Edit: Lùn
Sau ngày đó, Kỷ Chi Nam thật sự bắt đầu chạy bộ.
Cậu đột nhiên có cảm giác nguy cơ, cách ngày kết hôn còn có một tháng bảy ngày, sau này cơ hội gặp mặt cùng ở chung càng ngày càng nhiều, Tần Ngụy Vũ có thể ở trước mặt cậu đóng cửa xe, lần sau mất hứng nói không chừng có thể quật ngã cậu, dù sao tên kia tố chất thân thể tốt, khiêng mình lên giống như xách gà con.
Chạy bốn năm ngày, cơ bắp một chút cũng không lên, tay chân ngược lại càng nhỏ hơn, lên cân đo, gầy đi năm cân.
Buổi tối cao hứng gọi một bữa thịt nướng, vừa ăn vừa gửi vòng tròn bạn bè: [Lại gầy, ăn một bữa ngon an ủi mình]
Rất nhanh được mấy người bạn trong giới tanh phong huyết vũ thảo phạt.
Chu Như gọi điện thoại: "Nghe Lily nói cậu gầy đi? "
Kỷ Chi Nam đang gặm cánh gà, kiêu ngạo nói: "Đúng vậy đúng vậy. "
"Gửi ảnh selfie đến tôi xem."
Kỷ Chi Nam liền chụp một tấm gửi qua.
Chu Như lại gọi điện thoại tới: "Cái này, cùng bạn bè cậu ăn đồ ăn, sau đó chụp lại máy chạy bộ của cậu, đăng ba tấm ảnh lên weibo, tôi gửi cho cậu văn bản ghi lên. "
Kỷ Chi Nam ngoan ngoãn đăng weibo: "Đếm ngược 47 ngày vào tổ, thịt nướng và máy chạy bộ là tuyệt xứng nha! [doge]】
Các fan đã đến.
"A a a a a a, trách không được Nam Nam ăn không béo, thì ra đang rèn luyện!"
"Giảm cân là vì kịch bản mới sao?"
"Nam Nam đã đủ gầy rồi, đừng giảm nữa, ăn nhiều một chút tốt rồi!"
- Xem ra lần thử vai lần trước thành công rồi, chúc mừng Nam Nam.
"Không có thêm bộ lọc đều đẹp như vậy, ta muốn chết muốn chết..."
Bình luận đủ loại, Kỷ Chi Nam vừa ăn vừa kéo xuống, khi nhìn thấy một bình luận không có avatar, tay trên màn hình ngừng lại.
"Đừng ăn những thứ này, không tốt với thân thể."
Là kẻ cuồng theo dõi hỏi chân cậu như thế nào. Kỷ Chi Nam tự dưng có chút khẩn trương, nuốt đồ trong miệng xuống, trịnh trọng mở avatar hắn đi vào xem.
Theo dõi: 1, người hâm mộ: 0, trang chủ sạch sẽ, ngoại trừ tên đằng sau chuỗi chữ cái hiển thị giới tính là nam giới, còn có thời gian đăng ký ngày 5 tháng 11, không còn gì còn lại.
Biết loại bỏ người bắt buộc theo dõi khi đăng ký cùng với fan cương thi được weibo tặng, có thể nói là một acc nhỏ rất chuyên nghiệp.
Sau lưng Kỷ Chi Nam lạnh lẽo, người này không phải là tích góp được gì lớn chuẩn bị bạo cậu chứ? Nhưng cậu cả ngày cửa lớn không ra hai cửa không bước, chẳng lẽ truyền tin đồn của cậu cùng anh trai giao hàng?
Lại quay đầu lại xem bình luận, càng nhìn càng cảm thấy câu bình luận này có giọng điệu mệnh lệnh, không giống như là fan đơn thuần quan tâm. Cậukhông thể hiểu được người đàn ông này muốn làm gì.
Sau này ra ngoài vẫn nên cẩn thận một chút đi, làm lại một lần không dễ dàng, cẩn thận lái thuyền vạn năm.
