The Author's Pov - Góc Nhìn Của Tác Giả

Chương 14: Thực Tế Ảo [2]

- Shua!

[Xử lý thông tin học viên ....]

[Quét võng mạc ... xong]

[Quét vân tay ... xong]

[Kiểm tra dữ liệu di truyền ... xong]

[Thời gian tải ... 57% .... 87% ... 94% ...]

[Thông tin người dùng được tải]

[Hạng 1750, Ren Dover, xác nhận quyền truy cập Y / N]

Màn hình trong mũ bảo hiểm dần dần sáng lên, các hàng thông tin xuất hiện lần lượt. Dành một phút để điều chỉnh tâm trí của mình với những thay đổi đột ngột, tôi xem qua các dòng thông tin và nhấn phím Y. Sau khi xác nhận, một tiếng leng keng sống động quen thuộc bắt đầu vang lên trong tai tôi.

Việc cần phải hoàn thành nhiều thủ tục trước khi khi vào cabin ảo không có gì mới lạ cả. Với công nghệ hiện tại, việc giả dạng người khác dễ như bật điện thoại lên vậy. Chỉ cần một số mặt nạ đặt làm riêng, ai đó có thể dễ dàng thay đổi nhân dạng của mình thành khác.

May mắn thay, không quá khó để phân biệt ra đâu là người thường, đâu là một tên phản diện đã chỉnh sửa gen khi thực hiện một hiệp ước với một con ác quỷ. Hiện tượng này xảy ra do cơ thể con người không thể thích ứng hoàn toàn với sức mạnh mà ác quỷ ban cho.

Ví dụ, lấy một quả bóng rỗng làm ví dụ.

Bây giờ hãy tưởng tượng bạn lấp đầy nó bằng không khí. Dần dần thì quả bóng bay sẽ tròn và lơ lửng.

Đó là cách cơ thể con người thường hoạt động khi lượng mana của họ tăng lên.

Bây giờ, hãy tưởng tượng cũng cùng một quả bóng rỗng đó, nhưng lần này thay vì đổ không khí vào, chúng ta đổ nước vào nó.

Trái ngược lại với quả bóng kia, quả bóng nước thay vì trở nên tròn trịa hoàn hảo thì nó sẽ phệ ra do khối lượng riêng của nước, khiến hình dạng của nó thay đổi.

Lấy ví dụ này và áp dụng nó cho con người, và nước chính là mana của đám ác quỷ.

Bởi vì mana đến từ những con quỷ dày đặc dữ dội, cơ thể của những tên phản diện yếu kém thường có xu hướng thay đổi quái dị để thích ứng với thứ sức mạnh mới xâm nhập vào cơ thể của mình.

Do những thay đổi quái dị này rất dễ nhận biết, chỉ cần kiểm tra võng mạc, dấu vân tay và gen đơn giản là có thể xác minh xem kẻ đó có phải là kẻ xấu hay không.

Tất nhiên, nó chỉ hiệu quả với những nhân vật phản diện yếu thôi. Đối với những nhân vật phản diện mạnh, loại kiểm tra này là vô ích vì cơ thể của chúng có thể chịu được sức mạnh cửa những ác quỷ mà họ đã giao ước, như giáo sư Thibaut. May mắn thay, đây không hẳn là một vấn đề lớn, vì những kẻ phản diện mạnh hơn thường không bận tâm đến việc cải trang.

Tuy nhiên, ngay cả khi những kẻ phản diện mạnh mẽ mà có cải trang đi nữa, những loại kiểm tra này vẫn là biện pháp phòng ngừa cần thiết. Không kiểm tra xem ai đó có phải là kẻ mạo danh hay không sẽ dẫn đến một thảm họa khôn lường. Hãy tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra nếu một nhân vật phản diện xâm nhập được vào bên trong viên nhộng VR xem. Hắn có thể khiến tất cả học sinh có bị chấn thương sọ não, nếu không muốn nói là tử vong.

