Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 11: Bị đuôi hùng sư xỏ xuyên lỗ nhỏ (H++)

"Vậy thì mau ngoan ngoãn nghe lời! Nuốt hết đống này! Tanh tưởi một chút nhưng sẽ rất giúp ích cho nàng khi giao hợp!"

Nhị Vương ánh mắt yêu thương ôm nàng vào ngực, vét lấy dịch nhầy trong vỏ trứng đưa hết vào môi nàng.

"Nó chứa con sâu, có con sâu lớn! Ô ô ô… Ụa… Ọe… Ô ô ô … Ứm ưm ưm ưm…" Nàng muốn phản kháng tiền bị ngón tay chứa đầy dịch nhờn tanh tưởi thọc sâu xuống cuống họng, ép nàng phải nuốt ngay xuống bụng.

"Ứm… Ụa… Ụa… Ọe…."

Chờ nàng nuốt sạch đống nhầy nhụa trên ngón tay hắn mới vừa lòng rút ra.

"Ô ô ô… Ô ô ô…" Gương mặt nàng đỏ rần lên, hai mắt trừng lớn, hơi thở vô cùng dồn dập.

"Dâʍ ɖị©ɧ phát tác dụng rồi đại ca! Thư huyệt của nàng sẽ vô cùng giãn nở!" Nhị Vương vội vã ôm ghì lấy nàng dựa lưng vào ngực hắn, dang rộng hai chân hướng nơi tư mật về mép giường nơi Đại Vương đang đứng.

"Gruuuu…" Đại Vương gồng căng cơ thịt, chiếc đuôi sư tử dài sau lưng mọc ra trắng muốt đầy lông lá, phầm chóp đuôi có một cái bờm như đầu bút lông lại to bằng nắm tay của nàng.

Đôi tay cứng cáp kéo hai đùi nàng áp xuống mặt giường, banh rộng. Đuôi sư mạnh mẽ vòng từ dưới háng lượn lên cuồng bạo thọc mạnh vào trong lỗ nhỏ non nớt chỉ mới lần đầu thừa hoan đã bị cưỡng ép trải qua quá trình sinh sản kinh khủng của nàng.

"Á……………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa….. Đau…. Vương! Á………..Aaaaaaaaaaaa…….." Nàng thống khổ ngẩng đầu gào khóc, cổ tử ©υиɠ vừa sinh sản chưa kịp khép lại liền bị mạnh mẽ cường thế thọc ra.

Tuy rằng nuốt vào dâʍ ɖị©ɧ khiến lối mòn huyệt động của nàng ướt đẫm co giãn đàn hồi, nhưng lực ma sát quá mãnh liệt lên thịt non vẫn khiến nàng đau rát nhói buốt.

"Rống…. Rống Rống…"

Bờm đuôi sư xỏ xuyên vào tận đáy huyệt, Đại Vương rùng mình liên hồi.

Hắn ngẩng cao đầu gào rống, bờm lớn mở bung ra bao vây lấy viên trứng đang rung lắc mạnh mẽ bên trong đáy huyệt mẫn cảm yếu ớt của nàng.

"Rống…………" Đuôi sư giữ chặt lấy viên trứng cứng chắc liền thô bạo dứt khoát giật mạnh, vặn bung vách tường thịt non nớt, kéo luôn viên trứng ra ngoài.

Hắn thở dốc, buông đuôi bỏ viên trứng thứ hai lọt vào bên trong l*иg giam thủy tinh.

"Á…………………….Ứ……………………" Nàng hai mắt trợn trắng lật ngược, tay chân co rút quẫy đạp liên hồi, miệng huyệt máu đỏ hòa lẫn mật dịch tuôn tràn như suối, dũng đạo bị ma sát nóng cháy co thắt kịch liệt khiến xương mu nàng giật nẩy nẩy nẩy dữ dội.

Bụng dưới phình to cũng chậm rãi xả khí chầm chậm thu nhỏ lại.

"Ngoan! Xong rồi bảo bối! Từ giờ chỉ cần cố gắng kiên trì mở rộng thư huyệt cùng chúng ta giao hoan là được rồi! Đừng quá mức chống cự bài xích hùng căn, hít thở thật sâu nuốt trọn lấy cố gắng tận hưởng sung sướиɠ biết sao?!"

Nhị Vương lần nữa vét lấy dâʍ ɖị©ɧ từ vỏ trứng thứ hai đút vào môi cho nàng, thân thể bé nhỏ hoàn toàn lâm vào mơ mơ hồ hô, rêи ɾỉ thút thít vô cùng đáng thương.

Nàng không thấy được hình dáng của con da^ʍ trùng thứ hai vừa nở ra cũng xem như là may mắn đi, nếu không sẽ phải khóc thét ngất xỉu mất thôi.

Đến đại ca còn hoảng hốt thất thần một lúc liền lấy vải đen che phủ lên để nàng không phải nhìn đến luôn cơ mà.

Thật Đáng Sợ!

"Ứ… Ư… Ứ … ư ư ư… Ngứa! Ngứa! Ngứa quá! Ô ô ô…" Vừa nuốt vào dâʍ ɖị©ɧ lần hai, thân thể nàng lập tức nóng như lửa đốt, bừng bừng ngứa ngáy khắp nộn huyệt sưng phồng bỏng rát.