Ngày mốt chính là tết nguyên đán, Lily nhàn rỗi ở nhà giống như Kỷ Chi Nam gửi điện thoại đến: "Tết nguyên đán của Kỷ lão sư có sắp xếp gì không? "
Kỷ Chi Nam lật qua lịch sử trò chuyện wechat, có mấy người bạn trong giới mời cậu đi, nhìn thế nào cũng giống như là đi nhóm. Cậu lười biếng trong giao tiếp vòng giữa, rất ít khi tốn tâm tư đi duy trì một đoạn quan hệ, cho nên đến nay ở trong giới cũng không có bạn tốt gì, những lời mời này chỉ là tiện tay mà thôi.
Trí nhớ của cậu bình thường giống nhau, nhưng rõ ràng nhớ rõ tết nguyên đán kiếp trước là đi theo Tần Ngụy Vũ đến Tần gia, xem như là lần đầu tiên chính thức tới cửa. Vì lưu lại ấn tượng tốt cho cha mẹ hắn, Kỷ Chi Nam ngốc nghếch sớm nửa tháng đã bắt đầu chuẩn bị, hoa tươi, lễ vật đều là tự mình xem lại xem, chọn lại chọn, trên Tần Ngụy Vũ còn có hai anh trai, cậu sợ mình làm Tần Ngụy Vũ mất mặt.
Lúc này không cần bận rộn, Kỷ Chi Nam vui vẻ thanh nhàn, nằm trên sô pha: "Không có an bài, ở nhà. "
Lily thở dài: "Than ôi, Giáng sinh cũng không hoạt động, tôi còn tưởng lần này có thể đi chơi với anh. "
"Nếu không tôi nói với bọn họ một tiếng, cô tự mình đi?"
"Tạm biệt, tôi đi là tính tình huống gì. Vậy thì tôi hẹn bạn thân đi dạo phố, bái bai! "
Kỷ Chi Nam cúp điện thoại, mở WeChat phát cho Lily một phong bao lì xì không nhỏ: [Thưởng cuối năm, cầm hoa]
Lily nhanh chóng lướt qua màn hình với một hàng môi đỏ mọng: [Cảm ơn Kỷ lão sư đã bồi dưỡng! Năm mới tôi sẽ tiếp tục quan tâm đến công việc và cuộc sống của anh, phấn đấu để có được nhiều phong bì màu đỏ lớn hơn! 】
Kỷ Chi Nam cười cười, tắt tiếng điện thoại di động, ôm chăn nhỏ ngủ trên sô pha.
Buồn ngủ đến đột ngột, kết thúc cũng rất vội vàng, cậu mơ mơ màng màng còn chưa bắt đầu nằm mơ, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa rầm rầm, kinh thiên động địa.
Kỷ Chi Nam đột nhiên bị bừng tỉnh, lăn từ sô pha lăn xuống đất, đứng lên xoa xoa mông, may mắn có thảm dày dưới đất, bằng không đốt sống đuôi cũng sẽ bị nứt.
Bọc trong chăn nhỏ hùng hổ chạy đến cửa: "Ai vậy? "
"Tôi"
Kỷ Chi Nam nửa tỉnh nửa mê, ngũ giác thiếu, xoa xoa lỗ tai nhíu mày nói: "Anh là ai? "
"...... Tần Ngụy Vũ. "
"À." Quấn chặt chăn nhỏ trở về và tiếp tục ngủ.
Vừa nằm xuống, bên kia lại bắt đầu gõ cửa, lúc này ngược lại nhưmưa phùn, giống như nhịp đập, gõ có quy luật lại có mỹ cảm, Kỷ Chi Nam chép miệng, nhắm mắt lại theo nhịp đập hát lên.
Hát hát cảm giác có chỗ nào không đúng, ánh sáng trước mắt tựa hồ bị thứ gì đó chặn lại, đen một mảnh.
Mở mắt ra nhìn, trong phòng có thêm hai người.
