Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 12: Song nộn huyệt! Vưu vật thế gian! (H++)

"Ahuuuu… Ngứa! Ngứa! Ngứa quá! Đau quá! Á……..Aaaaaaaaaaaaaa….." Nàng run rẩy ngửa đầu rên siết, âm thanh nghẹn ngào tức tưởi.

Do đã uống qua dâʍ ɖị©ɧ từ xác da^ʍ trùng cùng vỏ trứng khiến nàng thanh tỉnh vô cùng, muốn ngất cũng ngất không được. Chỉ có thể oằn mình thừa nhận hoan ái kịch liệt ngay khi vừa bị phá thân.

"Vì sao còn ngứa?" Nhị Vương nhíu mi, nhìn cánh tay loạn vẫy của nàng tự chọc chọc ngón tay vào bên dưới chân tâm, hắn hoài nghi sờ vào thì phát hiện ra một ụ nước trĩu xuống bị lớp da mỏng ngăn cản nên không cách nào thoát ra.

"Đại ca, lật ngược nàng lại!" Nhị Vương cường thế xoay vòng mật huyệt 180 độ quanh cự căn, thả nàng hai tay tự chống xuống mặt giường, chổng mông dán sát nơi tư mật vào hùng căn thô lớn.

"Á……………Aaaaaaaaaaaaa…… Cứu mạng! Cứu mạng! Ô ô ô…." Nộn huyệt bị thô bạo xoay ngược xoắn vòng siết lấy hung khí khổng lồ khiến nàng đau thắt quằn quại khóc lớn.

Nhị Vương hiếu kỳ kéo bỏ bàn tay đang vỗ vỗ xoa xoa lấy nơi ụ nước khiến nàng kêu ngứa ra. Giờ hắn mới hiểu vì sao lúc ban đầu nhìn lỗ nhỏ của nàng cảm thấy có gì đó không đúng. Lỗ nhỏ của nàng lại nằm ngay giữa âʍ ɦộ hướng sát vào âm đế chứ không phải nằm ở cuối cùng của âʍ ɦộ.

Còn hiện tại cái ụ nước căng trướng sưng phồng lên này lại chính là nằm ngay đúng vị trí mà lỗ nhỏ nên xuất hiện.

Cho nên đâu?

Nàng là có đến hai cái lỗ nhỏ? Là Song Âm Huyệt chỉ có trong truyền thuyết sao? Lão Thiên a…. Hắn muốn ngất.

Chả trách khi trước huynh đệ nhà hắn còn ghét bỏ vật nhỏ này tuy rằng thơm ngọt thanh thuần là vưu vật thế gian, nhưng làm sao có khả năng một lúc để cho huynh đệ bọn họ cùng khoái hoạt đây?

Đại vu tế liền nhếch môi cười thâm ý bảo rằng nàng sinh ra chính là dành cho hai huynh đệ bọn họ. Là cho cả hai, hóa ra chính là ý này sao?

Hắn biến ra một móng vuốt sắc nhọn cắt dọc 1 đường nơi vách thịt che chắn nơi có ụ nước.

PHỤT…. Lập tức vài tia máu tươi phụt nhẹ ra ngoài, mật dịch tràn lan tuôn trào phun tưới như xi xi, có lẽ do bị chèn ép quá lâu bên trong huyệt động bít kín.

Nhị Vương lập tức há lớn miệng ngậm chặt mυ'ŧ lấy.

"Á……………..Aaaaaaaaaaaaa…… Đau quá! Sướиɠ quá! Ô ô ô… Ô ô ô…" Nàng úp mặt lên hai bàn tay kêu khóc, khủy tay chống xuống mặt giường, hai chân bị Đại Vương kéo lấy dán dính lại nơi hay người kết hợp.

Cự căn của hắn đã dừng lại luật động, dần dần phồng lớn thêm do hưng phấn quá độ. Hắn rùng mình liên hồi, hai mắt trợn to nhìn trừng trừng vào khe huyệt vừa bị đệ đệ cắt ra.

Đúng là một lỗ huyệt thứ hai, hoàn toàn bị che giấu bên dưới lớp thịt mỏng.

