Sao Anh Lại Kêu Meo Meo?

Chương 16

Tiểu A Lương vừa chạy điên cuồng vừa khóc lóc trong lòng, ngay sau đó, đỉnh đầu cô mọc lên một mầm non màu xanh nhạt.

Năng lượng vô hình bắt đầu rung động như nước gợn sóng khắp rừng cây tối om. Vì vậy ngay lúc này, những loài thực vật im lìm bị đánh thức trong đêm đen.

Chúng nó yên lặng thu hồi những cành cây và dây leo phía trước cô bé, cả cành lá chết khô trên mặt đất cũng được dọn dẹp sạch sẽ vì cô, chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi đã mở ra một con đường bằng phẳng và an toàn.

Tiểu A Lương cắm đầu chạy về phía trước, không chú ý tới những chi tiết này, giống như chú chó Corgi chạy điên cuồng. Cô ôm chặt mèo con trên vai vào trong l*иg ngực, để nó không bị rớt khi chạy.

May mắn là nhờ ngày nào cũng chạy từ nhà trẻ về nhà, nên trong lúc vô tình, sức chịu đựng của Tiểu A Lương đã vượt xa các bạn đồng trang lứa.

Chỉ là lúc này, khuỷu tay và đầu gối đều bị thương, khi chạy trở nên nóng rát đau đớn, tuy cỏ và dây leo trên mặt đất đều có ý thức nhường đường cho cô, nhưng chiếc váy mới thay đã bị bẩn từ lâu.

Đột nhiên, cô sờ phải chất lỏng ẩm ướt và nhớp nháp. Ngay sau đó Tiểu A Lương ngửi thấy mùi máu tươi trên người mèo đen, nhưng trong rừng cây tối đen như mực, chỉ thấy được những ánh trăng loang lổ.

Tiểu A Lương không nhìn rõ, vì thế cô chỉ có thể đau lòng và lo lắng hỏi:

“Meo Meo, Meo Meo em bị thương sao?”

“......”

Đôi mắt mèo đen bị dính máu, hiện giờ vô cùng cáu kỉnh, vì thế nó ấn đệm thịt lên mặt cô bé.

“Meo! Meo meo meo!”

【 Ngu ngốc, mau chạy nhanh đi, nói nhảm cái gì! 】

Tiếng kêu mềm mỏng, nghe như tiếng nức nở của bé mèo con đáng thương. Tiểu A Lương nghe vậy càng đau lòng, vừa thở hồng hộc vừa dỗ dành.

“A, đừng khóc đừng khóc, Meo Meo phải...... Hộc...... Phải kiên cường!”

Mèo đen nhỏ: “......”

【 Trái tim mấy nhóc con loài người bây giờ đều rộng lớn như vậy sao??? 】

Tuy vậy một giây sau, nó không thể nhịn được nữa mà ấn đệm thịt lên miệng Tiểu A Lương.

“Đừng khóc, đừng...... Ưʍ.”

“Meo ngao!”

【 Câm miệng cho ông đây! 】

Cùng lúc đó, Trương Thành Chí đuổi theo phía sau không biết bản thân có bị ảo giác không, ông ta cảm thấy hình như rừng cây này đột nhiên trở nên rậm rạp hơn.

Người đàn ông nhíu mày, vừa định vứt bỏ ảo giác này thì mắt cá chân bỗng nhiên bị siết chặt, đang chạy nhanh đột nhiên bị kéo lại, cả người mất đi thăng bằng.

Trương Thành Chí cau mày, ông ta lập tức nâng dao cắt đứt dây leo quấn quanh mắt cá chân, lộn giữa không trung rồi vững vàng đáp xuống mặt đất.

【 Có điều gì đó kì lạ. 】

Trước khi lựa chọn nơi này làm nơi tạo ra mèo quỷ, ông ta đã đặc biệt tới đây kiểm tra, không có người cùng ngành, không có dấu vết hoạt động của yêu quái, lúc này mới yêu tâm chọn căn nhà sắp sụp đổ ở chỗ dân cư thưa thớt này.

Tuy đứa nhóc con ban nãy biết sử dụng thuật sinh trưởng, nhưng thủ pháp vừa nhìn đã biết vô cùng vụng về, hoàn toàn không giống từng được dạy dỗ, có lẽ là học trộm sơ sài ở đâu đó. Và, đám dây leo vừa nãy chắc hẳn cũng là trò hề của con bé kia.

Nghĩ như vậy, sắc mặt Trương Thành Chí tối sầm lại, hiện tại tất cả những gì đáng giá của ông ta đều nằm trên người hai mèo mà đứa ranh con kia mang đi, sao có thể dễ dàng buông tha được?

Sau đó người đàn ông lập tức rũ bỏ tư thái nhàn nhã ban đầu, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, lấy một tấm bùa chú ra trước ngực, tay tạo thành pháp quyết, vung dao quét quang, đám cây cỏ chặn đường trước mặt bỗng chốc vỡ nát rơi đầy đất. Đám dây leo và cành cây vừa mới mọc ra lập tức héo rũ.