Huyền Học Đại Sư Nhàn Nhã Sinh Hoạt

Chương 37: Thích đánh thì đánh

“Nhanh ăn đi.” Uẩn Ngọc cười nói, “Chờ lát nữa chị còn đem cà mèn mang về, ngày mai lại đưa, ngày mai muốn ăn cái gì?”

“Đều được.” Uẩn Thịnh mở ra cà mèn, hương vị thịt truyền đến, anh hít vào một hơi, nhịn không được nói: “Thơm quá a.”

Chờ đến khi anh bắt đầu ăn, hương thơm của thịt đều tràn ngập không khí, chõ cho bọn học sinh đang ngồi ăn bên cạnh liên tiếp mà nhìn xem phía bên này.

Uẩn Ngọc cũng đi đưa cơm liên tục mấy ngày thì lúa mạch ở trong nhà cũng phơi tốt sau đó thu vào kho lúa.

Hôm nay cô lại đưa cơm một ngày nữa cho Uẩn Thịnh, ngày mai là chủ nhật, có thể nghỉ ngơi, hai ngày này còn muốn đi trấn trên xem thử có cửa hàng mặt tiền nào thích hợp không.

Vừa đến cửa Nhất Trung, Uẩn Thịnh vẫn là đứng ở vị trí cũ, cúi đầu, Uẩn Ngọc kêu một tiếng mà anh cũng chưa ngẩng đầu, chờ đến gần anh vẫn là không ngẩng đầu.

Uẩn Ngọc nhíu mày, nắm cầm Uẩn Thịnh buộc anh phải ngẩng đầu lên, vừa ngẩng lên thì đã thấy trên trán sưng to chù dù.

Uẩn Ngọc quả thực nổi trận lôi đình, “Uẩn Thịnh, em đừng nói cho chị cái này vẫn là em tự té ngã!”

Lúc cô quý vì công chúa cũng không có ai dám khinh nhục cô cùng người nhà, hiện tại lại trở mắt nhìn em trai bị đnahs thành như vậy, vậy mà nó còn vâng vâng dạ dạ, cô như thế nào mà không giận cho được?

“Chị ba, em không có việc gì.” Uẩn Thịnh tiếp nhận cà mèn, ăn ngấu ăn nghiến lên, anh muốn ăn nhanh chút để cho chị ba nhanh rời đi.

Người ức hϊếp anh là giáo bá nổi danh nhất trường học, lão đạo của bọn họ là nhà có tiền có thế, anh không nghĩ chọc phiền toái, nếu chị ba đυ.ng phải bọn họ, chỉ sợ bọn họ sẽ ức hϊếp chị ba.

Nhưng mà người ta nói sợ cái gì thì gặp cái đó mà, phía sau Uẩn Thịnh truyền tới một giọng nói như vịt đực, “Này không phải học bá lớp một sao?”

Giọng nói này thực sự là khó nghe đến cực điểm, đã vậy lại còn mang theo châm biếm cùng với vui sướиɠ khi người gặp họa nữa.

Uẩn Thịnh nghe thấy được giọng nam như vịt đực phía sau, nháy mắt sắc mặt trở nên khó coi, anh đem cà mèn nhét vào trong tay của Uẩn Ngọc, xô đẩy kêu cô rời đi.

“Chị, chị đi về trước đi.” Bọn học sinh này đúng là đang độ tuổi huyết khí phương cương, động tay động chân cũng không biết nặng nhẹ, ngay cả tam quan cũng không tốt.

Anh sợ bọn họ động thủ đối với chị ba, chị ba lại là con gái nũng nịu nữa, làm sao mà chịu nổi.

“Học bá tiểu chú lùn lớp một thế nhưng cũng có người đưa cơm cho ăn, ăn cũng là lãng phí lương thực.” Thanh âm kia mang theo sâu đậm ác ý, “Ăn cũng sẽ không cao lên, hà tất lãng phí, tụi bây nói có phải hay không?”

Chung quanh vang lên tiếng cười vang của các bạn học, Uẩn Thịnh đứng ở tại chỗ, sắc mặt đỏ lên, thậm chí không dám phản bác một câu, lại trước sau đứng ở trước người Uẩn Ngọc, muốn che giấu cô lại.

Uẩn Ngọc có thể nói từ khi sinh ra là chưa bao giờ bị người khác nhục nhã qua như vậy, đối với cô, nhục nhã người nhà cũng chẳng khác nào nhục nhã cô cả.

Cô được nuông chiều lớn lên, lại có một thân bản lĩnh huyền học, gia đình là hoàng tộc, nơi nào lại có người dám khinh nhục người nhà cùng với cô.

Mà tính tình của cô cũng không phải là sẽ chịu đựng, cô xoay người lại nhìn xem chủ nhân của cái giọng vịt đực kia, là một học sinh khoảng 17, 18 tuổi.

Mặt đầy mụn, vóc dáng cao to, mặc đồng phục lại cà lơ phất phơ bên người cũng đều là mấy thiếu niên bộ dạng không chỉnh tề như vậy, áo quần lố lăng, cười hì hì cãi cọ ồn ào.

Nam sinh cao to mặt đầy mụn kia nhìn thấy Uẩn Ngọc thì ngơ ngẩn, tấm tắc hai tiếng, “Nhìn không ra chú lùn học bá còn có chị gái như vậy.”

“Vết thương trên người em trai của tôi trước kia là do các cậu đánh?” Uẩn Ngọc còn ôm cà mèn mà Uẩn Thịnh đưa cho cô, sắc mặt cũng rất bình tĩnh, “Các cậu vì cái gì ức hϊếp nó?”

Nam sinh cao to kia khinh thường nói, “Chúng là chúng tôi đánh, cô hỏi chúng tôi nguyên nhân, đương nhiên là không có nguyên nhân rồi.”

“Tôi muốn ức hϊếp hắn, nhìn xem không vừa mắt, muốn đánh thì đánh thôi.”

“Trên trán nó bị sưng to như vậy cũng là do các cậu làm?” Uẩn Ngọc lại hỏi.

“Chính là tôi làm cho.” Nam sinh cao to không kiên nhẫn lên, “Buổi sáng tôi đẩy hắn một phen, cô hỏi như vậy nhiều làm cái gì.”

Uẩn Ngọc đem cà mèn nhét vào trong ngực Uẩn Thịnh, không nói hai lời, nhấc chân đá một cái vào ngực của tên nam sinh này, nàng dùng sức mười phần.

Mấy ngày nay dùng linh tuyền tu luyện nên sức lực của cô cũng tăng chút, đá một chân này ra đều đá bay người ra sau hai mét mãi cho đến khi đυ.ng vào trên bồn hoa.

Vài người chung quanh đều sửng sốt, chờ đến mấy người học sinh kia phản ứng lại đây mà vây quanh đi lên thì Uẩn Ngọc cũng không e ngại.

Đời trước của cô ngoại trừ tu luyện ra thì quyền cước công phu cũng không hề kém, mặt dù nguyên chủ không có bất luận cơ sở gì, nhưng chỉ cần dùng mấy cái kỹ xảo đối với mấy người học sinh cấp 3 thì vẫn là dư dả.

Uẩn Thịnh cơ hồ là dại ra nhìn chị ba linh hoạt tránh né, thấy có cơ hội còn thừa nước đυ.c thả câu mà đi lên đá hai chân đánh hai quyền.

Thậm chí mấy người học sinh cấp 3 kia còn không phải đối thủ của cô, trên mặt của mỗi người đều bị đánh cho mấy quyền.

---------------

Dịch: Thiên Hà