Như trước đó đã nói, nguyên chủ đối với sự nghiệp giải trí không có hứng thú gì, thậm chí mắt kính thực tế ảo trang bị trong nhà còn là loại rẻ tiền nhất, mang ra thị trường tuyệt đối là đẳng cấp đồ cổ.
Mà Vương Long là một đạo diễn có danh tiếng, tuổi tác tuy đã trung niên nhưng cũng không tính quá cao, hiển nhiên không thể sử dụng loại đồ cổ như vậy, dụng cụ giả lập ông dùng là sản phẩm nghiên cứu mới nhất của Hoa quốc.
Loại dụng cụ này có vẻ ngoài giống như một tai nghe Bluetooth, chỉ là bên ngoài còn nối liền với hai mảnh thấu kính không màu, khi mang cái này lên, chủ sở hữu có thể trải nghiệm đồng thời hiệu quả ở thị giác và thính giác, khiến người ta có cảm giác thực sự đã xuyên đến một thế giới giả lập.
Vì vậy, hôm nay khi đạo diễn Vương đeo dụng cụ giả lập của mình lên tiến vào không gian weibo thì… chỉ vừa nhìn qua cả người ông đều hoàn toàn ngơ ngác.
Cái quỷ gì? Có lầm lẫn không?!
Cái nơi vừa bẩn vừa loạn có thể so với bãi rác này thật là không gian weibo của ông? Ông nhớ rõ hôm qua trước khi đăng xuất mọi thứ ở nơi này còn rất hoàn mỹ, sopha cũng là mới tinh, phía sân khấu thì sạch sẽ lấp lánh, ngay cả mặt đất cũng không có một hạt bụi nào, tất cả đều nhờ phúc của chứng cưỡng bách, bệnh chung của rất nhiều đạo diễn. Vì sao hiện tại lại…
Núi vỏ trứng bên trong còn cao gấp đôi thể hình của ông rồi!
Bên cạnh đó là cái gì? Rau cải thối?
Đợi một lát! Hiện tại sao vẫn còn người đang đến đây đập đồ vậy? Muốn đập đồ tại weibo nhà người khác là phải trả phí đó! Có nhiều tiền như vậy vì sao không đi duy trì 《Huyết chiến 》 chứ!
Trải qua một nghìn năm phát triển, weibo đã liên kết với kỹ thuật giả lập. Bất kỳ một sự vật nào khi phát triển đến mức độ thích hợp tất nhiên sẽ chế tạo ra vô hạn thương cơ, bằng không nhất định sẽ bị diệt vong trong sông dài lịch sử.
Weibo hiện tại chỉ có thể nói là cùng tên với cái gọi là weibo ở nghìn năm trước, thế nhưng lại không còn bất cứ quan hệ thực tế nào. Mỗi người đều có thể đăng ký weibo, sau đó chỉ cần bỏ ra một số tiền nhỏ liền sáng tạo được không gian weibo của bản thân, mà mỗi một khách ghé thăm đều có thể tường tận ngắm nhìn trang sức sắp đặt chủ nhân bố trí trong không gian này.
Đồng thời, weibo còn bổ sung thêm một chức năng song song với khen thưởng, chính là đập phá.
Không sai, là đập phá!
Chủ nhân sáng lập một không gian xinh đẹp hào nhoáng, tốn không biết bao nhiêu tâm tư bố trí, thế nhưng chỉ cần có người đồng ý tiêu tiền muốn đập phá nơi này, phía cung cấp weibo sẽ cho phép. Nói ví dụ như, mua một bó rau úa giá 100 tinh tệ, một quả trứng thối là 200 tinh tệ, một viên đá căn cứ theo khối lượng và thể tích sẽ có giá dao động từ 10-1000 tinh tệ.
Muốn đập thế nào cứ đập thế đó! Chỉ cần có đủ tiền, chúng ta có thể đập chết người!
