Trong lúc nhàn rỗi, Akemi Miyano và tôi ngồi xuống ở một cửa hàng bánh ngọt, tám chuyện phiếm với nhau.
"Trước đây em có nghe Shiho nói chị đã có bạn trai ..."
Tôi vừa ngẩng đầu, Miyano Akemi đã bật cười, có thể thấy đây là nụ cười xuất phát từ đáy lòng:
"Ừ. Nghiêm túc mà nói, Natsuki, coi như em cũng đã gặp qua anh ấy, khi bọn chị gặp nhau lần đầu tiên. Em cũng có ở đó ... "
“Lúc đó em đã cảm thấy anh ta như đang ăn vạ. Sau khi quan sát những chuyện phát sinh sau này, những thứ gì em lường trước quả thực là chính xác!" Biểu cảm của tôi trở nên cực kì nghiêm túc: “Akemi, mặc dù thời gian chúng ta ở chung với nhau không dài, nhưng chị đối xử rất tốt với em, em cũng có mối quan hệ tốt với Shiho, vì vậy em phải nhắc nhở chị một câu. Em cảm thấy bạn trai của chị đang lợi dụng chị ..."
Gương mặt của Miyano Akemi hiện lên vẻ bất lực: "Natsuki,em đừng nói chuyện này nữa."
"Nhưng mà, chị Miyano Akemi à, lỡ may anh ta tiếp cận chị không chỉ đơn thuần là muốn gia nhập tổ chức, mà còn có thể là các lực lượng khác, chẳng hạn như đặc vụ ngầm của FBI ..."
“Được rồi!” Người phụ nữ tóc đen hơi cao giọng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi, vẻ mặt và giọng điệu cũng thay đổi.
“Em đừng nói chuyện này nữa, được không?”
Sau một lúc nhìn nhau, tôi hiểu ý cô ấy, chậm rãi gật đầu.
“Được rồi.” Tôi khẽ nói. “Em xin lỗi.”
"Tại sao em phải xin lỗi? Chị biết Natsuki thực sự rất lo lắng cho chị." Vẻ mặt của Miyano Akemi dịu đi, giọng điệu nhẹ nhàng hơn, "Cảm ơn em, chị rất vui."
“Uh… Thực ra thì chị cũng không cần phải lo lắng quá đâu…” Biết cô ấy đã hạ quyết tâm nên tôi bắt đầu tìm chuyện gì đó cố gắng chữa cháy. “Còn có, FBI nằm vùng là chuyện em nói dối. Em cũng đã bố trí cho kẻ theo đuôi Shiho con bé lúc ở Mỹ. Kẻ đáng ghét đó là người đồng tính."
"Hahaha! Chị và Shiho cũng đã nói về điều này!" Miyano Akemi cười thành tiếng, "Đừng lo Natsuki, chị biết điều đó mà. Chị nghĩ cả em và Shiho đều có thể tìm được bạn trai đó."
Aiz... đã xuất hiện rồi đây.
Đúng là phụ nữ đều thích làm điều này, theo thói quen có lẽ sự thúc giục này cứ để Shiho Miyano cảm nhận đi, ngay cả Vermouth cũng không thể thúc giục tôi chứ đừng nói đến người khác!
Đúng lúc chúng tôi kết thúc chủ đề này, món bánh ngọt bánh Banana Buffy của tôi cũng được chậm rãi mang lên. Tôi nhanh chóng dời sự chú ý, cầm thìa lên, ăn một miếng ... Sau đó, biểu cảm của tôi lập tức suy sụp - chiếc Buffy này, kem đánh chưa đủ, hơn nữa một phần kem còn bị trộn lẫn với vị của đá, không đạt tiêu chuẩn!
"Xin lỗi, tôi vừa nhận được cuộc gọi trên đường, hơi mất thời gian ... hả? cô bị sao vậy, Cacao?"
"Buffy này thật sự ăn không ngon xíu nào..." Tôi kết thúc với giọng điệu phiền muộn, rồi ngẩng đầu lên nhìn Scotch, dùng ánh mắt ẩn ý nhìn về phía bên cạnh anh ta.