"Hư… Gru…" Đại Vương liếʍ láp sạch sẽ huyệt động đẫm nước, ngẩng đầu đứng thẳng dậy ôm siết nàng vào l*иg ngực rộng lớn cứng cáp, khủy tay móc lấy hai đầu gối mở rộng miệng huyệt.

Chen đỉnh đầu nấm thô lớn vào trong nộn huyệt ướt đẫm giãn nở nhờ công dụng của dâʍ ɖị©ɧ.

Nhị Vương bẻ ra hai cánh mông tròn múp, vừa trợ giúp đại ca mở rộng lỗ nhỏ, vừa giúp bản thân kéo mở cúc huyệt non nớt co rúm của nàng, thè lưỡi dài đầy gai thịt ra liếp láp vờn quanh. Nhỏ thế này, khít thế này. Chắc cũng phải dùng da^ʍ trùng mở rộng mất thôi, haizzz.

"Ứ…Ứ…Ứ…Đau quá! Rát quá! Ngứa ngứa ngứa! Ô ô ô…"

"Gruuuu…. Đệ mau ôm lấy nàng, nếu cảm thấy ta không kiểm soát được thú tính thì kéo lùi nộn huyệt ra một chút, hoặc là cứ ôm nàng bỏ chạy là được!" Hắn cũng không muốn thọc thủng luôn cái lỗ nhỏ mất hồn này, thật sự vừa vào được một chút phần đầu nấm đã được liếʍ mυ'ŧ cắn nghiến khiến hắn phát rồ.

"Dạ đại ca!" Nhị Vương ôm lấy vật nhỏ vào trong l*иg ngực, ngồi nơi mép giường đưa miệng huyệt ra ngoài với tư thế xi xi trẻ nhỏ.

Hai tay vòng ngược xoa nắn cặp nhũ căng tròn đung đưa của nàng, hạ môi liếʍ mυ'ŧ khắp vai cổ trơn mịn thơm ngát hương sữa thanh thuần.

Đại Vương đôi tay chống lên vai đệ đệ, nhét đỉnh đầu hùng căn vào trong nộn huyệt vô cùng giãn nở ấm áp của nàng, thọc mạnh.

PHỤT…

"Gruuuuuuuuuuuuuu….. Rống!!!"

"Á…….Aaaaaaaaaa……Á……….Aaaaaaaaaaaaaaa….."

Phập phập phập phập phập phập phập phập…

Âm thanh chày thịt thô to gân guốc phầm phập phầm phập giã mạnh vào vách huyệt non nớt kiều nộn của giống cái lần đầu tiên giao hoan.

Nộn huyệt tuy rằng đã được trải qua bảo bối da^ʍ trùng trong truyền thuyết mở rộng co giãn. Nhưng làm sao có thể chịu nổi sự điên cuồng của dã thú khi giao hoan?

Chẳng những vậy, đây còn là vị thú vương uy dũng cường hãn.

"Á………..Aaaaaaaaaaaaaa….. Cứu mạng! Cứu! Cứu ta…. Á……Aaaaaaaaaa….."

"Á……..Aaaaaaa…… Đau quá! Đau quá! Aaaaaaaaaaaaaa….."

Phành phạch phành phạch phành phạch phành phạch…

"Á……..Aaaaaaaaaaa……Á……….Aaaaaaaa….." Nàng hơi thở đứt quãng ngửa cổ gào thét, thân thể bị Nhị Vương giữ chặt không cách nào giãy giụa.

Càng muốn vùng vẫy càng khiến mật huyệt ưỡn cao nuốt lấy hùng căn thô lớn gân guốc nóng bỏng thọc vào sâu bên trong đội lên đáy huyệt, đau đớn buốt nhói không thở nổi.

Mật dịch hòa vào từng tia máu li ti gợn sóng chảy ròng ròng đọng thành vũng bên dưới nơi hai thân thể kết hợp.

Miệng huyệt bị banh rộng sưng múp phập phều run rẩy nuốt lấy cự căn thô nóng ra ra vào rào, kéo theo tràn trề mật nước da^ʍ mỹ tận xương tủy.

"Sảng! A……………Gruuuuuuuuuuuu…… Rống Rống Rống Rống……….. Sảng! A………." Đại Vương không nhịn được ngửa đầu thét dài, hùng căn càng thêm hữu lực đâm thọc mãnh liệt cuồng loạn đấu phá lung tung bên trong vách tường hoa non nớt.

"Á……….Aaaaaaaa….. Cứu mạng! Đau quá! Lớn quá! Sâu Sâu… Thủng ta rồi! Ô ô ô…" Nàng cuồng loạn lắc đầu khóc thét, gào khóc nức nở.

Lỗ nhỏ non mềm bị tàn bạo đâm thọc không chút nương tình, chà đạp nghiền nát sưng tấy khắp bên trong vách tường hoa mẫn cảm yếu ớt của nàng.

"Hư… ưm… Gru…" Nhị Vương cũng nhẫn không nổi mà hít hà thở dốc, úp mặt mυ'ŧ liếʍ cắn nghiến lấy chiếc cổ non mềm thơm tho, đỉnh đầu thú căn của hắn cạ cạ khắp khe mông nàng, chà xát chen chúc chọc chọc vào bên ngoài cúc huyệt kín khít.