Đương nhiên, những giả lập đập phá này chỉ có thể bảo trì trong 24h, hết thời gian mọi hiệu ứng đều tự động biến mất khôi phục nguyên trạng. Nếu như chủ không gian cho rằng ‘Đám người này dựa vào cái gì đập nhà của ta! Ta không phục! Ta muốn tìm luật sư!’. Như vậy, vô cùng xin lỗi, số tiền đám người này bỏ ra để đập phá cũng sẽ được chia cho chủ nhà, vì vậy đối phương chính là trực tiếp dùng tiền để đập, do đó phía nhà cung cấp biểu thị ——
/Khách hàng thân ái ~ ban đầu khi bạn đồng ý ký tên gia nhập weibo cũng đã đồng ý với điều lệ khen thưởng và chế độ đập phá rồi ~ Trung tâm phục vụ khách hàng của weibo là tri kỷ sát cánh bên cạnh bạn, cảm tạ bạn đã yêu cầu cố vấn, xin đánh giá năm sao ~ biểu tượng cười được đặt trong ngoặt ~/
Đúng là điên tiết mà!!!!
Vậy nên cần nói, đây căn bản là một đạo luật bá vương, Vương Long cũng chỉ có thể tự mình ngơ ngác, vốn đang định dùng tiền để dọn dẹp một chút, nào ngờ bên này vừa quét dọn sạch sẽ, đột nhiên một trận mưa trứng thối đầy trời ấp tới!
Vương Long: … Còn có thể khi dễ người đến như vậy sao! ! !
Đợi Vương Long căm giận bất bình rời khỏi không gian weibo cá nhân, liền chuẩn bị tìm nhân viên tuyên truyền của 《Huyết chiến 》 tố khổ. Bởi vì khi những người kia ném trứng thối, câu nói gởi theo nhiều nhất chính là ——
/Nhị thiếu nhà chúng ta đâu! Chử nhị thiếu nhà chúng ta đâu! Chử nhị thiếu đẹp trai ngời ngời, kỳ tài ngút trời phong độ phơi phới của chúng ta đâu./
Vấn đề tuyên truyền đạo diễn Vương không can thiệp quá nhiều, chủ yếu giao cho đoàn đội chuyên nghiệp thực hiện, thế nhưng chờ đến khi đạo diễn Vương tìm được người phụ trách tuyên truyền cho đoàn phim thì, ông còn chưa kịp mở miệng đã nghe đối phương kích động thông báo: “Đạo diễn Vương! Đã lên hạng 18! Bảng xếp hạng chủ đề nổi bật hôm nay tại weibo, đoàn phim 《Huyết chiến 》 chiếm vị trí thứ 9, cho dù là bảng xếp hạng trên toàn mạng lưới internet trong nước, chúng ta cũng có thể leo lên vị trí thứ 18! ! !”
Đạo diễn Vương Long thoáng cái đã bị thành tích ‘hạng 18’ này đập cho bối rối, sửng sốt một lúc mới ngờ nghệch hỏi lại: “Hạng 18?”
Lại sau một lúc lâu, Vương Long trợn to hai mắt, kinh hãi dị thường hỏi thăm: “Anh nói cái gì, toàn bộ mạng internet trong nước cũng là hạng 18?!!!”
Đêm qua, trước giờ đoàn phim 《Huyết chiến 》 công bố tạo hình, có rất nhiều đọc giả nguyên tác và người hâm mộ bị tuyên truyền hấp dẫn đều xoa tay chờ đợi, muốn nhìn xem tạo hình của nhân vật Chử Thần có bao nhiêu kinh diễm.
Đoàn phim 《Huyết chiến 》 sở hữu đầu tư hai nghìn vạn tương đương mạnh vì gạo bạo vì tiền, nhân vật đẹp đẽ, phục sức lóa mắt. Quá trình quay chụp và chế tác hậu kỳ hoàn toàn là đem tiền ra đốt, hôm nay cho dù chỉ làm quảng cáo cũng phải đủ oanh oanh liệt liệt, khiến mỗi nhà mỗi người đều nghe thấy.
Vì vậy, trong sự tha thiết mong chờ của mọi người, tạo hình nhân vật nam chính được hé lộ.
Nói là ảnh tạo hình, kỳ thực cũng chỉ là 1 đoạn clip hoạt hình 3D, trên màn hình hiện ra bóng dáng của một binh sỹ trẻ tuổi, trong tay cầm binh khí múa may, động tác rất dứt khoát. Trên mặt hắn còn dính một ít vết máu, quân trang cũng có vết tích hư hỏng, dính đầy máu tươi và bùn đất, ánh mắt binh sỹ vô cùng kiên nghị, lúc thu binh khí đồng thời hơi ngẩng đầu, bên cạnh để lộ hàng chữ ——
『 Niếp Chinh, Lý Triết Thiên diễn』
Các fan: … (/= _ =)/~┴┴ Sau khi công bố tạo hình nam số 3 liền trực tiếp công bố nam chính? Kịch bản không phải viết như vậy đâu!!!
