Chủ Mẫu Xuyên Không Tới Làm Phu Nhân Hào Môn

Chương 25

Trong miệng đều là vị mặn chát.

Lần đầu tiên Yến Văn Gia buông bỏ sự cao ngạo của mình, làm một từ điển bách khoa hình người: "Thể thao mạo hiểm, là tên gọi chung của một số hạng mục khó khăn, nguy hiểm, cực kỳ khiêu chiến."

"Viết tắt là muốn chết?" Cố Tuyết Nghi nghiêng đầu.

Yến Văn Gia: "..." Anh ta vô lực phản bác.

Chủ yếu cũng chưa từng có ai dám nghi ngờ anh ta như vậy.

Mắt thấy bầu không khí càng ngày càng khẩn trương, có người đi ra hòa giải: "Không bằng chúng ta ... Ngồi xuống chậm rãi nói?”

"Nguyên ca có muốn đến bệnh viện kiểm tra trước không?" Vừa rồi người đại diện Tiểu Phương đều bị động tác của Cố Tuyết Nghi dọa cho sững sờ, lúc này linh hồn mới trở về vị trí, lúc này hỏi ra được một câu đàng hoàng từ sau khi Yến Văn Gia được đưa lên bờ.

"Không cần."

Không chết được.

Nửa câu sau đến bên miệng Yến Văn Gia, lại bị anh ta nuốt xuống.

Những lời này trước đây anh ta đã nói không ít lần.

Nhưng lúc này, đột nhiên Yến Văn Gia nói không nên lời.

Anh ta cảm thấy rất có thể người phụ nữ trước mặt sẽ nói một câu: "Vậy tôi giúp cậu, một giây thăng thiên."

"Gọi lại cho đoàn làm phim." Cố Tuyết Nghi vừa nói, vừa quay đầu đi về phía thuyền.

"Vâng." Vị Yến phu nhân này làm việc quá mức sấm rền gió cuốn, còn chưa kịp phản ứng, cũng đã bất giác dựa theo phân phó của cô mà đi làm.

Cố Tuyết Nghi xoay người đi lên thuyền.

Những người còn lại cũng lên thuyền theo, nhưng động tác lại vụng về hơn rất nhiều so với cô.

Nếu cô giống như một con thiên nga trắng.

Vậy bọn họ giống như một đám chim cánh cụt ngu ngốc đi theo sau.

Cố Tuyết Nghi ngồi chờ trên thuyền, có chút mùi vị *chúng tinh phủng nguyệt, giơ tay ngoắc ngoắc Yến Văn Gia: "Lên thuyền, chờ cái gì?"

*Chúng tinh phủng nguyệt: Đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.

Yến Văn Gia không nhúc nhích.

Cố Tuyết Nghi: "Cậu còn muốn chơi?"

Yến Văn Gia nhấc chân dài, không quá mấy bước đã đi lên thuyền.

Tiểu Phương thề, anh ta chưa từng thấy qua thời điểm nào Nguyên ca dễ nói chuyện như vậy!

Anh ta sắp khóc rồi.

Nếu thời điểm bàn chuyện làm ăn Nguyên ca cũng có thể dễ nói chuyện như vậy, vậy bọn họ còn không được kiếm được chậu đầy bát, sớm ngày xưng bá trong nước, một bước đi lên làm lưu lượng TOP1!

Yến Văn Gia an toàn trở về đoàn làm phim.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Người trong đoàn làm phim vội vàng vây quanh.

"Không có việc gì, rơi xuống nước."

"Rơi xuống nước sao? Trời ơi … Nguyên ca không sao chứ?”

"Không sao đâu, đến vừa lúc ... Nguyên ca phải đi thay quần áo..."

Lý đạo đi theo nghênh đón, đè nén khϊếp sợ trong lòng, kêu lên một tiếng: "Yến phu nhân" đối với Cố Tuyết Nghi.

Yến Văn Gia lại nghe được xưng hô này một lần nữa, anh ta không dấu vết nhíu mày. Mặc dù anh ta không muốn thừa nhận, nhưng thân phận của người phụ nữ này đã được gọi ra...

"Cố Tuyết Nghi?" Anh ta nhìn cô.

Cố Tuyết Nghi đang nhận cà phê từ nhân viên công tác, cô uống một ngụm.

Đắng.

Cố Tuyết Nghi nhíu nhíu mày, nhưng không làm giảm đi một chút mỹ lệ như ngũ quan của cô.

Chỉ nhìn một màn này, cũng giống như thiếu nữ ăn được một khối đường hỏng.

Trả lại cà phê, cô mới ngẩng đầu lên, lúc này lại biến thành một người phụ nữ thành thục khí chất lạnh lùng, cô nói: "Gọi là chị dâu."

"Thình thịch.”

Giống như có một tảng đá nặng nề đập vào tâm thất của Yến Văn Gia.

Mặc dù rất lố bịch ... Nhưng quả thật người trước mắt chính là Cố Tuyết Nghi.

Anh ta thế nhưng mất hết mặt mũi ở trước mặt Cố Tuyết Nghi?

Yến Văn Gia trầm mặt xuống, không gọi là "chị dâu", chỉ nhanh chóng xoay người đi thay quần áo.

Trước sau cũng chỉ mất hơn mười phút thời gian.

Yến Văn Gia đi ra, giống như đổi thành một người khác.

Anh ta thay một bộ âu phục màu xám khói, âu phục cắt may khéo léo làm nổi bật thân hình càng thêm cao ngất tao nhã, phảng phất như hóa thân thành một thân sĩ nhẹ nhàng trên sàn nhảy trong xã hội cũ, vừa rũ mắt ngước mắt lên, đều có thể hấp dẫn vô số người phụ nữ.

Yến Văn Gia trực tiếp đi tới trước mặt đạo diễn Lý: "Không phải ông vẫn định quay cảnh thứ 33 sao?"

Nhân vật chính của cảnh thứ 33 là nhân vật do Yến Văn Gia thủ vai.

Nhưng bởi vì Yến Văn Gia phóng túng lâu dài không kiềm chế được, Lý đạo nói sắp rách miệng, anh ta cũng không quay, thậm chí còn bay ra nước ngoài nghỉ phép.

"Quay đi, ngay bây giờ." Yến Văn Gia quay đầu nhìn quanh một vòng: "Không phải đã sớm dựng xong hậu trường sao?"

Lý đạo khẽ hít sâu một hơi.

Ông không biết Cố Tuyết Nghi đi đâu tìm được người.

Càng không biết hôm nay vị đại thiếu gia này uống thuốc gì, như thế nào lại đột nhiên chuyển tính...

Dù sao ... Quay! Phải quay! Không phải là nhanh chóng quay sao?