Bạn Trai Của Bạn Thân Say Rượu

Chương 2: Nằm bị tính khí lớn thao miệng (H)

Nguyễn Nguyệt chống tay lên trên l*иg ngực tráng kiện của anh, nước mắt và mồ hôi cùng lăn xuống.

Nếu anh gọi Nguyễn Nguyệt chứ không phải Phỉ Phỉ thì tốt biết mấy.

Dương Tấn Vũ còn đang cắm côn ŧᏂịŧ lớn vào sâu trong tiểu huyệt của cô, chôn sâu vô cùng như muốn cắm thủng tiểu huyệt của cô.

Có lẽ đây là cơ hội duy nhất mà Nguyễn Nguyệt có thể làm chuyện thân mật nhất với Dương Tấn Vũ, gần gũi thân thiết không thể tách rời, Nguyễn Nguyệt không muốn từ bỏ.

Cô khom người tựa sát vào Dương Tấn Vũ, bờ môi tìm kiếm môi anh, cô nhanh chóng đã quen với mùi rượu nồng đậm, lâng lâng như hơi say.

Côn ŧᏂịŧ đâm thẳng vào vị trí mẫn cảm nhất trong tiểu huyệt của cô, đâm cô hết lần này đến lần khác. Vì là đêm đầu tiên nên Nguyễn Nguyệt khá nhạy cảm, sau khi cao trào vài lần, những cơn cực khoái nối dài không dứt làm đầu óc cô trống rỗng, nằm trên cơ thể Dương Tấn Vũ và run giọng rêи ɾỉ.

Tiểu huyệt co rút xoắn chặt làm cho Dương Tấn Vũ bắn ra. Anh buông Nguyễn Nguyệt đã yếu ớt vô lực ra, chỉ cầm hai chân cô và đặt lên vai mình, sau đó cắm côn ŧᏂịŧ lớn của mình vào trong tiểu huyệt thơm ngon mọng nước bằng tư thế này.

Anh liên tục chọc ngoáy, Nguyễn Nguyệt vừa dứt cơn cao trào lại tiếp tục nằm dưới người anh khóc lóc như mưa, tiếng rêи ɾỉ của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh phấn khởi hơn, khiến anh cắm côn ŧᏂịŧ càng sâu và càng mạnh hơn.

“Phỉ Phỉ…Phỉ Phỉ…” Dương Tấn Vũ thở gấp gọi tên Phỉ Phỉ, Nguyễn Nguyệt sắp không nghe nổi nữa, cô lại lên đến cao trào, cả người vừa tê dại, thoải mái lại khó chịu vô cùng.

Dương Tấn Vũ bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tiểu huyệt của cô, anh ôm cô vừa hôn vừa liếʍ, vuốt ve và an ủi một cách thân mật.

Trong cơn say, Dương Tấn Vũ nhanh chóng ôm Nguyễn Nguyệt chìm vào giấc ngủ.

Nguyễn Nguyệt lưu luyến không nỡ dời mắt ngắm nhìn anh dần dần say giấc nồng, sau đó đặt một nụ hôn lên mặt anh.

Cô hôn một đường dài xuống dưới, lướt qua cằm anh, rồi đến cổ, đến l*иg ngực, lướt qua từng khối cơ bụng cong vυ't chập trùng ở eo anh.

Du͙© vọиɠ bị châm ngòi, hình như Dương Tấn Vũ hơi tỉnh lại, cơ thể anh tê dại vì những nụ hôn, côn ŧᏂịŧ lớn vừa thức tỉnh, anh ấn đầu Nguyễn Nguyệt lung tung để môi cô hôn lên côn ŧᏂịŧ của mình.

“Phỉ Phỉ…tại sao đêm nay em lại chủ động như vậy? Đến đây…há miệng ra, hôn vào chỗ này…Trước kia anh kêu em khẩu giao cho anh một lần nhưng em chẳng chịu…” Dương Tấn Vũ nói đứt quãng.

Nguyễn Nguyệt bị anh ấn vào côn ŧᏂịŧ lớn khiến cô xấu hổ đỏ cả mặt, sau đó rụt rè hé miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ lớn của anh.

Dương Tấn Vũ thở gấp một cách thoải mái vô cùng, rêи ɾỉ nói anh muốn: “Đúng…chính là như vậy…ngậm sâu hơn…hút một chút…”

Anh ôm lấy đầu Nguyễn Nguyệt chuyển động ra vào, nhưng dù làm thế nào cũng như không thể tấn hứng. Anh xoay người, quỳ kề sát trên ngực Nguyễn Nguyệt, sau đó nhích tới trước rồi ra sức cắm vào miệng cô như khi thao huyệt vừa rồi.

Miệng Nguyễn Nguyệt bị nong ra, côn ŧᏂịŧ lớn cứng rắn như sắt ra vào trong miệng cô, trước giờ cô chưa từng làm thế nên nước mắt tuôn rơi như mưa. Nguyễn Nguyệt sợ răng mình cọ xát làm côn ŧᏂịŧ lớn mẫn cảm của Dương Tấn Vũ bị đau nên cô đã thu răng lại khi khóc, chỉ lấy đầu lưỡi mềm mại nghênh đón từng cú thúc mạnh bạo của anh.

Cho đến khi Dương Tấn Vũ xuất tinh vào miệng cô, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt khiến cô phải ho khan thì cô mới được thả ra.

“Phỉ Phỉ…em đêm nay khiến anh thật sự thoải mái…ngày mai anh còn muốn…”

Dương Tấn Vũ thì thầm gọi từng tiếng Phỉ Phỉ và chìm vào giấc ngủ, Nguyễn Nguyệt đứng dậy trong bóng tối, vào phòng tắm để tắm sạch cơ thể.

Sau khi trở về, cô lõa thể ngồi bên cạnh giường rất lâu.

Ngày mai khi Dương Tấn Vũ thức giấc, chắc chắn sẽ không nhớ rõ chuyện này.

Cô không muốn như vậy!

Nguyễn Nguyệt dứt khoát liều một phen, cô mặc chiếc váy ngủ đã bị kéo đứt dây và nằm ngủ bên cạnh anh, mặt đỏ tía tai vuốt ve côn ŧᏂịŧ lớn của anh chó đến khi nó lại cương lên trong lòng bàn tay mình.

Cô đưa tiểu huyệt đã được rửa sạch lại gần rồi từ từ ngậm lấy côn ŧᏂịŧ lớn, nuốt nó vào tiểu huyệt ấm áp.

Côn ŧᏂịŧ to lớn lại nong tiểu huyệt chặt khít ra, cảm giác tê dại, trướng đau khiến cô phải rêи ɾỉ ôm chặt Dương Tấn Vũ, cứ thế chìm vào giấc ngủ khi thân dưới hai người hòa quyện vào nhau.