[Giới Giải Trí]Trọng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn

Chương 12

Kịch bản Chu Hòa Huy nhận giúp Sở Ngôn là một bộ phim mạng, còn là bộ phim mạng được chú ý nhất gần đây.

Ở thời đại này, phim mạng trải qua nghìn năm phát triển đã càng thêm thuần thục, chỉ tính Hoa quốc mà nói, phim truyền hình sẽ quay xong trọn vẹn rồi mớiđưa đến đài truyền hình phát sóng, mà phim mạng lại là mỗi tuần quay một tập, nội dung sau đó sẽ dựa trên phản ứng của cư dân mạng mà kịp thời làm ra điều chỉnh, cũng chỉ phát hình trên mạng internet.

Ánh mắt của Chu Hòa Huy tự nhiên không thấp, toàn bộ Hoa quốc tổng cộng chỉ có 81 đài truyền hình vệ tinh, anh ta lựa chọn 《Huyết chiến 》 vừa quay xong đã tìm được nhà đài truyền phát, mà bộ phim mạng lần này cũng có thể xếp hạng top 10 trong những bộ phim ăn khách nhất hiện nay. Một bộ phim có thể đột phá trăm vạn bộ phim khác mở ra tên tuổi riêng, bản thân cũng phải có sức hấp dẫn đặc biệt của mình.

Tựa phim là 《Ba kẻ lừa đảo》[1], tuy rằng nghe có chút không đủ đặc sắc, thế nhưng thật sự cực kỳ trực tiếp, vừa xem liền biết kịch bản sẽ xoay quanh ba tên lừa đảo. Bộ phim mạng này mỗi tuần phát sóng một tập, mỗi tập đại khái 90 phút, đều là kể lại một câu chuyện lừa đảo.

Tổ hợp diễn viên là hai nam một nữ, tạo thành tập đoàn lừa đảo, thế nhưng dù nói là lừa đảo nhưng kỳ thực càng giống thay trời hành đạo, ở mỗi đầu tập phim luôn sẽ có những nạn nhân bị kẻ khác lừa đảo chạy đến chỗ của bọn họ yêu cầu giúp đỡ, đem tiền của mình lừa về từ tay của những kẻ lừa đảo chân chính.

Loại nội dung dùng thủ đoạn lừa gạt thu hồi tiền từ trong tay những tội phạm khác này, đời trước Sở Ngôn cũng từng nghe qua vài bộ phim tương tự, kiểu phim này tuy rằng khuôn sáo cũ kỹ, thế nhưng nếu như có được đạo cụ hoàn mỹ, tình tiết đặc sắc, tuyệt đối là một bộ phim cường độ cao, hành động đẹp, trí thông minh siêu việt.

Chuyện này không thể chậm trễ, vừa nhận được kịch bản, sáng hôm sau Chu Hòa Huy liền dẫn theo Sở Ngôn ngồi phi thuyền rời khỏi Thủ đô tinh, xế chiều đã đến được địa điểm quay hình.

Từ khi trọng sinh đây là lần đầu tiên Sở Ngôn rời khỏi Thủ đô tinh, cũng là lần đầu tiên y chân chính ngồi phi thuyền vũ trụ. Đời trước khi diễn phim viễn tưởng, cảnh sắc vũ trụ luôn được khắc họa đẹp đẽ mê người, khắp nơi đều thấy được đủ loại tinh cầu bao la hùng vĩ, phảng phất là từng điểm ánh sao lấp lánh giữa màn đêm đen kịt.

Nhưng mà tình huống thực sự chính là, nửa giờ đầu tiên khi vừa lên phi thuyền Sở Ngôn còn trấn định ung dung nhìn ngắm tình cảnh ngoài cửa sổ, tuy nói biểu hiện bên ngoài rất bình thản thế nhưng trong lòng lại hết sức chờ mong. Bất quá sau khi liên tục nhìn khoảng không vô tận hơn hai mươi phút, thiếu niên tuấn mỹ xinh đẹp có chút thất vọng xoay đầu đi hướng khác, sau đó cũng lười nhìn ra ngoài nữa.

Vũ trụ có bao lớn? Cho dù đã qua hơn nghìn năm nhân loại cũng chưa thể đo đạc được diện tích của nó.