Chẳng trách lỗ của nàng nhỏ như vậy, thậm chí hắn phát hiện nàng chỉ có duy nhất một đường sinh dục ống dẫn trứng mà thôi. Nhưng lại có một lỗ nhỏ nơi đáy huyệt thông đi đâu đó mà hắn lại không nghĩ đến thì ra là thông sang đáy huyệt thứ hai a.

Hóa ra là song âm huyệt a, mị huyệt còn lại càng nhỏ càng chật khít, chắc chắn sẽ dẫn đến đáy huyệt và ống dẫn trứng thứ hai của nàng.

Có lẽ trước kia vì cổ đáy huyệt và huyệt động thứ hai quá mức khít chặt nên cả hai đáy huyệt đều dùng chung một đường dẫn thông xuống lỗ nhỏ đang bị hắn thọc lộng này.

Lúc nãy nàng lại bị da^ʍ trùng mở rộng lỗ nhỏ, còn uống nhiều dâʍ ɖị©ɧ như vậy liền kích phát cửa cổ đáy huyệt thứ hai nới lỏng, mật hoa tràn lan chảy xuống lại không có đường ra tạo nên ụ nước khiến nàng ngứa ngáy khó chịu.

"Chết mất! Đại ca, đệ chết mất! Lỗ này cho đệ phá thân nhé!" Nhị Vương thở hồng hộc sau khi mυ'ŧ sạch mật dịch trong lỗ nhỏ thứ hai, liền đưa hai ngón tay bẻ xả ra thật lớn, lộ ra một cửa huyện non nớt trơn mịn thơm nứt u hương xử nữ.

"Ừm! Của đệ! Chúng ta đều có thể đổi cho nhau. Nhưng khi quyết định giao phối thì ta sẽ bắn tinh binh vào lỗ trước, đệ bắn vào phía sau! Để nàng thụ thai của cả hai chúng ta riêng biệt!"

"A…….. Vưu vật! Ô ô ô…. Đệ yêu nàng chết rồi! Yêu đến chết mất thôi! Ô ô ô…! Đệ muốn chơi sưng cái lỗ nhỏ này, muốn thọc nát cái lỗ nhỏ này! Ô ô ô…" Nhị Vương khống chế không được lại há môi ngậm lấy cắи ʍút̼ lỗ nhỏ thứ hai của nàng.

"Á……………….A……Aaaaaaaaaaaa….. ta không muốn phá thân! Đừng phá thân nữa mà! Đừng! Ô ô ô…. Đau quá! Đau quá! ô ô ô…" Nàng hoảng hốt khóc nấc, cố gắn vặn mông nghiêng nghiêng thân thể để huyệt động nhả ra thú căn của Đại Vương, ô ô ô… Dũng đạo bị xoắn vòng khiến nàng đau đến thở không nổi ô ô ô.

"Đại ca! Có cần thả da^ʍ trùng sâu róm đó vào lỗ nhỏ thứ hai này không? Ta thấy nhỏ xíu xiu vầy sao có thể vào đây?" Nhị Vương mặc kệ nàng kêu khóc, âu yếm vuốt ve thè lưỡi chọc chọc bên ngoài lỗ nhỏ.

"Không cần! Hiện tại nàng đã dùng quá nhiều dâʍ ɖị©ɧ rồi, cả thân thể đều rất co giãn, thần trí vô cùng tỉnh táo! Đệ có thể lập tức phá thân! Chờ khi nào nàng bị chúng ta chơi đến mệt đừ thì lại thả da^ʍ trùng vào nộn huyện phía sau tiếp tục cung cấp dâʍ ɖị©ɧ cho nàng sẵn tiện nới rộng lỗ nhỏ!"

Cả hai vừa thở hì hục, vừa vuốt trán đẫm mồ hôi. Quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh của bọn hắn rồi. Có khả năng bọn hắn sẽ bị nàng vắt đến kiệt lực tinh tẫn thú vong a!

"Ô ô ô… Thật là độc ác! Ô ô ô… Sao lại đối xử với ta như vậy? Ô ô ô… Đau quá! Lỗ nhỏ đau quá ô ô ô…"