Vào đêm tân hôn, Bạch Hiểu Hiểu vốn tưởng rằng mình đã chuẩn bị tốt, vào lúc Phó Hi cởϊ qυầи áo của cô, hai người sắp phải làm chuyện thân mật nhất giữa nam nữ trên đời này, cô mới phát hiện mình căn bản không tiếp thu được.
Xem ra Bạch Hiểu Hiểu đặc biệt mâu thuẫn khi cùng anh thân mật, Phó Hi chủ động ngủ ở phòng ngủ phụ, cũng bảo đảm nếu Bạch Hiểu Hiểu chưa chuẩn bị tốt, tuyệt đối sẽ không vượt qua giới hạn nửa bước, vì thế hai người sống chung không có tình cảm nhưng tôn trọng nhau như khách.
Bạch Hiểu Hiểu cảm thấy Phó Hi sở dĩ có thể bao dung cô như vậy, một năm qua vẫn không đề cập tới chuyện ly hôn, đại khái là vì anh tuổi đã lớn, đối với đời sống tìиɧ ɖu͙© không cảm thấy hứng thú, hay là cô chỉ là vợ trên danh nghĩa, Phó Hi thật ra là thích nam nhân, lấy cô chỉ để che mắt mọi người.
Rốt cuộc, với diện mạo cùng điều kiện của anh, muốn người vợ như thế nào mà không được, lại có thể chịu đựng cô lâu như vậy?!
Bất quá, sau khi kết hôn với anh, Bạch Hiểu Hiểu sống rất thoải mái, Phó Hi một tay làm đồ ăn, bữa sáng trưa chiều đều là anh làm, cơm trưa không có cách nào, cũng sẽ làm vào buổi sáng cho cô, rồi để vào tủ lạnh.
Tiền lương cùng thẻ tiết kiệm vào ngày lãnh giấy kết hôn liền giao cho cô, tương đương đem toàn bộ tài sản đều giao cho cô, nhà tân hôn của bọn họ đã được chuẩn bị trước khi kết hôn, vốn dĩ Phó Hi nói muốn để tên cô, nhưng Bạch Hiểu Hiểu chủ động cự tuyệt.
Rốt cuộc có thể cùng anh đi bao xa, chính cô cũng không rõ lắm, thẻ lương có thể tuỳ lúc trả lại cho anh, còn thủ tục nhà ở phiền toái hơn nhiều, cô đương nhiên không thể nhận.
Sau khi ăn mặc chỉnh tề, Bạch Hiểu Hiểu đầu tiên là mở ra một chút khe cửa, nhìn qua phòng khách, xác định không có ai, Bạch Hiểu Hiểu mới nhón chân thật cẩn thận ra cửa, vừa rồi mới xảy ra chuyện xấu hổ như vậy, cô thật sự không biết nên đối mặt với Phó Hi như thế nào.
Ai ngờ mới ra khỏi cửa phòng ngủ, giọng nói của Phó Hi liền từ sau lưng vang lên.
“Một năm, em còn chưa chuẩn bị tốt sao?”
Bạch Hiểu Hiểu quay đầu lại, thấy Phó Hi thế nhưng đứng ở cửa phòng ngủ bên cạnh, sắc mặt anh hôm nay không tốt lắm, như là thời tiết âm u, làm người ta cảm thấy rầu rĩ, rất áp lực, cũng không biết là thân thể không thoải mái, hay là đυ.ng phải cô, mà không cao hứng.
Trước đây, bất kể là cô là hỏng bộ tây trang sang quý của anh, hay mẹ chồng thường xuyên giục sinh, cô nhịn không được chống đối mẹ chồng, khiến mọi người không thoải mái, Phó Hi đều sẽ cười cười, xoa xoa đỉnh đầu cô, an ủi cô: “Không sao, có anh ở đây.”
“Cát Phỉ cô ấy đang thúc giục em, chờ em trở về rồi nói.” Bạch Hiểu Hiểu nói xong, vội rời khỏi nhà như chạy trốn.
