Bên trong quán bar đèn neon lấp lánh và âm thanh chói tai.
Tiết Tiết cau mày cố gắng tìm bóng dáng của Quý Mộc Châu.
“Người đẹp đi một mình sao? Có muốn cùng anh uống một ly không?”
“Xin lỗi, tôi tới đây tìm người.”
Sau khi đẩy ly rượu do nam nhân lạ đưa, Tiết Tiết nhanh chóng hòa vào đám đông.
Quán bar rất nổi tiếng ở thành phố Bắc, càng vào bên trong, độ riêng tư càng cao, giá cả đương nhiên không thể so sánh với ghế ngồi ở trong, dựa vào sức chi tiêu trước đây của Quý Mộc Cảnh chắc chắn sẽ không chọn loại địa điểm này, nhưng nay không còn bằng xưa.
Cho dù là trong cuộc sống thức hoặc trong trạng thái cảm xúc.
Ngay khi Tiết Tiết nghĩ sẽ không tìm Quý Mộc Cảnh nữa, thì thấy nam nhân đang vẫy tay hướng về phía mình.
Tiết Tiết lật lại trí nhớ, mới nhớ đối phương là Trương Minh là bạn cùng phòng của Quý Mộc Cảnh, đồng thời cũng là một trong những người bạn cùng Quý Mộc Cảnh gây dựng sự nghiệp.
“Trời ơi, tiểu Dữu, cảm ơn trời đất, cậu cuối cùng cũng tới.”
Khi Tiết Tiết đến gần hơn mới nhìn thấy chậu cây vừa rồi đã che khuất tầm nhìn của cô, núp trong bóng tối, anh hình như không còn hình người cả người ngồi phịch trên ghế sofa, ở giữa bàn có vài chục vỏ chai rượu.
Thấy vậy, Tiết Tiết cau mày khó chịu.
“Mình rõ ràng đã cố gắng cho cô ấy cái tốt nhất, tại sao cô ấy lại không thể chờ thêm chút nữa?”
“Thật vất vả mới có cơ hội, chuẩn bị cho cô ấy bất ngờ…”
“Tại sao? Tại sao chứ! Họ đều lừa gạt, tình yêu là gì chứ, toàn lừa gạt người…”
Người nam nhân lẩm bẩm chửi rủa, nhưng khi chửi bới, đầu óc không tỉnh táo mà nói đi nói lại mấy câu nói đó.
Tiết Tiết nghe đến thuộc lòng.
Mà tên ngốc Trương Minh cùng Tiết Tiết khiêng Quý Mộc Cảnh đến phòng, tìm cớ, nháy mắt với cô kiền chuồn mất.
Tiết Tiết không cần phải đoán cũng biết Trương Minh muốn tạo cơ hội cho mình.
Dù sao tình cảm của Tiết Dữu dành cho Quý Mộc Cảnh không ai không nhìn ra, đặc biệt là bốn năm qua cùng nhau thảo luận về trò chơi với Quý Mộc Cảnh.
Nhưng khi đối mặt với một kẻ say xỉn đầy mùi rượu.
“Anh nghỉ ngơi thật tốt.”
Tiết Tiết phát hiện mình không thể xuống tay được, cho dù nam nhân đó đẹp trai, dáng đẹp, ánh mắt mờ mịt như chó sói nhỏ khiến người ta trìu mến, nhưng cô thực sự sợ nam nhân đó nôn ra người cô thật là khủng khϊếp?
Dù sao tương lai còn dài, sẽ có cơ hội khác.
Tiết Tiết nghĩ đơn giản, nhưng ngay sau khi cô định rút tay ra, cô đột nhiên bị nam nhân túm lấy.
Không kịp đề phòng mất đi trọng tâm, mặc cho Tiết Tiết phản ứng nhanh, vẫn chật vật ngã xuống giường.
Đồng thời, vị trí của cô bị đảo ngược với Quý Mộc Cảnh.
Tiết Tiết nhìn nam nhân giống như con sói đói nhìn con mồi, vừa hung dữ vừa tàn nhàn vừa âm lãnh, ánh mắt tràn đầy uy hϊếp, còn chưa kịp làm ra động tác, liền bị hung hăng hôn.
Trong phòng ngủ, hơi thở nam nữ quyện vào nhau, miệng lưỡi quấn lấy nhau kèm theo tiếng nước bọt, khiến cả không khí cả phòng bị nhuộm một tầng hương thơm mơ hồ và đẹp đẽ, đủ mạnh mẽ để đánh lừa lý trí, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ham muốn nguyên thủy của tình yêu.
“Quý Mộc Cảnh, anh điên rồi, bình tĩnh đi, ưm…”
Đôi tay giãy giụa của Tiết Tiết nhanh chóng bị nam nhân khống chế, dùng bàn tay to kẹp chặt cổ tay mảnh khảnh của cô, đem cánh tay trắng nõn như búp măng lên trên đầu.
Bằng cách này, ngực bị buộc đứng thẳng như chủ động mời gọi vui mừng.
“Ai….đừng cắn….anh là chó sao? Hmmm….”
Núʍ ѵú non mềm bị đối xử thô bạo khiến Tiết Tiết cau mày khó chịu, nhưng bản năng thân thể bắt đầu lên men, thậm chí cô có thể cảm nhận được cánh hoa không ngừng tiết ra nước, trong chốc lát đem qυầи ɭóŧ ướt đẫm.
Chẳng bao lâu, tiếng hét kháng cự trở thành tiếng rêи ɾỉ khe khẽ.
Vừa kiều mị, vừa quyến rũ, mềm mại lòng người.
Quý Mộc Cảnh cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.
Dáng vẻ dâʍ đãиɠ của nữ nhân in trong đôi đồng tử đen láy đỏ hoe vì du͙© vọиɠ.
Quần áo đã bị cởi ra từ lâu, áo ngực cũng được cởi ra, buông thõng trên thân thể trắng như tuyết nhưng không thể che được đỉnh vυ' kiêu ngạo, trên người còn có vết bầm tím, tất cả đều là vết tích do anh để lại.
Nhận thức này, làm cho hạ thân của Quý Mộc Cảnh càng sưng hơn.
Anh khó chịu hừ tiếng.
Côn ŧᏂịŧ bị siết chặt đến đau đớn.
Quý Mộc Cảnh cơ hồ không nghĩ ngợi, kéo áo sơ mi vốn bị Tiết Tiết cọ xát đến nỗi lên nếp gấp, cũng lưu loát kéo thắt lưng ra, cởϊ qυầи ra.
Bên cạnh không nói, một loạt các động tác thức hiện xuống, ngược lại rất dễ chịu.
Dựa lưng vào gối, Tiết Tiết quyến rũ ngước đôi mắt rất thoải mái nghĩ, đặc biệt là khi nhìn thấy bộ sinh dục lộ ra của nam nhân, cô không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Thật lớn.
Hơn nữa không giống như nó đã qua sử dụng.
Trong lòng Tiết Tiết có chút căng thẳng, làm nhân viên chuyên nghiệp, cô muốn mình có tâm lý vừa phải, quân đội ngang dọc ngăn chặn nước che đậy đất, bây giờ coi như một nam nhân giàu có, tương lai cao sang.
Trong đầu Tiết Tiết loạn thất bát tao khiến ý nghĩ Quý Mộc Cảnh không có cảm giác, anh chỉ biết trong thân thể có một cỗ lửa giận, muốn tìm thứ gì đó để giải thoát.