Kỷ Chi Nam suýt nữa lại ngã khỏi sofa, Tần Ngụy Vũ nhanh tay lẹ mắt kéo cánh tay cậu, đỡ cậu ngồi dậy.
"Tiên sinh ngài không sao chứ?" Một thanh niên diện đồ làm việc màu đen hỏi.
Kỷ Chi Nam bối rốilắc đầu, cậu đương nhiên không có việc gì, ở nhà mình có thể có chuyện gì.
"Không có việc gì là tốt rồi, hai vị tiên sinh vậy tôi đi trước."
"Được, phiền toái ngài."
"Không khách khí, nên vậy."
Cửa bị đóng lại, trong phòng chỉ có cậu và Tần Ngụy Vũ hai người.
Ánh mắt mờ mịt của Kỷ Chi Nam chậm rãi khôi phục thanh tỉnh, môi run rẩy vài cái: "Qnh... Làm sao anh vào được đây? "
Tần Ngụy Vũ ngồi bên cạnh anh: "Tìm người quản lí mở cửa. "
Kỷ Chi Nam cân nhắc nửa ngày vẫn không hiểu rõ: "Bọn họ đồng ý? "
Tần Ngụy Vũ trả lời: "Tôi nói em ở nhà một mình, tôi không yên tâm. "
Kỳ thật quản lí vẫn tương đối tận trách, thu giữ chứng minh thư của hắn, bảo hắn ký hiệp ước, còn cẩn thận hỏi thăm quan hệ giữa hắn và chủ nhà.
"Tôi là vị hôn phu của em ấy, tháng sau kết hôn." Tần Ngụy Vũ dứt khoát nói thật. Hắn lúc ấy sợ Kỷ Chi Nam xảy ra chuyện gì, dù sao tiểu gia hỏa này ở nhà cũng có thể bỏng tay, đi đường cũng có thể để chân bị trật, thời gian dài như vậy không nghe điện thoại, thật sự làm cho người ta không yên lòng.
Nhân viên thấy hắn không giống như đùa giỡn, trước khi đi lấy chìa khóa, đi cùng.
Huyệt thái dương Kỷ Chi Nam đột nhiên nhảy dựng lên, mức độ khϊếp sợ không thua gì bị đột nhập cướp bóc. Cậu hít một hơi thật sâu: "Vậy anh làm gì ở đây?" "
"Gọi điện thoại em nghe máy."
Kỷ Chi Nam cầm lấy điện thoại di động, trên màn hình có một chuỗi cuộc gọinhỡ, ngoại trừ số điện thoại của Tần Ngụy Vũ, còn có mấy số lạ, xem ra vì mình lại bị kéo đen, tốn rất nhiều công sức.
Kỷ Chi Nam suy nghĩ đã đến lúc thay khóa, cậu lớn như vậy lần đầu tiên một lần một người dọn ra ở, kiến thức an toàn sinh hoạt yếu đến mức học sinh tiểu học cũng không bằng, còn tưởng rằng đóng cửa lại thì không ai có thể vào được.
Cậu tắt điện thoại di động của mình và đặt nó trên bàn: "Tìm tôi có việc gì?" "
Tần Ngụy Vũ nói: "Ừm, tết dương lịch đến nhà tôi ăn cơm. "
Lại là loại khẩu khí mệnh lệnh này, hoàn toàn không phải tới trưng cầu ý kiến, giống như cậu là phụ phẩm của hắn, nhất định phải dựa theo yêu cầu của hắn triệu tới đuổi đi.