Bay từ một tinh cầu này đến một tinh cầu khác tuy rằng cũng không phí quá nhiều thời gian, thế nhưng cảnh sắc trên đường đại bộ phận đều là khoảng không hắc ám vô biên vô tận, thỉnh thoảng sẽ có một chút vẫn thạch nhỏ lẻ lướt qua, dọc theo đường đi cũng chỉ gặp được rải rác ba hành tinh, những thời điểm khác ngoại trừ bóng đêm mọi người chỉ có thể nhìn thấy quang mang thiêu đốt vĩnh viễn của các hằng tinh.

Thực sự là kỳ vọng bao nhiêu thất vọng bấy nhiêu.

Đến tinh cầu quay chụp của 《Ba kẻ lừa đảo》, đoàn phim đã sớm cử người đến phi trường đón bọn họ. Lần này người nhận nhiệm vụ là một phó đạo diễn, trắng trắng tròn tròn, có một đôi mắt nhỏ ti hí, thái độ có vẻ rất hiền lành.

Để phó đạo diễn tự mình đi đón người, những khách mời trước giờ cho dù là minh tinh hầu như cũng chưa được hậu đãi như vậy. Đoàn phim 《Ba kẻ lừa đảo》 mỗi tập đều sẽ mời một hoặc vài minh tinh làm cameo[2], phần lớn đều là nghệ sỹ tuyến hai, chỉ có những ngôi sao tuyến một mới xứng đáng với đãi ngộ để phó đạo diễn tự mình ra mặt tiếp đón.

Thế nhưng hiện tại Sở Ngôn chỉ là diễn viên tuyến 3, thậm chí còn là loại không có chút tên tuổi nào vậy mà cũng có thể để phó đạo diễn tự mình đến đón.

Nghĩ đến đây, phó đạo diễn mập mạp lén lút đánh giá thiếu niên bên cạnh một chút, chỉ thấy người nọ vẫn đang chuyên tâm cúi đầu xem kịch bản, giống như không hề chú ý đến ánh mắt dò xét của mình. Nhìn mặt mũi thanh tú sắc nét của thiếu niên, làn da trắng mịn mềm mại, phó đạo diễn cũng thầm nghĩ ‘Gương mặt này quả thực khá phù hợp, thế nhưng không biết diễn xuất lại thế nào…’

May mà vị phó đạo diễn này cũng không để ý thấy Sở Ngôn là đang xem kịch bản văn tự, nếu không sợ rằng ông sẽ trực tiếp hoảng sợ đến ngã xuống đất, nhanh chóng gọi cho tổng đạo diễn nhà mình thông báo “Xong xong, danh tiếng của tập phim sắp tới đã xong rồi!”

Dù sao từ Thủ đô tinh đến đây đường xá xa xôi, lúc Sở Ngôn đến được đoàn làm phim cũng đã là chạng vạng.

Hành tinh bối cảnh này có tổng cộng có ba đoàn làm phim liên hợp nhận thầu, tới quay chụp đều là phim cổ trang… khụ khụ, chính là loại cổ trang một nghìn năm trước kia, trong tay mọi người đều cầm một cái điện thoại di động hình lá bài, không thể nhìn thấy ảnh giả lập, công cụ giao thông nhanh nhất chính là —— máy bay, gia tốc cực độ cũng chỉ đạt đến 100km/h. Đúng, chính là loại phim cổ trang như vậy.

Đạo diễn của 《Ba kẻ lừa đảo》 tên Lưu Chinh cũng là một người đàn ông trung niên, lúc Sở Ngôn vừa đến hắn liền phi thường khách sáo hoan nghênh vài câu, lại gọi nhân viên đưa Sở Ngôn đi phòng hóa trang, trước hết xác định tạo hình rồi mới nói tiếp.

Đợi khi Sở Ngôn đã rời đi, nụ cười trên mặt Lưu Chinh chậm rãi thu lại, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía bóng lưng thiếu niên đang dần xa, ngón tay chọc chọc Chu Hòa Huy, nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Chu, người này rất có lai lịch?”

