Đế Quốc Chỉ Hôn Chỉ Nam (ABO)

Chương 4: Đừng khóc

“Ừm… Đúng vậy…” Thẩm Thụy Trạch cúi đầu nhỏ giọng nghẹn ngào, “Tống tiên sinh…”

“Làm sao vậy?” Alpha cũng không đứng thẳng nữa, cứ khom lưng như vậy mà nghe cậu nói.

Tin tức tố của Alpha vẫn bao vây chặt chẽ như cũ, nhưng Thẩm Thụy Trạch vì quá khẩn trương nên không nhận ra sự chiếm hữu cùng yêu thích đằng sau tin tức tố ấy. Cậu chỉ thấy rằng vị thượng tướng trước mặt đang rất không vui, sợ đến mức không kìm được nước mắt, “Xin… Thật xin lỗi…”

“Đừng khóc.” Môi Tống Thế Minh lại mím chặt thêm.

Anh giơ tay, lau đi nước mắt trên khoé mi Omega, một suy nghĩ loé lên trong lòng. Phòng ngủ bỗng vô cùng yên tĩnh, chỉ có âm thanh nức nở nhè nhẹ của Thẩm Thụy Trạch. Cậu thầm nghĩ có lẽ mình bị ghét bỏ, dù sao một Omega đến 18 tuổi mà vẫn chưa trải qua kỳ động dục thì thật sự rất hiếm thấy. Dù sao trong một cuộc hôn nhân như thế này, tác dụng của Omega đơn giản chỉ là mang thai và sinh con... Nhưng thậm chí đến việc đó cậu còn không làm được.

Những ngón tay của Alpha lại vuốt ve lên các tuyến của cậu. Ánh mắt của anh hơi tối lại, nói một câu khàn đặc “Đừng khóc”. Ngón cái xoa nhẹ vài cái lên làn da mềm mại sau gáy, lòng bàn tay thô ráp càng khiến cho nước mắt của Omega trong ngực thêm phần hỗn loạn. Nhìn chăm chú vào nước mắt của tiểu gia hỏa, Tống Thế Minh thật sự không vui chút nào, chỉ có thể mím môi hít một hơi thật sâu, giải thích việc anh đang làm.

“Trước tiên tôi sẽ đánh dấu tạm thời cho em, chờ đến khi em trải qua kỳ động dục thì tôi sẽ đánh dấu hoàn toàn.”

Anh vừa dứt lời, liền cúi đầu, để lộ ra răng nanh sắc bén, nhanh nhẹn cắn vào bên trong tuyến của Omega.

Cơn đau xuyên thấu da thịt khiến cho Thẩm Thụy Trạch không kìm được mà nấc lên một tiếng.

Cậu thật sự không muốn như vậy… Ai biết được lần đầu bị đánh dấu tạm thời lại đau như vậy? Các tuyến chưa trưởng thành buộc phải thích ứng với răng nanh của Alpha nên không thể chống lại lượng tin tức tố nóng rực được tiêm vào cơ thể. Thân thể vừa đau lại vừa khô nóng, ngoài ra còn có một luồng cảm xúc xa lạ men theo dòng tin tức tố chảy khắp cơ thể. Thẩm Thụy Trạch chỉ biết khóc liên tục, không nhận thức được bản thân đã bị Tống Thế Minh bế vào trong lòng. Omega mảnh mai nằm trong l*иg ngực của Alpha cao lớn thật sự rất giống một đứa trẻ, dễ dàng bị bao bọc hoàn toàn. Tống Thế Minh cũng không ngừng cắn, cứ như vậy mà hung hăng cắn lấy tuyến trên người đối phương, mặc dù vẫn chưa có ai đυ.ng đến, dùng tin tức tố cực kỳ bá đạo của mình phủ lấy từng giọt máu trên người Omega.

“Ưm…”

Thẩm Thụy Trạch oà khóc như một con vật nhỏ đang bắt nạt.

Đôi tay đang ôm cậu siết chặt hơn, vững vàng giam cậu lại trong l*иg ngực mình. Mặt Tống Thế Minh hơi nhăn lại, có lẽ đang không hiểu vì sao Omega trước mặt cứ khóc lóc không ngừng như vậy. Anh vụng về, ngập ngừng nâng tay lên vuốt ve sống lưng của Omega, cố gắng trấn an Thẩm Thụy Trạch đang nằm trong lòng, nhưng Thẩm Thụy Trạch lại càng khóc lóc hỗn loạn hơn, dường như muốn xoá đi lượng khí đó.

Thật nhiều tin tức tố…

Tất cả đều đã đi vào cơ thể của cậu.