Cuối cùng anh khuyên can mãi, phí lời một lúc lâu mới dỗ được cô bé ra bôi thuốc. Đầu tiên Khanh Thương dùng khăn lông ướt lau sạch bụi đất trên người, sau đó mới cẩn thận bôi thuốc cho cô bé.
Tiểu A Lương không kêu đau, bởi vì thần kinh căng thẳng được thả lỏng nên cô bé rất buồn ngủ, đầu nhỏ dụi dụi trong lòng bố, mắt díp vào nhau. Bình thường chín giờ cô đã ngủ rồi, lại còn chạy xa thế, bây giờ đã là bốn giờ sáng rồi, cô bé đã mệt hết cỡ rồi.
Sau khi Khanh Thương xử lý xong vết thương trên người cô bé, anh bế cô lên giường ở tầng trên, đắp chăn ngay ngắn rồi mới đi ra, thuận tay nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Anh đứng yên lặng ở cửa mấy giây, sau đó mới xoay người nhìn về phía nữ quỷ đồ đỏ đang lơ lửng trong góc:
“Chuyện tối nay, cảm ơn cô.”
Kết giới xung quanh nhà ở là để đề phòng yêu quái và một số thứ dơ bẩn, không có phản ứng với con người, nếu không phải nữ quỷ này bất chấp bị thương cũng đến kích động kết giới thì anh cũng không thể về nhanh thế được.
“Không sao, Tiểu A Lương bình an là tốt rồi.”
Gương mặt nữ quỷ chảy máu đầm đìa, nhìn qua cực kỳ đáng sợ, nhưng giọng nói lại nhẹ nhàng đến bất ngờ.
Thật ra sau khi chết cô ấy mới biết được trên đời này thật sự có quỷ, ví dụ như chính cô ấy; đương nhiên cũng thật sự có yêu. Ví dụ như người đàn ông đẹp trai trước mặt cô
Chính là một con đại yêu đáng sợ thần bí.
Ừm, tuy không biết rõ là yêu gì, nhưng lại rất thích ăn hạt dưa, đậu phộng các thứ.
Nữ quỷ tên là Trình Hi, là nữ chủ nhân ban đầu của căn nhà này. Cũng chính là người đã chết trong căn nhà này được người dân trong thôn bàn tán.
Cô ấy chết do bị chồng bạo hành gia đình, nguyên nhân là do cô sinh con gái. Sau đấy đứa trẻ bị sốt nhưng người nhà không cho điều trị, cô ấy cãi nhau với chồng mấy câu rồi mới động tay động chân, sau đó bị người đàn ông uống say đẩy từ trên tầng hai xuống, đập trúng sau gáy chết.
Bố mẹ chồng với chồng đều nói là do tự cô ấy ngã xuống, cảnh sát cũng không xen vào việc của người khác mà kết án luôn.
Trình Hi dọa chồng cô ta đến phát điên, tiếp theo lại dọa không ít khách thuê nhà bỏ chạy. Vì thế người nhà này dọn đi hết, cuối cùng không quay lại đây nữa. Nhưng Trình Hi lại rất thích Tiểu A Lương, bởi vì đứa bé đã mất của cô ấy sinh cùng tháng cùng năm với Tiểu A Lương, cùng có má lúm đồng tiền đáng yêu.
Khanh Thương đã điều tra qua, điều cô ấy nói là sự thật, sau một thời gian quan sát thấy Trình Hi thật sự không có ác ý gì thì mới không ra tay. Dù sao thì anh thường xuyên không ở nhà, để lại một nữu quỷ giúp trông con hộ cũng không tệ.
Chỉ là Khanh Thương không cho phép Trình Hi đến quá gần, anh sợ âm khí sẽ ảnh hưởng đến trẻ nhỏ. Vì thế, mỗi ngày cô ấy chỉ biết trốn thật xa rồi cẩn thận quan sát, mỗi lần nhìn thấy Tiểu A Lương, Trình Hi lại không nhịn được nghĩ:
【 —— Nếu con gái của mình còn sống, có lẽ con bé cũng sẽ nghe lời đáng yêu như vậy. 】
“Chuyện hôm nay, cảm ơn cô.”
“Không có gì, Tiểu A Lương bình an là tốt rồi.”
Trình Hi thẹn thùng cười khẽ, chỉ tiếc gương mặt chảy máu đầm đìa kia chỉ khiến người ta cảm thấy đáng sợ và kinh hãi. Nhưng đối với yêu quái thì cái này cũng chẳng phải gì đáng sợ, thậm chí quỷ còn hiền lành với yêu hơn con người nhiều. Khanh Thương gật đầu với cô ấy:
“Làm phiền cô trong con bé giúp tôi, tôi phải đi điều tra thân phận của người kia. Nếu liên lụy quá lớn...”
Anh không nói hết câu kế tiếp nhưng nữ quỷ cũng đã hiểu, nếu liên lụy quá lớn, bọn họ lại phải tiếp tục chuyển nhà.