Nếu một nhân vật phản diện đột nhiên có quyền truy cập vào hệ thống điều khiển chính của thiết bị ảo, Hắn có thể phóng điện bên trong viên nhộng, về cơ bản biến tất cả mọi người bên trong viên nhộng chết não.

Loại tai nạn này đã từng xảy ra nhiều lần trong quá khứ, dẫn đến việc có nhiều kiểm tra nghiêm ngặt và các quy trình mới được áp dụng bởi công ty tạo ra viên nhộng do phản ứng dữ dội từ công chúng.

Vậy còn giáo sư Thibaut thì sao? Về mặt kỹ thuật, gã ta có thể ghi đè lên hệ thống và gϊếŧ tất cả mọi người có mặt ở đây mà, đúng không? Thực ra, gã không thể đâu, đặc biệt là vì công việc của gã cực kỳ quan trọng.

Lý do tại sao tôi không nhất thiết phải lo lắng về gã là vì vai trò chính của gã trong

Lock là biến những anh hùng tiềm năng thành phản diện. Gã ta được gọi là "quản lý" hay "người đại diện". Trách nhiệm chính của gã là biến học sinh thành phản diện bằng cách khai thác cảm xúc và sự oán giận của họ đối với một số cá nhân hoặc đối với học viện.

Hơn nữa, không dễ dàng để ghi đè hệ thống và phóng lượng điện cao áp vào các viên nhộng. Đặc biệt là ở trong Lock, nơi cư trú của một số anh hùng có thứ hạng rất cao. Họ có thể dễ dàng cảm nhận được sự tích tụ điện bất thường khiến kế hoạch này phá sản nhanh chóng.

Thêm vào đó, Giáo sư Thibaut đơn giản là không đủ khả năng để thực hiện một hành động nguy hiểm như vậy, vì biến học sinh thành kẻ phản diện là ưu tiên chính của ông ta.

Nếu không phải vì giáo sư Thibaut nhận lệnh trực tiếp từ con quỷ mà gã ta đã giao ước để loại bỏ Kevin, thì gã ta sẽ không bao giờ cố gây sự với cậu ta, vì đó không phải là nhiệm vụ của gã.

Cũng như tôi không có nhiệm vụ phải loại bỏ gã ta. Nếu tôi đột ngột giải quyết tên trùm phản diện nhỏ này, thì Kevin sẽ không thể trải qua bất kỳ khó khăn gì, càng khiến cậu ta yếu hơn khi đến lúc phải đối mặt với Quỷ Vương.

Dần dần thế giới xung quanh tôi bắt đầu thay đổi, và một thứ ánh sáng chói mắt khiến tôi phải che mắt lại.

Chớp mắt trong vài giây, và định thần lại, tôi thấy mình đang ở trong một căn phòng màu trắng.

Nhìn quanh phòng, tôi có thể thấy một vài học sinh từ lớp tôi đang kiểm tra xung quanh.

Sau khoảng năm phút, và thấy không có ai khác xuất hiện, tôi đi về phía các bạn học khác.

Có tổng cộng năm người khác ngoài tôi trong phòng chờ.

Thấy tôi đang tiến về phía họ, một số học sinh đã trực tiếp đến chào hỏi tôi.

"Hạng 834, William K. Johnson, rất vui được gặp cậu."

Người đầu tiên chào đón tôi là một thiếu niên tóc nâu có thân hình khá ngắn, với dáng vẻ hơi sôi nổi.

"Hạng 623 Rosaline Tluve"

"Hạng 739 Edward Smith, xin chào."

"Hạng 956 Park Jinho, rất vui được gặp cậu."