Nam 2 đâu? Chử nhị thiếu nhà chúng ta đâu? Chử Thần nhà chúng ta đâu? Bị các người ăn rồi sao?!!!
‘Trước đây mỗi lần 《Huyết chiến 》 bỏ phiếu bình chọn ‘nhân vật được hoan nghênh nhất’ ta đều hiệu triệu đủ dì ba thiếm sáu cô bảy mợ tám thậm chí ngay cả Tiểu Hoa nhà bác Vương hàng xóm, bạn học Trác ngồi bàn trước bạn học Tiêu ngồi bàn sau… đồng loạt bỏ phiếu cho Chử nhị thiếu nhà ta! Ta chờ lâu như vậy! Ngay cả quần cũng đều cởi mà các người lại cho ta xem thứ này?!’
‘Tuy rằng mị cũng rất thích Niếp Chinh, tạo hình của Lý Triết Thiên nhìn qua cũng không tồi thế nhưng mị càng muốn nhìn Nhị thiếu nha!’
‘Chử tướng quân uy vũ khí phách! Chử tướng quân đa trí như yêu (thông minh như yêu tinh)! Chúng ta muốn Chử tướng quân!!!’
‘Tuy rằng iem hổng cho rằng có ai sẽ biểu hiện được sự cơ trí thâm trầm của Chử Thần, thế nhưng iem vẫn muốn nhìn một chút xem rốt cuộc ai là Chử nhị thiếu! Chử nhị thiếu chính là mối tình đầu của iem có được không! Các người đừng thấy bề ngoài của anh ấy giống ăn chơi trác tán, kỳ thực từ nhỏ anh ấy đã thiếu vắng tình yêu! Thứ anh ấy thiếu chính là tình yêu của em!’
‘Em gái phía trước đứng lại đó cho ta! Chử nhị thiếu là của ta!!!’
…
Cho nên mới nói, Lý Triết Thiên vì sao muốn diễn Chử Thần như vậy? Vì sao hắn ngay cả vai nam chính cũng không muốn chỉ muốn diễn nam 2? Hãy nhìn đi! Trên thế giới có bộ phim nào quỷ dị như thế sao? Tạo hình nam chính được công bố mọi người đều thờ ơ, một mực chờ nam 2!
Có thể thiên vị đến mức này à!
Mắt thấy chiến lược công bố nhỏ giọt đã phát huy tác dụng, nhân viên tuyên truyền của đoàn phim đắc ý không ngớt, bọn họ còn nhanh chóng liên lạc với tác giả của 《Huyết chiến 》, nhờ đối phương post một đoạn status lên weibo như thế này: “@doanphimHuyetChien Chử Thần đâu? Ta cũng muốn nhìn Chử Thần.” Những lời này vừa ra, các fan chưa kịp bình tĩnh được bao lâu đã lần nữa bạo động.
Trong nhất thời, đoàn làm phim bị lên án không biết có bao nhiêu thảm liệt, chỉ cần nhìn không gian weibo của đạo diễn Vương bị đập phá đến thế cũng có thể cảm nhận một hai, mà nhờ đó, nhiệt độ của bộ phim này một đường không hạ, trực tiếp nhảy cóc lên từng nấc trên bảng xếp hạng!
Đối diện vẻ mặt khóc không ra nước mắt của đạo diễn Vương, nhân viên phụ trách tuyên truyền nghiêm túc nói: “Đạo diễn, anh có thể nghĩ thế này, tuy rằng không gian của anh bị đập thế nhưng cũng chỉ duy trì 24h mà thôi! Những người này tối đa chỉ đập thêm được một ngày nữa… khụ khụ, tôi cho rằng đến khi tạo hình của Chử Thần được công bố bọn họ tuyệt đối sẽ thỏa mãn, nói không chừng sau đó còn có thể tặng hoa cho anh. Vả lại… số tiền ném trứng thối kia, hắc hắc, không phải anh cũng được chia một phần sao? Nói thế nào cũng là một khoảng thu nhập mà!”
Khóe miệng Vương Long co quắp, hất bàn mắng to: “Không phải nhà anh bị đập! Anh cút cho tôi!!!”