Kỷ Chi Nam duỗi hai chân ra, dứt khoát nói: "Không rảnh. "
Tần Ngụy Vũ trầm mặc một lát, nói: "Chúng ta sắp kết hôn. "
Lại đến nữa. Loại trói buộc và áp bách vô hình này làm cho Kỷ Chi Nam giống như bị siết cổ không thở nổi, cậu phức lưu nói: "Kết hôn có thể a, ăn cơm không được. "
Tần Ngụy Vũ sớm đoán được cậu sẽ như vậy: "Chỉ lúc này, sau này chúng ta ở chỗ chúng ta, không qua lại với bọn họ. "
Ai sống với anh? Kỷ Chi Nam vừa muốn giậm chân, Tần Ngụy Vũ nói tiếp: "Cha tôi có thứ gì đó muốn cho em. "
Kỷ Chi Nam nhảy dựng lên: "Cái gì? "
Kiếp trước trong lòng cậu tràn đầy chờ mong đến Tần gia, kết quả toàn bộ quá trình ngồi trên băng ghế lạnh, Tần gia trên dưới không để ý đến cậu, buổi trưa lúc ăn cơm, dì trong nhà thậm chí quên cho cậu thêm một bộ bát đũa, cậu ở trên bàn lúng túng ngồi vài phút, mới có bộ đồ ăn mới đưa tới.
Chuyện cũ không nhìn lại nổi, Kỷ Chi Nam cảm thấy nếu gác lại bây giờ, cậu không cần cố kỵ bất luận kẻ nào, nói không chừng sẽ xốc bàn ngay tại chỗ.
"Em đi sẽ biết." Tần Ngụy Vũ thản nhiên nói.
Ồ, yo vẫn còn biết xài chiêu này.
Kỷ Chi Nam không thể không thừa nhận quả thật cậu có chút tò mò, nhưng vẫn không muốn dán mông lạnh kia nữa: "Vậy phiền ngài giúp tôi nhận, tôi không đi. "
Tần Ngụy Vũ lấy mấy tờ giấy A4 từ trong túi ra đặt trên bàn.
Kỷ Chi Nam liếc mắt một cái: "Cái gì vậy? "
"Thỏa thuận trước hôn nhân."
Đuôi lông mày Kỷ Chi Nam cong lên, ngồi thẳng người, giống như không chút để ý lật ngược. Tổng cộng có 3 tờ giấy, chỉ có tờ đầu tiên mở đầu có viết tên và thông tin của bên A và bên B, phần còn lại đều trống rỗng.
Kỷ Chi Nam cảm thấy đầu mình không đủ dùng: "... Thiên thư không chữ? "
Tần Ngụy Vũ giải thích: "Các điều khoản sau đây chúng ta có thể thương lượng viết, tôi sẽ hoàn toàn tôn trọng ý kiến của em. "
Ánh mắt Kỷ Chi Nam bắt đầu tỏa sáng: "Thương lượng và tôn trọng là chỉ..."
"Phàm là yêu cầu hợp lý, đều có thể đưa vào điều khoản."
"Bao gồm cả độc lập kinh tế?" Kỷ Chi Nam hỏi.
"Ừm."
"Bao gồm cả việc không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của đối phương?"
"Ừm."
"Bao gồm cả tôi có thể không công khai quan hệ với anh?"
"...... Ừm. "
Đây là tin tức tốt nhất mà Kỷ Chi Nam nghe được mấy ngày nay, quả thực cứu người trong nước sôi lửa bỏng, vì cậu mở ra một con đường khang trang mới.
Cậu vui mừng một lúc, và bình tĩnh lại: "Điều kiện trao đổi đâu?" Cậu tự nhiên sẽ không ngu xuẩn đến mức tin tưởng sẽ có chuyện tốt như bánh nướng trên trời rơi xuống.
Tần Ngụy Vũ nói: "Tết nguyên đán cùng tôi về nhà ăn cơm. "
Kỷ Chi Nam tỏ vẻ hoài nghi: "Đơn giản như vậy sao? "
Tần Ngụy Vũ: "Ừm. "
"Được, thành giao." Kỷ Chi Nam lập tức đáp ứng, sợ một giây sau hắn sẽ đổi ý.
Tết Nguyên đán, ngày đầu tiên của năm mới.
Kỷ Chi Nam từ 12 giờ đêm đã không ngừng nhận được các tin chúc phúc, buổi sáng bị tin nhắn ồn ào của điện thoại di động đánh thức, dứt khoát đứng lên pha cho mình một bát mì, vừa ăn vừa lướt Weibo.
