Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 9: Mau chóng rặn đẩy viên trứng ra! (H++)

"Đệ không thể phóng tinh, không thể để hai viên trứng nuốt lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙, sẽ khiến chúng ấp nở càng mau trong đáy huyệt!" Đại Vương hét lớn, cảnh tỉnh nhị đệ.

Nhi Vương lập tức há lớn miệng, gồng lại dục hỏa toàn thân, từng cơ bắp trướng lớn đỏ rần như muốn bùng nổ.

"Gruuuu… A…………….. Rống Rống Rống….." Nhị Vương gào rống, tống sạch ý niệm muốn phun trào, đè ép hoàn toàn du͙© vọиɠ, trấn tỉnh bản thân.

Hắn thở hì hục hì hục cố tìm về lý trí.

PHỰT …. Một viên trứng hoàn toàn rơi khỏi nơi làm tổ, cứng rắng nhám nhúa trĩu nặng đội căng nơi hoa phòng thần bí mẫn cảm nhất của nàng.

"Á………………..Aaaaaaaaaaaaaaaa…… Cứu mạng! Aaaaaaaaaaaaaaaa…. Bụng đau quá! Đau! Đau! Ô ô ô…" Cổ đáy huyệt điên cuồng co thắt, điên cuồng căng trướng như bị ai đó thổi hơi phồng lớn cứng chắc muốn nổ tung bụng nhỏ của nàng.

Nàng bất chấp cơn đau nơi huyệt động bị thú căn gồ ghề kinh khủng thọc xuyên, nhảy dựng đá đạp cuồng loạn, kêu khóc giãy giụa cần như mất đi lý trí.

"Nàng sinh!" Đại Vương hét lớn, hắn rời bàn tay đang sờ bụng nhỏ đang căng phồng gồ lên như mang thai 6 tháng của nàng.

Nhị Vương lập tức cúi người ôm lấy nàng vào l*иg ngực, dựng đứng thân thể bé nhỏ để nàng quỳ cao, dang hai chân ra thật lớn.

Mông nhỏ bị bụng dưới căng phồng của nàng đội lên, vểnh ra phía sau.

Dũng đạo run rẩy co thắt kịch liệt không ngừng nghỉ.

"Cắn lấy bắp tay ta giữ lại hơi sức! Ta lùi dần thú căn giúp nàng kéo mở cổ đáy huyệt! Cố gắng hít thở đẩy mạnh viên đứng đó ra, càng nhanh càng tốt hiểu sao?"

"Á……………………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……. "

"Á………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa…… Đau quá! Bụng đau quá! ô ô ô…"

"Cứu ta! Cứu! Á………..Á…………..A………………"

Nàng hoàn toàn không còn nghe hiểu bất kỳ lời lẽ nào, toàn toàn rơi vào cơn đau buốt cuồng loạn bị dị vật giày vò đáy huyệt.

"Nàng sẽ mất sức mà chết! Đừng gào nữa! Mau chóng rặn đẩy viên trứng ra!" Nhị Vương gầm lên.

Hắn rụt mông kéo lùi thú căn thô cứng đang móc khóa phần đầu nấm thô lớn vào lối ra cổ đáy huyệt.

Mạnh mẽ kéo lùi vặn bung từng vòng thịt mềm khít chặt nơi cổ tử ©υиɠ, mở ra một lối đi hình phiễu chứa trọn viên trứng đen xù xì to như trứng ngỗng lăn xuống chen vào.

"Á………………………A………………Aaaaaaaaaaaaaaaaa….. Ứ Ứ Ứ Ứ……" Môi nàng bị Nhị Vương dùng bốn ngón tay đưa vào chặn ngang, nàng chỉ có thể há miệng thở dốc, cắn nghiến lấy bốn ngón tay thô ráp của hắn nức nở rên siết.

Vách tường hoa non nớt bị bắt ép nuốt lấy bao vây viên trứng thô lớn cứng nhám khiến nàng đau đớn tê tâm liệt phế, hai chân mở rộng, mông nhỏ vểnh cao giật nẩy nẩy nẩy liên tục.