Cao trào của kế hoạch tuyên truyền lần này là sáng hôm sau, ngay khi tên của phim 《Huyết chiến 》 bò được lên hạng 9 của bản tổng sách, đoàn làm phim lập tức ăn mừng, trực tiếp công bố tạo hình của nam 2, Chử Thần.
Những đọc giả trung thành trên tay còn cầm trứng thối, rau nát giả lập, một giây trước còn đang chuẩn bị oanh tạc, chợt nhìn thấy tạo hình xuất hiện giữa không gian. Bọn họ trực tiếp sửng sốt, ngẩn ngơ nhìn thiếu niên đột nhiên bước đến trước mặt mình ——
Người đó mặc một bộ quân phục uy nghi oai vệ, mỗi một góc áo đều được ủi thẳng thớm cực kỳ nghiêm khắc, bộ quân phục màu xám tro đậm được thiếu niên khoác lên phảng phất sinh ra một tia vị đạo tiêu điều thê lương. Đai lưng vừa vặn ôm sát vòng quanh eo, bao bọc thân thể cao gầy kiên cường, sống lưng thẳng tắp như thanh tùng trong tuyết, ngẩng đầu không muốn khuất phục!
Thời gian giống như đã ngừng đọng tại giây phút này, một đôi mắt phượng hẹp dài khẽ nâng lên, gương mặt tuấn mỹ ưu nhã cùng với quý khí bẩm sinh bất khả xâm phạm, tất cả hòa quyện khiến người ta nín thở, cơ hồ chỉ có thể dùng một loại tư thái ngưỡng vọng ngây ngất chiêm ngưỡng cậu. Bọn họ cứ thế ngắm nhìn vị tướng quân trẻ tuổi cao quý trước mặt, ngắm nhìn vị tướng quân cô đơn tịch mịch ấy.
Lúc này, nền trời chợt rơi xuống vài hoa tuyết rải rác, vị thiếu niên bị vây trong đoạn gấp khúc của thời gian khẽ giơ tay lên nhón lấy một phiến hoa tuyết trong suốt. Hoa tuyết chậm rãi hòa tan trong lòng bàn tay cậu, cậu cúi đầu thưởng thức, cuối cùng chậm rãi nhắm đôi mắt lại, sâu kín nở nụ cười.
Hình ảnh dừng lại tại khoảnh khắc này, bên cạnh hiện ra một dòng chữ lập thể ——
『 Chử Thần, Sở Ngôn diễn 』
Một giây kế tiếp, thanh âm ồn ào nổi lên!
—
Diện tích của Thủ đô tinh so với mẫu tinh Địa cầu thì lớn khoảng bằng một phần tư, thế nhưng cho dù diện tích chỉ rộng như vậy khắp nơi cũng chính là cao ốc san sát, liếc mắt đã thấy được hàng loạt bóng người vội vàng chen lấn, mật độ không có gì khác với Hoa quốc đời trước trong trí nhớ của Sở Ngôn.
Tòa nhà Thiên Thịnh tọa lạc tại khu thương nghiệp phồn vinh nhất của Thủ đô tinh, đây là một tòa nhà chọc trời cao 199 tầng, tuy rằng cũng không tính là cao nhất, thế nhưng so với mặt bằng chung cũng là nổi bật.
Bốn ngày trước, Sở Ngôn bị Chu Hòa Huy kéo đến công ty, an bày gia nhập vào một lớp huấn luyện diễn viên tiến hành học tập. Bốn ngày sau, Sở Ngôn và Chu Hòa Huy vừa mới bước vào cửa lớp huấn luyện, giảng viên phụ trách liền hai mắt đẫm lệ nhào tới, một tay xách cổ áo của Chu Hòa Huy lên, mắng: “Chu Hòa Huy! Ông đây rốt cuộc thiếu cậu cái gì, cậu vì sao muốn đưa một tai tinh như vậy…”
Thanh âm bất chợt dừng lại, khóe mắt của giảng viên nhìn thấy Sở Ngôn đang tủm tỉm cười nhìn mình, cả người liền run lên, lập tức sửa lời: “Cậu vì sao lại đưa một thiên tài như vậy vào lớp của tôi! Cậu đến đây, chúng ta phải tâm sự! Đúng! Cần tâm sự!”
Nửa giờ sau, Chu Hòa Huy xám xịt dẫn nghệ sỹ của mình rời đi.
Giảng viên huấn luyện không nói, Chu Hòa Huy còn thật không biết Sở Ngôn lại có mị lực lớn như vậy.
