chật vật ở trên mặt đất, bị đánh cho mặt mũi bầm dập, mỗi người đều là như thế.
Mà cô gái đánh người trừ bỏ hơi thở dốc, cái trán đổ chút mồ hôi thì cũng không có bị gì.
Có giáo viên chạy lên chỉ vào Uẩn Ngọc răn dạy, “Cô là ai, ai cho phép cô chạy đến trường học đánh học sinh!”
Ít nhất ở trong mắt bọn họ, bị đánh đều là học sinh của trường bọn họ, còn người đánh lại là lông tóc vô thương.
Uẩn Ngọc chỉ vào Bì Thiên Lỗi đang nằm trên mặt đất, “Thầy có muốn hay không hỏi bọn họ một chút lý do vì sao tôi đánh bọn họ, mà bọn họ bị đánh có xứng đáng hay không?”
“Hơn nữa mấy người học sinh này ở trong trường học làm cái gì nói vậy các người làm giáo viên cũng biết rõ ràng đi, vậy mà lại không ra mặt ngăn cản.”
“Tùy ý để cho bọn họ ở trong trường học khinh nhục bạn học, như vậy thì bị đánh lại trả thù không phải là chuyện sớm hay muộn sao?”
“Vẫn là giáo viên các người thấy gia thế của bọn họ không tồi cho nên mới dung túng bọn họ ở trong trường học tùy ý ức hϊếp người khác?”
Cô bùm bùm mà hỏi ra một chuỗi dài, đều hỏi đến làm cho giáo viên nghe muốn hôn mê.
Phụ huynh đứng xung quanh bắt đầu khe khẽ nói nhỏ,
Chung quanh gia trưởng khe khẽ nói nhỏ, có các bạn học nhỏ giọng nói cho phụ huynh chuyện mấy cái giáo bá này là như thế nào ở trong trường học ức hϊếp bạn học.
Mà mấy vị phụ huynh nghe xong cũng tức giận lên, “Nơi nào mà có chuyện làm giáo viên mà lại thiên vị học sinh như thế.”
Vị giáo viên chỉ vào Uẩn Ngọc kia mang theo một bộ mắt kính, có chút tức giận, “Hiện tại tôi không phải nói về mấy vấn đề này, nhưng mặc kệ là làm cái gì cô cũng không thể tự mình chạy tới trường học đánh học sinh.”
“Có chuyện gì cũng có thể nói cho giáo viên, sau đó gọi phụ huynh lên mà bàn bạc thương lượng.” Mấy đứa này nhưng đều là học sinh của lớp ông ta nha.
Mà nhà Nghiêm Thiên Vũ có tiền, ba của nó còn cho ông không ít bao lì xì để cho ông dạy dỗ tốt Nghiêm Thiên Lãng.
Một vị giáo viên nữ tóc thẳng dài mặt tròn tròn đứng sau vội vàng tiến lên nói, “Giáo viên Mã, để tôi tới nói chuyện đi.”
Trước tiên cô xin lỗi Uẩn Ngọc, sau đó nói, “Bạn học này, em xem bây giờ đứng trước cổng trường mà nói mấy thứ này cũng sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt, không bằng chúng ta đến văn phòng ngồi xuống làm rõ ràng mọi chuyện tốt không?”
“Em yên tâm đi, Tiểu Thịnh là học sinh ở lớp của cô, cô sẽ cho em ấy một công đạo.”
-------------
Dịch: Thiên Hà