[ Hai người bọn họ đang rải đường khắp mọi nơi!!! Trong lần thi tháng trước, Trang Thâm cho cậu ấy kẹo. Thẩm Văn vô cùng tự nhiên nhận lấy, sau đó xé ra ăn! Hình như hai người họ hay cho nhau kẹo lắm á! ]
[ Tôi cũng muốn có mặt ở hiện trường nơi bọn họ phát kẹo:) chua quá! ]
[ Hai người họ còn cùng đi du lịch mùa thu, tôi cá chắc không ai nghĩ họ sẽ tham gia!!! ]
[ Chờ lát nữa hai người cùng đi trượt cỏ. Tôi đoán Trang Thâm sẽ ngồi phía trước, Thẩm Văn theo phía sau! ]
[ Không được, tôi phải nhanh chóng xuống đó lắp camera để chụp được bức ảnh tuyệt đẹp ấy mới được! ]
[ Có nhớ gửi cho tôi nha!!! ]
Tưởng Hoài: ” … “
Chuyện gì vậy?
Tất cả mọi người đều nhìn Trang Thâm và Thẩm Văn như vậy à?
Thế nhưng, tại sao bọn họ có thể nói chuyện đấy một cách vô cùng tự nhiên nhỉ…?
Tưởng Hoài quay lại nhìn thoáng qua.
Thẩm Văn cúi đầu nhìn Trang Thâm, từ trước đến nay khuôn mặt anh lúc nào cùng đeo cái mặt nạ lạnh lùng trên mặt. Thế nhưng hiện tại ở dưới ánh mặt trời tại sao lại có vẻ dịu dàng đến thế?
Tưởng Hoài choáng rồi!
Lẽ nào anh em thân thiết của y lại yêu anh em mới quen biết của cả hai???
Tôi không có biết gì hết!!!!
Ở chỗ xếp hàng đợi chơi trượt cổ, cuối cùng cũng đến phiên Trang Thâm cùng Thẩm Văn. Nhân viên làm việc vô cùng nhanh. đẩy hai người đến phía trước xe. Chỉ vào Trang Thâm ở phía trước nói: ” Em ngồi lên phía trước đi! “
Trang Thâm ngồi vào chỗ phía trước.
Nhân viên trò chơi quay lại phía Thẩm Văn nói: ” Còn em ngồi phía sau. Có khả năng hơi chật, nam sinh đều bị vậy! Nên em hẵn để chân vòng lên người phía trước em nhé! “
Lúc đầu mới ngồi vào Trang Thâm cảm thấy chỗ ngồi rất rộng rãi.
Nhưng khi Thẩm Văn ngồi vào, Trang Thâm phát hiện không giống như tưởng tượng của cậu.
Nam sinh phía sau toàn bộ cơ thể ấm áp ấy đều dán vào phía sau lưng cậu, đôi chân dài cũng vì đó trở thành vấn đề. Thẩm Văn gác chân áp sát hai bên hông của cậu.
Cả người cậu tựa như được người phía sau ôm lấy. Trang Thâm ngửi được mùi hương bạc hà nhàn nhạt trên người anh. Xen lẫn hai người còn có mùi hương của cây cỏ, vừa tự nhiên lại vừa mát lạnh.
Tay nam sinh đằng sau nắm lấy tay vịn gần sát với tay cậu, nhiệt độ nửa trên của người ấy truyền đến. Trang Thâm nhịn không được nhích về phía trước một chút, nhưng chưa được đã bị người ấy nắm lấy thắt lưng kéo về.
Thanh âm trầm thấp, cùng hơi thở ấm áp của người ấy truyền vào tai cậu: ” Ngoan, đừng lộn xộn! Không an toàn! “
Phía sau cậu không tự chủ được cứng đờ.
Cậu không thích tiếp xúc thân mật với người khác, vậy nên biểu cảm trên mặt khá lạnh nhạt.
Thẩm Văn nhìn gáy trắng nõn chặn trước mắt mình của cậu, cũng thở dài một hơi.
Không gian giữa hai người quá nhỏ, không khí xung quanh không tự chủ mà nóng lên.
Ánh mắt của Thẩm Văn rơi vào làn da của người phía trước, không tự chủ rời mắt nhìn về phía thảm cỏ màu xanh lục phía dưới.
Chuyện này không có trong tưởng tượng của anh.
Cũng may trượt cỏ đợi lâu nhưng chơi thì rất nhanh, không lâu lắm đã sắp đến đích. Trước mắt hai người bây giờ chỉ có những thảm cỏ màu xanh tươi mát lướt qua thật nhanh.
Thẩm Văn bước xuống liếc nhìn hàng người đang đợi xếp hàng: ” Có muốn chơi một lần nữa không? “
” Không cần! ” Trang Thâm quyết đoạn cự tuyệt.
Lúc này, cậu cảm nhận được từng hơi thở của Thẩm Văn lướt qua tai cậu, làm cho cậu thiếu chút nữa thì muốn nhảy ra khỏi xe.
Nhưng quá nguy hiểm, Trang Thâm mạnh mẽ nhịn xuống cảm giác muốn nhảy ra ngoài.
Đến khi trò chơi kết thúc cậu vẫn không cảm nhận được cái gì gọi là niềm vui khi chơi trượt cỏ.
Thẩm Văn nghe lời: ” Phía sau còn có cưỡi ngữa, đi thôi! “
Trong diễn đài, lập tức có tấm ảnh gửi vào bài post khi nãy:
[ Mau mau đến nào, ảnh mới ra lò đây! ]
[Tuyệt vời chị em ơi! Cậu sau này nên đi làm nhϊếp ảnh gia đi lầu trên!!! ]
[ Kỹ thuật này, trăm chị em chúng ta cũng không bằng cô! ]
[ Aaaaaaa mẹ của con ơi, cái góc này! Tôi có cảm giác như Thẩm Văn đang hôn lên tai cậu ấy vậy á!!! ]
[ Cái này….thật là sát quá đi! OMG dính sát luôn!!! ]
[ Ai mà chịu nổi chứ!!! ]
Trò chơi trong khu bãi cỏ này không nhiều lắm, lại phải xếp hàng dài. Tuy vậy nhưng mọi người chơi rất vui.
Sau khi ăn xong là đến tiệc trãi, nhân viên chịu trách nhiệm đốt lửa lên.
Không ít nam sinh đề nghị uống rượu, có người say bắt đầu lớn tiếng tỏ tình.
Có nữ sinh đề nghị: ” Hay chúng ta chơi đại mạo hiểm nói lời thật lòng đi! “
” Được, được!!! Mọi người đều tham gia đi!!! “
Mọi người sôi nổi tán thành, nhưng loại trò chơi vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa khẩn trương như thế này đã moi không ít bí mật của tất cả mọi người.
Nhất là khi ngày hôm nay hai nhân vật nổi tiếng nhất của trường chúng ta cũng ở đây!!!
Có nữ sinh nói: ” Tớ có một chai nhựa khi xoay ngừng ở đâu người đó là người được chọn nhé! “
Tay cô nhẹ nhàng xoay cái chai, miệng chai dừng lại chỉ về một hướng.
Mọi người sôi nổi nhìn lại.
Người được chọn là Thẩm Văn!