Một đêm không xem điện thoại di động, chỉ riêng tin nhắn đã có hơn một ngàn tin nhắn, đều là fan gửi cho cậu lời chúc phúc trên Weibo, còn có mấy người có tâm liên hợp làm cho anh một video, tổng kết nhân vật cậu từng diễn năm ngoái, chương trình và quảng cáo đã quay qua, clip đặc sắc, chất lượng hình ảnh tốt, đem tất cả những khía cạnh tốt nhất của cậu thể hiện ra, Kỷ Chi Nam nhìn thấy cao hứng, khen ngợi.
Quay đầu lại xem bình luận, ngoại trừ một đống chúc mừng năm mới vui vẻ dưới weibo của cậu, cậu còn thấy một vài bình luậnkỳ quái —— "A a a, thật hâm mộ", "Đây xem như là bị lật bài đi", "Xác định không phải Nam Nam trượt tay sao", "Mặc kệ có trượt tay hay không, chúc mừng trước đi", "Nam Nam cũng biết ăn thịt nướng không tốt HHHH"...
Điểm vào xem, ngón tay cái màu đỏ ở góc dưới bên phải trả lời "Đừng ăn những thứ này, không tốt với thân thể" của fan cuồng, chứng tỏ bản thân cậu đã like bình luận này.
Kỷ Chi Nam kinh hãi thất sắc, cậu nhớ rõ mình rõ ràng sau khi đọc xong tư liệu của người này liền rời khỏi, like hắn khi nào?
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có khả năng trượt tay.
Cậu không dám hành động thiếu suy nghĩ hủy bỏ like, dù sao nhiều người như vậy đều thấy được, hiện tại hủy bỏ ngược lại giống như nơi này không có bạc ba trăm lượng.
Tiếp tục kéo xuống, cuồng theo dõi cư nhiên còn trả lời bình luận chúc mừng anh ta của người hâm mộ khác —— "Cảm ơn. "
Kỷ Chi Nam: "..." Có phải là ngốc không.
Ăn miếng mì ăn liền cuối cùng, có người gõ cửa.
Tay Tần Ngụy Vũ vẫn còn lơ lửng giữa không trung, cánh cửa trước mặt liền mở ra, đây là lần đầu tiên hắn thuận lợi gõ cánh cửa này như thế, thoáng không thích ứng.
Kỷ Chi Nam biết là hắn, mở cửa liền ngậm đũa vào phòng, hàm hồ nói: "Chờ tôi một chút, mặc áo khoác. "
Tần Ngụy Vũ ngửi thấy mùi mì ăn liền đầy phòng, thấy trên bàn bày một hộp mì bò kho tàu, nhíu mày nói: "Tôi mang bữa sáng cho em. "
Kỷ Chi Nam vừa đặt một cánh tay vào trong áo lông rộng, nghe vậy ngẩng đầu lên, thấy trên tay Tần Ngụy Vũ mang theo một cái hộp in logo khách sạn XX.
"Tôi đã ăn rồi." Kỷ Chi Nam thuận miệng ứng phó, sau đó kéo khóa kéo lên trên cùng, đến cửa huyền quan bỏ chân vào trong giày thể thao, "Đi thôi. "
Mãi cho đến trên xe, quanh người Tần Ngụy Vũ đều mơ hồ tản ra khí tức không vui.
Tần Ngụy Vũ vừa mất hứng, Kỷ Chi Nam liền cao hứng. Cậu nhịn không được ở trong lòng trộm vui vẻ, gặp cha mẹ thì thế nào? Tôi sẽ mặc kệ, anh có thể làm gì với tôi?
Xe khởi động, Tần Ngụy Vũ đột nhiên nói: "Sau này đừng ăn những thứ đó, không tốt với thân thể. "
Kỷ Chi Nam: "...? "Lời này hình như đã nghe ở đâu rồi.