… Mị lực ở chỗ này tuyệt đối mang theo nghĩa xấu, hoàn toàn không phải lời ca ngợi!
Nghe một chút nguyên văn người ta đã nói: “Cậu tìm thằng nhóc kia từ đâu ra? Đơn giản chính là ác ma mà! Ngày đầu tiên trông có vẻ cũng rất tốt, đi học rất chăm chú nghe giảng, thế nhưng ta vừa không để ý tên nhóc đó liền đi lừa dối các học viên khác! Ba ngày trôi qua, đã có hai học sinh chạy tới hỏi ta ‘Kịch bản gốc kỳ thực vô cùng trọng yếu, lúc nào giảng sư mới dạy bọn em cách nghiên cứu kịch bản gốc’. Má ơi! Cái gì là kịch bản gốc chứ! Từ lúc sinh ra đến bây giờ tôi chưa từng nghe dựa vào kịch bản văn tự đến đóng phim đâu! Chu Hòa Huy, tôi mặt kệ, cậu mau dẫn thằng bé kia đi ngay, đó chính là một con virus cỡ lớn, sẽ truyền nhiễm bệnh đó…”
Chu Hòa Huy thật sự không ngờ đến, anh ta vốn cho rằng lần huấn luyện này sẽ kéo Sở Ngôn trở về chính đạo, không tiếp tục đi theo đường ngang ngõ tắt, nhưng trái lại còn khiến cho một đám thực tập sinh ‘mầm non bỡ ngỡ’ sinh ra nghi hoặc, thậm chí cũng sắp tẩu hỏa nhập ma!
Đi tới phòng nghỉ của Sở Ngôn, sắc mặt Chu Hòa Huy lúc trắng lúc xanh, nửa ngày không nói chuyện. Sở Ngôn cũng cau mày lại, khẽ cười hỏi: “Giảng sư Dương cho rằng em có thể tốt nghiệp rồi sao?”
Khóe miệng Chu Hòa Huy khẽ giật: “… Cậu lấy cái tự tin này từ đâu ra!”
Thiếu niên tuấn tú ngoan ngoãn cong môi, trong đôi mắt màu nhạt hiện lên một tia hài hước, cậu bất đắc dĩ nhún vai, tuy rằng đang ngồi trên salon ngẩng đầu nhìn Chu Hòa Huy nhưng lại không có chút ý vị của người chiếu dưới. Sở Ngôn thản nhiên nói: “Đại khái là bởi vì, lúc em đóng 《Huyết chiến 》 chưa từng NG lần nào đi?”
Chu Hòa Huy bị sự thật hung hăng giáng cho một đòn: “…”
Sau một lúc lâu, Chu Hòa Huy trực tiếp lấy một đoạn văn tự từ máy truyền tinh của mình ra, chỉ vào đó nói: “Cái kịch bản này vốn tôi cũng đã thay cậu nhận rồi, định chờ cậu học được cách sử dụng kịch bản AI mới gởi qua. Thế nhưng Sở Ngôn, nếu cậu đã phi thường kiên trì không dùng kịch bản AI, tôi cũng không cưỡng bách cậu, nếu lần này cậu có thể diễn tốt nhân vật, tôi liền tin tưởng kịch bản văn tự cũng rất quan trọng.”
Có thể để Chu Hòa Huy tự tin như vậy, đây nhất định là một vai diễn phi thường khó khăn.
Sở Ngôn đảo mắt nhìn thoáng qua đoạn văn kia, khi nhìn đến một chỗ đồng tử của y đột nhiên mở rộng, vẻ kinh ngạc hiện rõ, còn lặp lại xác nhận vài lần. Chờ mười phút trôi qua, sau khi đã lý giải từng câu từng chữ trong kịch bản, Sở Ngôn ngoài dự liệu mỉm cười sâu xa hỏi: “Anh xác định muốn em diễn nhân vật này?”
Chu Hòa Huy đẩy đẩy mắt kính trên sóng mũi, mỉm cười hỏi lại: “Lẽ nào cậu không dám diễn?”
Loại khích tướng sứt sẹo này đối với Sở Ngôn cũng không có tác dụng gì, thế nhưng cái kịch bản đó quả thực đã hấp dẫn y. Vì vậy y liền cười nhẹ một tiếng, nói: “Được, em sẽ diễn, chỉ hy vọng đến lúc đó… anh Chu không nên hối hận.”