Theo sau William, một cô gái xinh đẹp với mái tóc đỏ với dáng đứng kiêu hãnh như một công vương giả chào đón tôi. Xung quanh cô có một bầu không khí thờ ơ như thể cô có vẻ như chẳng có gì đáng để quan tâm. Giọng điệu của cô ấy lạnh lùng, tạo cảm giác rằng cô ấy ghét mọi thứ xung quanh mình. Cô ấy cũng giống như tôi, một nhân vật quần chúng nên tôi không biết gì về cô ấy, khiến tôi cho rằng thái độ lạnh lùng của cô ấy đến từ một chấn thương nào đó trong quá khứ. Chắc giống Amanda, người cũng tỏ ra khá lạnh lùng.

Sau Rosaline, một thanh niên tóc đen với cặp kính vuông và mái tóc chải gọn gàng chào tôi với giọng điệu nghiêm túc. Xét qua tính cách và cách cậu ta nói chuyện, tôi tự ghi chú với bản thân là không nên tiếp xúc với cậu ta trong thời gian tới. Tôi không thích những người thẳng thắn như vậy.

Cuối cùng, Park Jinho, người có gốc Á, có lẽ là người Hàn Quốc, chào tôi với thái độ khiêm tốn. Cậu ấy có vẻ hơi cảnh giác với tôi, chẳng biết tại sao ...

Quay đầu lại người cuối cùng, người đã phớt lờ sự hiện diện của tôi ngay từ đầu, tôi cố gắng chào hỏi nhưng tôi đã bị lờ qua ngay lập tức.

Với vóc dáng khá cao và phần thân trên vạm vỡ không thua bất kỳ vận động viên thể hình chuyên nghiệp nào trong thế giới của tôi, đó là Arnold Kane. Cậu ta có một thần thái khiến người ta liên tưởng đến một con khỉ đột hoang dã sẽ đột ngột tấn công bất cứ ai với một dấu hiệu kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhỏ nhất. Tóc cậu ấy được cắt ngắn và đôi mắt cậu ấy cau có.

Lắc đầu, tôi giới thiệu bản thân với những người còn lại.

Tôi thực sự không cần phải chào cậu ta vì tôi đã biết cậu ta là ai, nhưng để không tỏ ra quá thiếu tôn trọng, tôi đảm bảo ít nhất là chào hỏi cậu ta. Nếu tôi lờ đi cậu ta, tôi sẽ trở thành mục tiêu bắt nạt của cậu ta, điều mà tôi thực sự không muốn một chút nào cả.

"Hạng 75, Arnold Kane"

Một trong ba đàn em chính của Jin. người sau này sẽ được gọi là ‘Arnold Thiết Sơn", nhờ khả năng phòng thủ cứng như sắt của cậu ta có thể ngăn chặn được vài đòn tấn công từ nhiều người cùng một lúc.

Cậu ta là kiểu người mà bạn gọi là "Mạnh với kẻ yếu, và yếu trước kẻ mạnh". Một kẻ chuyên bắt nạt điển hình. Sự kiêu ngạo của cậu ta có lẽ bắt nguồn từ việc cậu ta là đàn em của Jin. Tôi chỉ có thể bí mật thầm chê thôi. Chả hiểu luôn, ai mà lại đi tự hào khi mình là con chó săn của người khác được cơ chứ?

"Rất vui được gặp mọi người, tôi là Hạng 1750, Ren Dover"

"..."

Những người còn lại phải mất vài giây để xử lý những gì tôi vừa nói trước khi mất hết hứng thú với tôi.

Nhún vai trước phản ứng của họ, tôi cũng chẳng trách gì họ vì tôi hiểu mà. Ý tôi là, thấp hơn tận 800 bậc so với người thấp thứ hai trong nhóm là khác biệt hơi bị bự đấy.

Đây là một xã hội nơi sức mạnh cai trị mọi thứ mà. Nếu bạn không mạnh mẽ thì bạn sẽ bị mọi người coi thường. Chà, điều này chủ yếu chỉ áp dụng trong Lock, nơi mà học viên vẫn còn trẻ và kiêu ngạo. Một khi họ bước vào thế giới thực và thực sự chiến đấu với ác quỷ, chỉ khi đó họ mới nhận ra mình còn non nớt như thế nào.

