Cô duyên dáng ngồi xổm trên thân cây, cái đuôi dài buông thõng xuống, thong thả đung đưa, tuy thoạt nhìn dáng vẻ thản nhiên không quan tâm gì hết nhưng ánh mắt của cô không hề rời khỏi Khanh Thương.
——Đó là ánh mắt khi nhìn con mồi.
Quyết · Tâm · Chiến · Thắng!
Khanh Thương: "...!!!"
【 Vãi! 】
——Anh là kiểu miệng quạ đen đó à?!!
Không cần phải nói nhiều, bé hamster quay đầu chuẩn bị chạy, còn chưa kịp xoay người lại thì đã bị đối phương ôm từ phía sau. Cái mùi kinh khủng không cho phép phản kháng quen thuộc nghiền áp quét qua, mang theo hứng thú xâm lược nồng đậm -
“Bé hamster muốn đi đâu vậy?”
Cùng lúc đó, một giọng nói quyến rũ lười biếng vang lên bên tai, âm rung cuối câu có hơi nhuộm chút từ tính khiến cho bên tai người ta như muốn nhũn ra.
Thế nhưng, giọng nói quyến rũ của ngự tỷ lọt vào trong tai Khanh Thương lại chính là lá bùa đòi mạng của hắc bạch vô thường. Anh không biết có phải lỗ tai mềm nhũn rồi hay không nhưng anh cảm giác được chân đã hơi mềm ra, thậm chí da đầu cũng tê dại theo.
"... Hạ... Hạ Nhiêu."
"Thật là, cô nhìn thế nào mà nói người ta muốn chạy thế?"
Mèo yêu xinh đẹp ôm lấy thắt lưng Khanh Thương từ phía sau, khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ mang theo nét diêm dúa lẳиɠ ɭơ như hoa anh túc, đẹp đến mức rất hung hãn, ánh sáng trong mắt lần lượt thay đổi chỉ trong tích tắc đã có thể đoạt được trái tim và tinh thần của người ta.
Lúc này, cô vươn đầu lưỡi đỏ tươi nóng bỏng ướŧ áŧ, mập mờ liếʍ láp sau gáy người đàn ông. Thế là giây tiếp theo, l*иg ngực chú hamster nhỏ lập tức đông cứng thành một pho tượng.
"!!!"
"Hưm~"
Hạ Nhiêu thở dài một hơi tựa như thỏa mãn lại tựa như hưng phấn, đôi mắt mèo quyến rũ của cô khẽ nheo lại, chiếc đuôi nhỏ màu trắng không tự chủ được duỗi ra, ôm lấy đùi người đàn ông, giọng điệu ngoài mặt thì chẳng chút quan tâm nhưng thật ra khắp nơi đều ẩn chứa sát khí.
"Nói cho tôi biết, anh bị tiểu yêu tinh nào câu mất hồn mới trốn nhiều năm như vậy thế?"
"... Không... Không có yêu tinh..."
Khanh Thương gian nan nuốt nước bọt, sắc mặt tái nhợt, từng lời anh nói ra đều run rẩy. Toàn thân yêu quái của anh không ổn cho lắm, trong l*иg ngực như có một con thỏ đang cuộn mình trong đó, hồi hộp sợ hãi đến mức suýt nữa ngất ngay tại chỗ.
Trốn tránh nhiều năm như thế, vậy mà cuối cùng anh vẫn bị tóm gọn.
【 Nhất định là do tối hôm qua để lộ yêu khí! 】
Khanh Thương hối hận đến xanh cả ruột, quả nhiên xúc động chính là ma quỷ. Tối hôm qua yêu khí nồng đậm như vậy, không bị phát hiện mới là lạ.
【 Nhưng... Nhưng mà, chẳng phải chỉ mất một hồi đã tìm được đến đây là nhanh quá rồi sao?!! 】
Hạ Nhiêu thích nhìn dáng vẻ nhỏ bé hồi hộp, đáng thương của anh nhất, vươn tay sờ ngực trái của người đàn ông, nhéo nhéo như mèo cọ sữa.
Đuôi lông mày khẽ nhướng lên, ánh mắt đung đưa chuyển động, bờ môi đỏ mọng nhếch lên một độ cong khó tả làm xao xuyến lòng người.
”Ây ~ Tim đập nhanh rồi, hamster nhỏ nhìn thấy tôi là hưng phấn vậy sao?"
"...!!!"
【 Hưng... Hưng phấn? 】
——Tôi bị dọa đến sắp khóc rồi, cô đã vừa lòng chưa?
Nhưng mà lúc này cổ và tim là nơi dễ bị tổn thương nhất, hai vị trí đều đang nằm trong tay của con đại miêu nào đó, Khanh Thương không dám nhúc nhích tý nào, chỉ có thể căng cứng cơ thể, coi mình như một pho tượng, sau đó trong đầu điên cuồng nghĩ làm cách nào để thoát thân.
Dù sao thì Tiểu A Lương của anh vẫn đang đợi ở nhà.
“Thật sự không có?”