Trước đây Chu Hòa Huy và Lưu Chinh cũng từng tiếp xúc, coi như có thể tính là bạn bè, hôm nay nghe Lưu Chinh hỏi như vậy anh chỉ mỉm cười nói: “Đạo diễn Lưu, chuyện khác tôi không nói cho anh biết được, thế nhưng trong vòng ba năm tới Sở Ngôn đúng là người mới được Thiên Thịnh đặt trọng điểm nâng đỡ. Lần này các anh có thể đặc biệt mời cậu ấy đến tham diễn, thực sự vô cùng cám ơn.”

Bề ngoài Lưu Chinh nhìn có vẻ tùy tiện thế nhưng tâm tư lại rất tinh thế, hắn đem lời nói của Chu Hòa Huy hơi chút đẽo gọt liền phẩm ra hương vị. Vì thế nhẹ nhàng gật đầu, cười xòa nói: “Cũng không phải chuyện lớn gì, còn cần cám ơn sao. Bất quá nhân vật này không dễ diễn, chỉ là tạo hình cũng sẽ gặp vấn đề không nhỏ! Nói không chừng diễn viên của cậu ngay cả cửa tạo hình cũng không qua được, đến lúc đó cũng đừng trách tôi, tôi đã gửi kịch bản cho Thiên Thịnh trước nhất rồi.”

Chu Hòa Huy nghe vậy cũng hơi nhướn mày, không nói gì thêm.

Ba mươi phút sau, Sở Ngôn từ phòng hóa trang đi ra.

Nói là đi ra, thế nhưng ở đây lại không ai nhận ra y, ngay cả Chu Hòa Huy cũng không ngoại lệ. Lúc đó anh ta còn đang trò chuyện với Lưu Chinh, đưa lưng về phía cửa phòng hóa trang, đột nhiên lại phát hiện Lưu Chinh đang há to miệng, kinh ngạc ngây người nhìn ra sau lưng mình. Trong lòng Chu Hòa Huy theo bản năng nảy ra ý niệm ‘đại khái là Sở Ngôn đã đi ra rồi’, vì vậy liền quay đầu lại nhìn.

Bất quá vừa nhìn, cũng là triệt để giật mình đứng sững, phản ứng không tốt hơn Lưu Chinh được bao nhiêu!

Có thể bị đám người phát hiện ngôi sao ký hợp đồng, việc này chứng tỏ bề ngoài của Sở Ngôn cực kỳ nổi bật. Thế nhưng đẹp là một chuyện, nhưng có thể trở nên quyến rũ động lòng người như vậy lại là một chuyện khác!

Hiện tại, nữ thần gợi cảm được toàn bộ giải trí Hoa quốc công nhận chính là chị cả của Thiên Thịnh, Khương Tĩnh Huyên, tuy rằng tên gọi phi thường văn tĩnh thế nhưng phong tư của Khương Tĩnh huyên đã được toàn giới giải trí công nhận, làn môi đỏ mọng hơi cong lên là có thể mê đảo cả đám fan.

Nhưng không hiểu vì sao, giờ khắc này Chu Hòa Huy lại cảm thấy vị mỹ nhân trước mặt không hề thua kém Khương Tĩnh Huyên!

Chỉ thấy dưới ánh đèn chiếu phổ thông trong đoàn làm phim, một mỹ nhân thướt tha yểu điệu đang đi về phía bên này, nàng có một đôi mắt phượng hẹp dài duyên dáng, trong ánh mắt gợn sóng nhộn nhạo, mỗi một lần ngược mắt đều phảng phất có cảm giác cảnh xuân nhẹ nhàng mơn trớn mặt hồ. Đôi môi rất mỏng nhưng lại hơi cong lên, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đẹp đẽ.

Mọi người không có cách nào hình dung đây là phong thái đến bậc nào, chỉ có thể cảm giác được máu nóng trong người đang vì mỗi bước đi, mỗi ánh mắt của nàng mà sôi trào xung động. Thật giống một bầu rượu ngon lâu năm, hương rượu mê người mỹ sắc hoặc nhân, quả thực chưa nếm đã say!

Khuyết điểm duy nhất chính là chiều cao của vị mỹ nhân này, có chừng 1m8, thân hình cũng chỉ có sau vểnh không có trước cong, mặc một bộ áo da bó sát, đôi chân thon dài bị da bóng bọc lại, dụ hoặc khiến người suy nghĩ miên man.

Không có khuyết điểm mới là quái dị, có khuyết điểm trái lại khiến lòng người càng thêm sa ngã.

