Sư Muội Kiếm Tông Tay Cầm Ma Trượng

Chương 29: Hảo sư huynh (3)

Từ từ. Sao hắn có thể nói ra mấy lời chua ngoa với giọng điệu lạnh lùng đó giỏi thế nhỉ?

Hắn lại nói tiếp: “Nguyên tố ma pháp và linh lực rất khác nhau. Ta phải mất ba ngày mới học được chút ma pháp sơ cấp này.”

Trên mặt hắn có chút hổ thẹn.

Ôn Vân chợt nhớ tới đám pháp sư phải mất một năm để học hết ma chú long tộc, một năm để học cách cảm ứng nguyên tố ma pháp, lại thêm một năm kiểm tra trình độ, không hiểu sao đột nhiên muốn cảm thán thay bọn họ.

Nàng khô khốc nói: “Vậy ngươi phải tiếp tục chăm chỉ lên. Kiếm linh trước kia của ta chỉ cần nửa chén trà là đã thực hành được ma pháp cao cấp!”

Sở dĩ con rồng của nàng có thể làm vậy tất nhiên là vì nó là rồng lửa, trời sinh đã tinh thông ma pháp hệ hỏa.

Lúc trước nàng lừa Diệp Sơ Bạch là vì muốn hắn chuyển lực chú ý sang ma pháp, trăm triệu lần cũng không ngờ được hắn sẽ thành công ngay lần đầu tiên thế này.

Ôn Vân sống không còn gì luyến tiếc. Vốn dĩ còn định khiến hắn tỉnh táo lại nhưng nhìn dáng vẻ kiếm linh nhà mình bừng bừng hứng thú tìm nàng chỉ giáo ma pháp thế này……

Ngoài dự đoán hơn là Diệp Sơ Bạch đột nhiên khép quyển chú ngữ dày cộp lại, ngẩng đầu lên nhìn Ôn Vân: “Nếu đã đến thành Thanh Sơn thì nên tới Vạn Bảo Các một chuyến. Cửa hàng chính của bọn họ ở nơi này.”

Ôn Vân có chút mơ hồ: “Vạn Bảo Các?”

Diệp Sơ Bạch cũng không chê nàng không biết, kiên nhẫn giải thích: “Là nơi tu sĩ mua bán vật phẩm.”

Ôn Vân đột nhiên nhớ tới trước đó ba vị sư huynh còn cho nàng một trăm khối linh thạch làm lộ phí đi đường. Tốt xấu gì bọn họ cũng là tu sĩ kỳ Hóa Thần, lúc trước có thể cho nàng mượn pháp bảo phòng ngự cao cấp như vậy, một trăm khối linh thạch kia nhất định cũng không phải vật phàm. Nói không chừng lấy ra một khối thôi cũng đủ khiến thế nhân khϊếp sợ.

Nàng lập tức rộng rãi phất tay: “Đi thôi!”

Trước khi ra cửa, nàng còn thuận tiện hỏi xem mấy đồng môn có muốn đi cùng không. Kết quả nghe Ôn Vân nói là tới Vạn Bảo Các, sắc mặt mọi người đều có chút xấu hổ.

“Ayda, Ôn sư muội, ta mới mua một khối linh thiết trước đó vài ngày, hiện tại hơi rỗng túi....”

“Không được, không được. Ta đến cửa hàng nhỏ gần đây xem là được rồi. Tháng trước ta mới tiêu hết tiền để đúc kiếm....”

“Ta vừa đi sửa kiếm về…..”

Phú bà Ôn Vân hoàn toàn bỏ cuộc, một thân một mình xách túi tiền đầy ú ụ đi mua sắm.

Vạn Bảo Các là cửa hàng do Vạn gia trong tứ đại gia tộc mở. Trên đại lục này, thành trì nào cũng có cửa hàng của bọn họ. Nghe nói sinh ý của Vạn gia còn mở rộng ra tận ma tộc hải ngoại, có điều gia chủ Vạn gia vẫn luôn thề thốt phủ nhận.

Cửa hàng ở thành Thanh Sơn là cửa hàng đầu tiên, cũng là cửa hàng chính của bọn họ. Tuy không phải nơi xa hoa nhất nhưng lại có nhiều bảo bối hiếm lạ nhất.

Trang sức, vũ khí, linh phù, đan dược, khoáng thạch muôn màu rực rỡ được bày trong pháp trận không thể chạm đến, nhìn trúng có thể bảo người hầu lấy ra.

Ôn Vân dự định mua một ít nguyên liệu quang hệ để làm ma trượng cho kiếm linh luyện tập, bằng không hắn cứ suốt ngày ôm lấy lão bà Hỏa Sam Mộc của nàng......

Nhờ vào kinh nghiệm làm việc ở phòng chứa củi mà nàng cũng sáng suốt hơn không ít, trực tiếp đi thẳng đến khu bán nguyên liệu luyện đan, tìm tòi trong đống nguyên liệu sưu tầm ở đó.