Nhật Ký Thiên Kim Giả (NPH)

Chương 3

“Anh, đừng làm vậy...em đau quá...huhu....buông em ra...xin anh đó...”

Giống như có gì đó hoàn toàn vỡ vụn, nhận thức bao nhiêu năm nay của Khương Thiển bị đánh vỡ.

Ngón tay của Khương Tu Nhiên khẽ động, không khác với dự đoán của anh là bao, lỗ huyệt nhỏ hẹp vẫn chưa chảy nước, chỉ vừa cho một ngón tay vào đã lấp đầy khoảng trống bên trong.

Nếu như không làm rộng nó ra thì Khương Thiển nhất định sẽ phải chịu đau, nhưng có điều là anh cố ý làm như vậy, anh muốn làm cô đau, để cô nhớ kỹ những việc xảy ra hôm nay, nhớ rõ ai là người đàn ông đầu tiên của cô.

Khương Tu Nhiên rút ngón tay ra, một tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ đã sớm cứng rắn của mình cắm vào cửa huyệt nho nhỏ vô cùng chặt chẽ kia.

“Aaa...đừng..."

Khương Thiển thảm thiết kêu lên, tiếng rên như tuyệt vọng, Khương Tu Nhiên chỉ mới cắm qυყ đầυ vào đã bị kẹt lại.

Cô gái đáng thương bên dưới đã khóc đến ướt hết cả mặt, nhìn trông rất đáng thương nhưng cũng vô cùng gợϊ ȶìиᏂ.

Bị kẹp đến không thoải mái, anh liền đưa tay mở rộng cặp mông to tròn của cô ra hai bên.

Trong lúc nhất thời không biết lại chọc trúng chỗ nào làm cô đau, Khương Thiển rên lên rồi run rẩy nắm chặt ga giường bên dưới.

Tiểu huyệt chặt chẽ được mở rộng hơn một chút, Khương Tu Nhiên nhân cơ hội cắm thẳng vào trong, Khương Thiển há miệng thở dốc,không kêu nổi ra tiếng, đau đến mức trước mắt chỉ thấy một màu tối đen, cô thở hổn hển, cảm giác như cơ thể mình như bị xé làm đôi.

“Mẹ nó! Thật chặt, mau thả lỏng ra một chút!”

Tuy côn ŧᏂịŧ đã thuận lợi cắm vào bên trong nhưng lại bị kẹp đến đau đớn, không hề có chút thoải mái, mặc dù tiểu huyệt vô cùng chặt nhưng Khương Tu Nhiên không có ý định bỏ cuộc, đồ ăn dâng lên đến miệng rồi làm sao có thể bỏ qua được.

Anh rút côn ŧᏂịŧ ra một chút rồi lại dùng một lực mạnh hơn để đâm thẳng vào trong, đây đúng nghĩa là một cực hình, không khác gì so với việc bị dao cứa liên tục vào cùng một chỗ.

Khương Thiển lúc này chỉ mong bản thân mình có thể ngất đi để không cần chịu đựng cơn đau xé thịt như vậy, nhưng vì nhiều năm luyện nhảy thường xuyên nên sức khỏe của cô thật sự không tệ.

Cô đau đến mức trắng bệch cả mặt, Khương Tu Nhiên phía sau từ chậm rãi cắm rút thành mãnh liệt đâm vào, đôi lúc lại có tiếng nước bị ép vang lên.

Nhưng đó lại không phải dâʍ ŧᏂủy̠, mùi máu tanh nồng càng khiến cơn thú tính của Khương Tu Nhiên nổi lên mạnh mẽ hơn, anh banh hai chân cô gái đáng thương đang nằm bên dưới ra đến cực đại, ôm chặt phần eo của cô rồi tăng tốc.

Khương Thiển cau mày, trên trán còn đổ cả mồ hôi hột, cặp môi đang mím chặt cũng run lên bần bật, có thể thấy được bây giờ cô đang khó chịu đến dường nào, cuối cùng cô chịu không nổi nữa phải van xin với giọng thảm thiết: “Anh…… đừng mà…… em đau quá…… a…… nhẹ chút……”

“Ngoan, đợi chút nữa anh thao đến rộng ra thì sẽ không còn đau nữa.”

Máu chảy ra khiến hiệu quả bôi trơn tốt hơn hẳn, Khương Tu Nhiên cúi người xuống hôn và cắn vào cần cổ của Khương Thiển, đầu lưỡi đi từ cổ lên đến mặt của cô, sau đó dùng răng cắn mạnh một cái để đánh dấu chủ quyền.

Côn ŧᏂịŧ bên trong tiểu huyệt co giật liên hồi, nộn huyệt gắt gao hút chặt lấy dị vật đang xâm lấn, cảm giác giống như có vô số cái miệng đang hút lấy côn ŧᏂịŧ khiến Khương Tu Nhiên sướиɠ đến mức rên lên, động tác bên hông cũng càng lúc càng nhanh.

“Ưʍ...a a...”

Cảm giác đau xé thịt đang dần mất đi, đổi lại là một kɧoáı ©ảʍ trước đây chưa từng xuất hiện, Khương Thiển theo bản năng cắn chặt môi, không muốn để đối phương nghe thấy âm thanh lạ từ mình, nhưng kɧoáı ©ảʍ kia ngày càng mãnh liệt, khiến cô không thể nào kìm chế nổi.

Khương Tu Nhiên cảm nhận được cơ thể của cô ngày càng thả lỏng hơn, bên trong cũng giãn ra hơn trước, tiểu huyệt vốn đang kẹp chặt côn ŧᏂịŧ cũng đã thả lỏng hơn trước, anh biết lúc này cô đã dần chìm trong kɧoáı ©ảʍ.

Anh ưỡn thẳng lưng, dùng tay nắm chặt phần vai trắng nõn nà của cô để công kích một cách mạnh mẽ hơn.