Đợi Sở Ngôn đi đến trước mặt, Chu Hòa Huy mới từ trong trạng thái kinh diễm tỉnh lại. Anh có chút lúng túng ho khan một tiếng, khiến đạo diễn Lưu cũng chợt theo đó giật mình tỉnh giấc.

Sở Ngôn phảng phất không chú ý đến sự thất thố của người đại diện nhà mình, thậm chí cho dù trên người đang mặc quần áo phụ nữ nhưng y cũng vô cùng bình tĩnh, không chút ngượng ngùng. Đây là quy chuẩn đầu tiên của nghề diễn viên, đời trước Sở Ngôn chưa từng thử việc giả gái, thế nhưng y cũng có không ít bạn bè từng diễn qua.

Nữ giả nam coi như tương đối dễ, ngay cả kỹ xảo biểu diễn cũng không cần quá để ý. Thế nhưng nam giả nữ độ khó lại vô cùng cao, bởi vì gương mặt và khung xương của đàn ông thường rất sắc nét, cử chỉ cùng khí độ cũng khó thể mô phỏng sự xinh đẹp ôn nhu của phụ nữ, thậm chí một ít biểu tình trên mặt chính là vô pháp bắt chước sự mềm mại độc hữu của nữ tính.

Thế nhưng xốc lại hồi ức, cả Chu Hòa Huy và Lưu Chinh đều kinh ngạc phát hiện, vừa rồi bọn họ cư nhiên không ý thức được trước mặt mình là một thiếu niên.!

Lúc Sở Ngôn đi tới, bọn họ đầu tiên là sợ hãi tán thưởng sự cao quý uyển chuyển và khí chất dễ thân của đối phương, sau đó chính là dung nhan xinh đẹp tinh xảo, thẳng đến cuối cùng tuy rằng cảm thấy ‘vóc dáng của người đẹp này hơi chút bình thường’, thế nhưng từ đầu đến đuôi cũng không cảm giác được đó là nam giới!

Nghĩ như vậy, Chu Hòa Huy không kiềm lòng được nhìn về phía Sở Ngôn.

Tuy rằng lớp trang điểm có hơi đậm nhưng vẫn có thể nhìn ra được mặt mũi thanh tú của thiếu niên, tuy rằng rõ ràng nhận ra đối phương là Sở Ngôn, thế nhưng Chu Hòa Huy vẫn không cảm thấy có chỗ nào không thích hợp!

Nhận thấy ánh mắt nghi hoặc của Chu Hòa Huy, Sở Ngôn chỉ hơi nhếch môi cười, nhìn về phía Lưu Chinh nói: “Đạo diễn Lưu, anh Chu, để hai người đợi lâu rồi. Tạo hình này em cảm thấy rất tốt, vì vậy em đề nghị nhân viên hóa trang khoan giúp em đeo tóc giả, nhưng các anh chị cũng có giúp em chỉnh kiểu tóc lại một chút.”

Sở Ngôn vừa nói vậy Lưu Chinh mới nhớ ra, nguyên bản tạo hình được ấn định của nhân vật này có một mái tóc dài uốn xoăn rất gợi cảm. Lúc đó Lưu Chinh cho rằng mái tóc như vậy sẽ càng dễ bộc lộ nét nữ tính quyến rũ, cũng thuận lợi cho diễn viên hơn.

Chỉ là dưới tình huống bây giờ, hắn lập tức lắc đầu: “Không sao cả không sao cả, anh cũng thấy tạo hình này rất tốt, tóc của cậu cũng không quá ngắn, chỉ cần dập nhẹ phần đuôi tạo kiểu kỳ thực cũng có một loại ý nhị đặc biệt.”

Sở Ngôn nghe xong lời này thì nhẹ nhàng gật đầu, còn đáp trả một nụ cười ấm áp.

Nụ cười này khiến Chu Hòa Huy đang đứng bên cạnh lập tức lĩnh ngộ, đồng tử cũng hơi co rút lại. Anh đã hiểu vì sao người trước mặt tuy rằng cũng là Sở Ngôn, là nghệ sỹ do anh dẫn dắt thế nhưng trước sau anh vẫn cảm nhận được một tia xa lạ. Chính vì biểu tình của thiếu niên từ lúc bước ra khỏi phòng hóa trang đến giờ, mỗi động tác đều có biến hóa nhỏ nhặt!