Nói thật, ngày thường Phó Hi ôn hòa dễ gần, cảm giác ở bên anh, mình có thể vô pháp vô thiên, nhưng khi anh trầm mặt xuống, Bạch Hiểu Hiểu vẫn rất sợ hãi, thậm chí không dám cùng anh đối mặt.
Sau khi tới nhà Cát Phỉ, Bạch Hiểu Hiểu ném túi xách, bộ dạng như sống không còn gì luyến tiếc tê liệt ngã xuống sô pha, lại bị Cát Phỉ liên tiếp truy hỏi, Bạch Hiểu Hiểu chỉ đành phải kể toàn bộ ra.
Sau khi nghe xong, Cát Phỉ cười nghiêng ngả, ôm bụng cười nói: “Ai bảo cậu ban ngày ban mặt ở trong phòng khách tự an ủi! Cậu cơ khát như vậy a!!”
“Uy!! Mình cũng đã 25! Đây là nhu cầu bình thường được không!! Mình sao biết được anh ấy sẽ về sớm!!” Hiện tại Bạch Hiểu Hiểu nhớ tới hình ảnh kia, xấu hổ không thôi.
“Nếu muốn như vậy, cậu liền chấp nhận anh ấy đi, nói thật điều kiện của Trì Dục cũng không tốt bằng anh ấy! Chuyên gia tính toán, trong nước cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Phó Hi nhà cậu lại đẹp trai như vậy, còn hiếm hơn cả lông phượng sừng lân, cậu còn không biết đủ?” Cát Phỉ vừa cười vừa khuyên giải nói.
Bạch Hiểu Hiểu ngồi dậy, sau khi bưng ly nước lên uống liền một ngụm lớn, chế nhạo nói: “Cậu bớt lại đi, cậu với mình không giống nhau, chuyên gia tính toán là làm gì cậu cũng không biết, tìm trên Baidu một chút, liền cảm thấy mình cái gì cũng hiểu.”
“Mình đây cũng sẽ không giống cậu, nói người ta tính toán.” Cát Phỉ mắt trợn trắng.
Bạch Hiểu Hiểu nhớ tới hình ảnh lần đầu tiên cùng Phó Hi thân mật, vẫn nhịn không được phụt cười ra tiếng.
Cô nhớ rõ khi đó cô thuận miệng hỏi Phó Hi đang làm gì đó, Phó Hi nói là chuyên gia tính toán, cô há mồm liền nói: “Nga! Cái này em biết, tính toán, toán học của anh khẳng định rất tốt.”
Phó Hi sửng sốt một chút, cười cười, gật đầu nói: “Ân, em nói rất đúng.”
Cát Phỉ đột nhiên đứng đắn lại, nghi hoặc hỏi: “Hiểu Hiểu, hai ngươi rốt cuộc sao lại thế này, một năm rồi còn không lên giường, rốt cuộc là cậu có vấn đề, hay là anh ấy có vấn đề?”
Bạch Hiểu Hiểu nghe vậy, cũng thu hồi ý cười: “Không biết, nhưng mà trong lòng mình, vẫn không tiếp thu được việc cùng anh ấy lên giường, vào đêm tân hôn, mình cho rằng mình đã chuẩn bị tốt, vào khoảnh khắc nó đến thật, mình lại làm không được, hơn nữa, cậu biết không? Phía dưới của anh ấy cũng...”
Bạch Hiểu Hiểu dừng một chút, đỏ mặt nói: “Cũng quá dọa người, so với tay của mình còn thô hơn, so với kích cỡ người Âu Mỹ trong AV còn khoa trương hơn, nếu làm thật, mình sợ mình phải chết ở trên giường a.”
Đôi tay Cát Phỉ vòng lấy tay Bạch Hiểu Hiểu, nuốt nước miếng xác nhận nói: “Thật sự so với tay cậu còn thô hơn?! Má ơi, cậu cũng quá tính phúc đi, nếu cậu thật sự không thích anh ấy, nhường cho mình đi, chết ở trên giường mình cũng cam lòng.”