Pháo Hôi Thê Thảm Sau Khi Sống Lại Trong Tiểu Thuyết Mạt Thế

Chương 6-1: Đừng để loại cảm xúc phàm tục này khống chế cậu.

Thúc Hàm Thanh chỉ vừa nghĩ đến hình ảnh kia, đã cảm thấy mặt nóng không chịu nổi.

Đó là Lân Mộ Diệp, ngày thường tác phong của hắn rất nghiêm túc, làm người chính trực, lúc trước là nam thần cấm dục nổi tiếng trong toàn trường, giống như là một tòa thần đệ yên tĩnh và uy nghiêm, thật sự sẽ làm ra hành động phóng đãng như vậy sao?

Trí tưởng tượng không giới hạn cộng với việc xếp chồng các tác dụng chữa bệnh của trái cây, Thúc Hàm Thanh quả thực muốn khóc, trong đầu điên cuồng hiện lên một ý nghĩ, ngươi khao khát, ngươi muốn ôm lấy một người trong bọn họ, không cần phải làm gì cả, chỉ cần ôm một cái là được, trên người bọn họ có thứ ngươi muốn, nhưng chút lý trí còn sót lại kia lại nói cho cậu biết, không thể được…

Dây leo quấn quấn trên đùi càng ngày càng nhiều, thậm chí chui vào trong đùi cậu, Thúc Hàm Thanh ngứa đến chịu không nổi, lại nói không ra lời, tất cả mọi thứ phát ra từ miệng cậu đều là tiếng rêи ɾỉ không khống chế được.

Úc Vinh Hoa nhìn chằm chằm Thúc Hàm Thanh, giống như là chờ được cậu đáp lại, dây leo kia điên cuồng chuyển động, muốn tách hai chân Thúc Hàm Thanh ra, đúng lúc này Lân Mộ Diệp mở mắt, hắn đưa tay bắn ra một quả cầu lửa … Úc Vinh Hoa bị dính phải một chút hỏa diễm, đầu đập vào tường với một cảm giác đau như búa bổ sau đó ngất xỉu…

Sau khi dây leo thả ra, Thúc Hàm Thanh liền trở nên mềm nhũn nằm trên mặt đất, nhìn thấy bộ dạng thảm hại của Úc Vinh Hoa trừng mắt vài lần, Lân Mộ Diệp tới hỏi y có khỏe không?

Thúc Hàm Thanh: "... Cậu...”

Lân Mộ Diệp: "Ồn ào quá, chỉ là hành động nhỏ nhặt thôi, tôi đã cảnh cáo cậu ta.”

Thúc Hàm Thanh nhìn bộ dáng bất khả xâm phạm của Lân Mộ Diệp thầm nghĩ, hắn thế mà phải lòng cậu, chỉ là dùng nhánh dây đυ.ng nhẹ qua, hắn lại có thể ra tay tàn nhẫn như vậy… Cậu lui về phía sau: "Là cậu ta chạm vào tôi trước, tôi vô tội"

Chủ Thần: "... Hai người bọn họ thật sự đỡ hơn rồi à? "

Thúc Hàm Thanh mạnh dạn khẳng định: "Rõ ràng là tốt hơn nhiều rồi… Nhưng bọn họ là loại càng đánh càng yêu… cậu xem, Úc Vinh Hoa chỉ vì bị dược hiệu mê hoặc ý thức mà muốn tới gần tôi, hắn đều tức giận đến mức muốn đánh cậu ta ngất đi, cái này gọi là ham muốn chiếm hữu, dù sao Úc Vinh Hoa cái này... Đúng, cường thụ, không phải dựa vào phương pháp bình thường là có thể tấn công, chỉ có thể bị triệt để chinh phục mới có thể làm cho y cúi thấp đầu, cho nên tình cảm giữa bọn họ cũng không phải người bình thường có thể hiểu.

Chủ thần lại tiếp tục: "Tình cảm của nhân loại các ngươi thật là phức tạp....."

Đây thực ra là kinh nghiệm gần đây của Thúc Hàm Thanh trong việc đọc các cuốn sách về tình cảm, nghiên cứu của anh ấy bao gồm "Mỹ cường thảm chiến thần sau khi tái giá dẫn bóng chạy", "Đối với kẻ thù cũ ta thật thơm", "Omega kia có chút hoang dã", "Kế hoạch nuôi dưỡng mạnh nhất”.

Chờ tôi quay về, giới thiệu cho cậu mấy quyển sách, cậu sẽ hiểu ngay thôi.

Chủ thần học hỏi một cách nghiêm túc: "Được, tôi nhất định sẽ nghiên cứu một cách cẩn thận.”

Lân Mộ Diệp hỏi cậu có phải là do họ trước đó đã ăn thứ trái cây kia cho nên mới như vậy hay không. Thúc Hàm Thanh giả ngốc nói: "... Có thể là vậy, tôi không biết. "

Lân Mộ Diệp thở dài một hơi, hắn để cho Thúc Hàm Thanh điều chỉnh hơi thở, người này ngữ khí thoải mái, giống như người vừa rồi ăn hùng quả không phải hắn.

Cậu nhìn chằm chằm vào mặt Lân Mộ Diệp, sau đó cũng không biết cánh tay mình từ lúc nào đã đặt trên cổ Lân Mộ Diệp, thật lâu sau mới rúc vào sau gáy Lân Mộ Diệp rầu rĩ nói: "Anh....tôi thấy khó chịu.”

Lân Mộ Diệp sửng sốt, Thúc Hàm Thanh chỗ thấy chỗ không, mu bàn tay hắn đã nổi gân xanh vì căng thẳng nhưng vẫn nhẹ nhàng vuốt ve lưng Thúc Hàm Thanh: "Không sao đâu Thúc hàm Thanh, cậu phải bình tĩnh, đừng để loại du͙© vọиɠ phàm tục này khống chế cậu.”

Một giây sau Thúc Hàm Thanh liền hôn lên môi của hắn, động tác của cậu nôn nóng như muốn chết, giống như khao khát thứ gì đó từ trên người của hắn…

Thúc Hàm Thanh tựa vào trong lòng Lân Mộ Diệp, nghiêng đầu, ngẩng đầu đưa lưỡi lên mυ'ŧ lấy khóe môi hắn, ngực Lân Mộ Diệp cũng bị cậu vuốt ve, tay cậu từ dưới vạt áo Lân Mộ Diệp luồn vào một cách từ từ, lòng bàn tay nóng bỏng vuốt ve vùng bụng săn chắc của hắn, mang theo một làn hơi ấm nóng bỏng....