"Rác rưởi."

Tất nhiên, người đầu tiên lên tiếng là tên Arnold với vẻ ghê tởm.

Bí mật lắc đầu, không khỏi than thở khi chính tôi đã tạo ra đầy rẫy nhân vật kiêu ngạo trong thế giới này.

Cũng biết sao giờ, đây là những gì độc giả muốn chứ bộ...

Mẹ cái đám độc giả bóp team.

Niềm vui của mấy người là đau khổ với tôi đấy.

Dù sao đi nữa, tôi sẽ im lặng và chờ đợi sự chỉ dẫn của giáo sư.

May mắn thay, sau khi tôi nói với họ về cấp bậc của mình, không ai tiếp cận tôi, giúp tôi tránh được những cuộc trò chuyện không cần thiết khác.

[Ehm..ehm ... Nhóm 7, các em có nghe thấy tôi nói không?]

Phá vỡ bầu không khí khó xử sau khi tiết lộ cấp bậc của tôi, giọng giáo sư Thibuat vang lên khắp phòng.

[Nếu các em có thể nghe tôi thì hãy nói ‘Nghe’]

"Nghe"

"Nghe"

"Nghe"

"Nghe"

"Nghe"

"Nghe"

[1..2..3..4..5..6, tuyệt vời, có vẻ như tất cả mọi người đang có mặt. Được rồi, hãy lắng nghe cẩn thận vì bây giờ tôi sẽ giải thích các quy tắc. Hãy chú ý vì tôi sẽ chỉ nói đúng một lần.]

[Vì đây rất có thể là lần đầu tiên một số em bước vào thế giới ảo, nên tiết học hôm nay sẽ nhẹ nhàng thôi]

[Những người xung quanh các em ngay bây giờ sẽ là nhóm mà em làm việc cùng cho tiết học hôm nay.]

[Trước khi em nào phản đối gì, thì nhóm của em được cân bằng theo máy tính và phần lớn thì mỗi nhóm đều cân bằng về sức mạnh. Mặc dù có một số ngoại lệ, nhưng tôi thực sự không thể làm gì được]

"Đừng nhìn tôi kiểu đó chứ! Ổng đang đề cập đến Kevin và những người khác!"

Nhận thấy những ánh nhìn đang hướng về phía mình, tôi không khỏi âm thầm tự càu nhàu.

Giáo sư rõ ràng đang nói về những cá nhân được xếp hạng cao nhất, những người mạnh bằng cả một đội.

Thực ra không có nhiều sự khác biệt về sức mạnh giữa tôi và Park Jinho, người thấp thứ hai trong nhóm. Chà, đó là nếu bạn đang so sánh với tôi từ trước khi đầu thai đến đây, bởi vì hiện tại, sức mạnh chiến đấu của tôi đã vượt trội rất nhiều so với một tuần trước.

Lý do duy nhất khiến họ nhìn chằm chằm vào tôi như vậy có lẽ là vì họ muốn có thớt để chém thôi.

"Những tên nhóc láo toét.’

[Mỗi em sẽ được thả vào một địa hình xa xôi được máy tính tạo ra một cách ngẫu nhiên.]

[Mục tiêu của em cho ngày hôm nay là sống sót sau 1 giờ]

[Sẽ có thêm điểm thưởng cho những người hoàn thành một số nhiệm vụ ẩn]

[Miễn là em sống sót trong 1 tiếng thì em sẽ đậu, và điểm thêm sẽ được trao tuỳ vào số lượng đồng đội còn sống sót]

[Tôi sẽ cho các em 2 phút để thảo luận về kế hoạch của mình với nhóm của mình.]

[Chúc may mắn!]

[Oh ~ Trước khi đi, tôi đã quên đề cập việc này. Nhóm nào về cuối cùng sẽ tự động trượt lớp này]

-Click!