Những biến hóa này có thể phi thường vặt vãnh, nói ví dụ như bình thường khi Sở Ngôn cười đều rất tùy ý, nhưng hiện tại lúc cậu mỉm cười phần cằm hơi hạ xuống, đôi mắt trong trẻo cũng hơi nâng, một loại cảm giác mềm mại độc hữu của nữ tính cứ thế tự nhiên phô bày!

Càng không cần nói tới tư thế bước đi, độ dao động của thân thể, ngay cả dáng dấp ngại ngùng vuốt nhẹ làn tóc của cậu. Tuy rằng những động tác này là rất nhỏ, thế nhưng lại khiến đối phương chân chính trở thành nữ thần gợi cảm, khiến người đối diện căn bản không ý thực được cậu là nam giới.

Sự cải biến như vậy khiến nổi đắn đo trong lòng Chu Hòa Huy càng thêm kịch liệt vài phần, mà bên kia Lưu Chinh đã vô cùng cao hứng xác định tạo hình, còn bảo Sở Ngôn có thể đi tầy trang thay quần áo trước, về nghỉ ngơi sớm. Tối nay chỉ cần lưu lại đoàn phim xem tình huống, học tập nhịp điệu quay, ngày mai mới chính thức biểu diễn.

Vì vậy Sở Ngôn liền thay về bộ đồ mình mặc lúc tới, cùng Chu Hòa Huy chọn một góc trong đoàn phim nhìn mọi người đang bận rộn.

Lần giả gái này đối với Sở Ngôn mà nói tuyệt đối là một sự khiêu chiến, bởi vì đây cũng là lần đầu y giả thành phụ nữ, hơn nữa không phải chỉ là giả trang bình thường mà phải giả thành lớp biến hóa của nhân vật mà mình biểu diễn, vừa phải biểu hiện thật hoàn hảo, vừa phải lưu lại cá tính của nhân vật gốc, có thể nói là hai tầng gánh nặng.

Vai diễn Sở Ngôn tiếp nhận lần này gọi là Tần Mộ Nghiên, trong tập này cũng tính là nhân vật chính. Tần Mộ Nghiên là chủ của một club cao cấp, mỗi ngày đều có rất nhiều ông chủ lớn đến ủng hộ, lần này mục tiêu của bộ ba lừa đảo là một vị khách hàng của Tần Mộ Nghiên, cũng là người theo đuổi của cô.

Bộ ba dự định bắt đầu từ phía Tần Mộ Nghiên để tiếp cận mục tiêu, trong đó nam chính vốn dĩ muốn quyến rũ Tần Mộ Nghiên, để Tần Mộ Nghiên giúp mình làm việc. Nào ngờ bản thân anh ta lại bị đối phương hấp dẫn, chậm rãi có tình cảm với người phụ nữ xinh đẹp khêu gợi nọ.

Chờ đến khi vụ lừa đảo này kế thúc, ông chủ lớn kia bị tống vào ngục giam, nam chính cứ đắn đo mãi không biết có nên đi tìm Tần Mộ Nghiên nói ra sự thật hay không. Nào biết khi vừa đến club đã phát hiện nơi này đã là người đi nhà trống.

Club đã bị Tần Mộ Nghiên bán mất!

Mà vị khách hàng lớn nhất của club, một ông trùm tài phiệt cũng bị lừa đảo tán gia bại sản, tổn thất trên trăm triệu!

Mà tên của gã lừa đảo kia chính là ——

Tần Mộ, không có Nghiên.

Đúng vậy… Y là một người đàn ông!!!

——————————

1/ Về thể loại phim này mình cũng đã xem không ít, tiếp cận nhất với miêu tả trong truyện theo mình nhớ có 2 bộ, một là Hustle (những kẻ xảo quyệt) do Anh sản xuất. Một là Leverange (Băng trộm siêu đẳng) phim truyền hình Mỹ. Cả hai đều là series phim dài tập, nội dung và diễn xuất của diễn viên rất đáng để khen ngợi.

2/ Cameo: Kiểu khách mời danh dự cho phim, thường dùng để gia tăng sự quan tâm của các khán giả