"Ứ Ư Ư Ư…. Ứ…..Ứ…. Ô ô ô…." Cắn nghiến hàm răng ngậm vào bốn ngón tay của hắn, nàng nức nở muốn quẫy đạp thân thể lại bị hắn chụp lại hai mảnh mông, cố gắng banh mở xả ra hai bên.

Đại Vương nằm ngửa bên dưới hai chân nàng, thè ra chiếc lưỡi dài thô nhám đầy gai thịt, bắt đầu liếʍ láp vòng quanh miệng nộn huyệt tuôn đầy mật dịch hòa lẫn máu xử nữ của nàng. Quả nhiên thơm ngọt thực cốt mất hồn, chẳng trách nhị đệ lại tham luyến đến vậy.

"Á………….Aa……………..Ứ Ứ Ứ…. ưm ưm … Ứm Ứm…. Ô ô ô…"

Thú căn gồ ghề đáng sợ chầm chập lùi lại kéo căng cổ đáy huyệt, mang theo phía sau là viên trứng da^ʍ trùng bắt đầu ngọ nguậy rung lắc dữ dội.

"Á………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa….. Ta không sinh! Ta không cần sinh da^ʍ trùng! Ô ô ô… Đau quá! Đau quá! Ô ô ô…" Đầu nàng quẩy mạnh, thoát ra khỏi bốn ngón tay của hắn, hoảng loạn khóc thét vô cùng thê lương.

Thân hình nhỏ nhắn giật nẩy liên hồi mất kiểm soát.

Cổ tử ©υиɠ đau đớn rát buốt khiến nàng như đang bị ngàn vạn mũi dao cứa qua cứa lại ma sát giày vò dai dẳng sống không bằng chết.

PHỤT… Thú căn giật mạnh, phần đầu hoàn toàn rời khỏi cổ tử ©υиɠ.

Viên trứng thô lớn bị cuốn theo mới lú ra được một phần ba liền bị miệng tử ©υиɠ bóp chặt khóa cứng lại.

"Á………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa….. Á…………….Aaaaaaaaaaaaaaaaaa…. Kẹt lại rồi, kẹt ở bên trong luôn rồi! Đau quá! Đau! Trướng! Ô ô ô…. Aaaaaaaaaa….." Nàng cuồng loạn lắc đầu gào khóc.

"Đệ rút ra! Đứng lên giường ôm giữ lấy nàng! Để ta dùng lưỡi giúp nàng sinh trứng da^ʍ trùng ra ngoài!"

Nhị Vương lập tức rút dục căn ra ngoài, leo đứng thật vững trên giường. Ôm nâng áp mặt nàng ngang mặt hắn, yêu thương liếʍ hôn lên gương mặt tái xanh đẫm nước mắt.

Mông nhỏ bị đôi tay mạnh mẽ của Đại Vương tách ra, vì cấn nơi bụng nhỏ phình lớn nên vểnh lên nẩy nẩy co giật không ngừng.

Hai chân do mắc kẹt viên trứng nơi huyệt động mà không cách nàng khép lại, dang rộng đá đạp lung tung giữa không trung.

Phụt…

"Hư… Gruuuu… " Đại Vương thọc mạnh chiếc lưỡi thô nháy vào tận bên trong, liếʍ lên mép thịt cửa tử ©υиɠ đang bao vây khóa chặt lấy viên trứng không chịu buông lỏng.

"Á……….Aaaaaaaaa…… Ngứa! Ngứa! Aaaaaaaaaaaaaaa…. Đau quá! Ta đau quá! Ô ô ô…"

Mật dịch tuôn ra như xối từ bên trong, tưới ướt đẫm tràn lan phía trên đầu viên trứng, chầm chậm thấm ướt lan dần nới lỏng từng vòng từng vòng mị thịt, vách tường cổ tử ©υиɠ chậm rãi trở nên co giãn.