Bằng cách nào đó, những ánh mắt ác cảm về phía tôi trở nên mạnh hơn.

Làm thế nào mà các giáo sư khác không nhận ra rằng giáo sư Thibaut là một kẻ phản diện vậy trời. Rõ ràng là gã ta đang cố gắng gieo rắc mối bất hòa giữa các nhóm để tạo ra mối hận thù với nhau, vì gã đang cố nhắm vào những học viên yếu kém cơ mà.

Câu nói "trượt môn này" là một lời nói dối trắng trợn, vì gã ta không có quyền quyết định ai sẽ đậu hay ai sẽ rớt chỉ trong ngày đầu tiên.

Đây chỉ là cái cớ mà gã ta tạo ra để tạo mối hận thù bằng cách khiến những kẻ mạnh hơn nhắm vào những kẻ yếu hơn.

Đây là một trong những chiến lược điển hình khiến một số người bất lực, để gã ta có thể làm suy yếu tinh thần của họ, và sau đó, lợi dụng điểm yếu của họ để biến họ thành phản diện.

Nếu không phải vì có rất nhiều anh hùng có mặt trong Lock, giáo sư Thibaut đã sử dụng những biện pháp khắc nghiệt hơn để biến ai đó thành một phản diện rồi.

"Mày."

Chỉ về phía tôi, giọng nói trầm của Arnold vang lên khắp căn phòng trắng.

"Sao?"

"Mày phải đảm bảo là sống sót, nếu không..."

Đặt tay lên vai tôi, Arnold tạo ra một lực đáng kinh ngạc khiến tôi gần như quỳ trên sàn.

- Gầm!

"Ực..."

Sau khi xác nhận sức mạnh của cậu ta, tôi quỳ xuống theo ý định của cậu ta và giả vờ rêи ɾỉ.

"Hiểu chưa?"

Nhìn thấy tôi quỳ xuống trước mặt mình, Arnold nở một nụ cười mãn nguyện và quay về phía những người còn lại, những người khác ngay lập tức gật đầu với cậu ta.

"Tốt."

Trong khi giả vờ khó khăn đứng dậy, tôi chìm sâu vào suy nghĩ.

Qua chút trao đổi giữa tôi với Arnold, tôi có thể ước lượng được sức mạnh của mình.

Tôi có thể khẳng định rằng tôi vẫn yếu hơn Arnold, nhưng không quá nhiều. Nếu tôi ước tính sơ bộ về thứ hạng của mình, thì chắc phải vào khoảng ba trăm.

May mắn thay, bởi vì đây là một thế giới ảo, tôi không thực sự bị ảnh hưởng nhiều cho lắm. Nhưng đừng hiểu sai ý tôi. Chỉ vì tôi không đau nhiều không có nghĩa là tôi không điên máu.

Thực tế là tôi đang hơi bị tức điên người đấy. Tên khốn khỉ đột này dám dùng tôi để răn đe mấy tên kia đấy à?

Nếu không phải vì tôi không muốn gây chuyện với cậu ta và đồng bọn của cậu ta thì tôi đã không quỳ xuống và tự làm nhục mình như vậy.

Tôi không giống như những nhân vật chính ngạo mạn hay ba hoa ‘Ngoài chúa và cha mẹ tôi ra, thì không kẻ nào khác có thể ép tôi quỳ xuống!"

Tôi sẽ quỳ xuống nếu cần. Nhưng hãy chuẩn bị tinh thần đối mặt với hậu quả với việc bắt tôi phải quỳ xuống.

Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt kiêu hãnh và ngạo mạn của cậu ta như thể mọi thứ đều nằm dưới lòng chân cậu ta, tôi thầm thề với bản thân sẽ bắt cậu ta phải trả giá gấp mười lần.

Tôi thù hơi bị dai đấy.

[Được rồi! Mô phỏng đã sẵn sàng]

[Tôi sẽ bắt đầu mô phỏng sau 3 ... 2 ... 1]

- Shua!