Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 8: Hung bạo xâm nhập (H++)

Bộp Bộp Bộp… Bàn thay thô nhám của Nhị Vương vỗ vỗ lên cửa huyệt đẫm mật hoa của nàng, ánh mắt đầy tham luyến.

"Vừa mυ'ŧ sạch xong, giờ lại đẫm nước thế này? Nàng muốn ta uống mật đến say sưa rồi khỏi thọc nát da^ʍ huyệt của nàng có phải không? Chậc, vẫn còn chảy ra huyết thế này! Ta thật sự còn muốn uống tiếp a! Thật thơm!" Đầu nấm nhẹ nhàng đẩy đưa lau chùi mật dịch nơi huyệt động chảy ra, bôi trơn thú căn của hắn chuẩn bị sẵn sàng xông vào mật động thuần khiết mất hồn.

"Ô ô ô… Đừng vào mà! Ta không muốn! Không cần sinh trùng! Không cần sinh ấu tể! Ô ô ô…" Nàng bị Đại Vương kê cổ giữa gáy chỉ có thể ngửa cổ thẳng tắp ra sau, hắn trườn tay xoa xoa vỗ về bụng dưới đang căng trướng đội cao hai viên trứng cứng rắn đang chầm chậm phình to đã lớn như quả trứng ngỗng, chuẩn bị hút khô mạch máu nối liền tử ©υиɠ chờ đợi được sinh ra ngoài.

Tay trái hắn vuốt ve cằm nàng không cho cử động quá mạnh, một lúc nữa nàng sẽ lại điên cuồng quẫy đạp không thở nổi cho xem, tốt nhất là để tư thế thanh quản của nàng thẳng tắp tới lỗ nhỏ.

"Gruuu… Hư…" Nhị Vương tay chống cạnh eo nàng, nhét phần đầu đỉnh thú căn thô lớn đáng sợ vào cánh cửa nộn huyệt. Chầm chậm trúc trắc đẩy đưa.

Bởi vì thân cự căn quá mức gồ ghề nên không hề thuận lợi ra vào dù mật dịch bôi trơn tràn ngập huyệt động.

"Á……Aaaaaaaaaaa….. Cứu mạng! Đau quá! Đau! Đau chết ta! Ô ô ô…. Cứu mạng! cứu ta! Vương! Tha cho ta! Ô ô ô…" Lỗ nhỏ bị trướng căn, cự vật ma sát lồi lõm xù xì như ngàn vạn mũi dao cứa vào mị thịt non nớt khiến nàng đau đến vật vã, lại không dám giãy giụa.

Hai chân nàng giơ lên mở rộng giữa không trung, hai đùi non run rẩy co rút điên cuồng nhưng cũng chỉ có thể nhích nhích nhẹ tìm kiếm vị trí khiến mật huyệt thoải mái hơn.

Vì chỉ cần nàng nhích một chút thôi cũng đã khiến lỗ nhỏ như bị xé đến rách nát đau rát kịch liệt.

"Hưm… Giữ hơi lại, nàng cố gắng thở nào! Chỉ mới vào có một tí thôi! Nuốt trọn dục căn của nhị đệ nào bảo bối! Hít vào thở ra chầm chậm! Đừng la hét sẽ rất mau mất sức, nàng còn phải tự sinh ra hai viên trứng nữa!" Đại Vương áp mặt nhỏ giọng bên tai, vuốt ve bụng nhỏ, tay vuốt lấy gò má nàng an ủi dỗ dành.

"Ứ… Ư Ư ư ư ư… Ứ Ứ Ứ …Á…………..Aaaaaaaaaaaaaaaa….." Nàng biết nghe theo lời Vương liền sẽ tốt hơn, nhưng nàng nhẫn không nỗi, đau quá đau quá, đau như lỗ nhỏ bị ai đó cường ngạnh mạnh mẽ xé nát, ô ô ô.

"Gruuu… Sảng thật sự!" Nhị Vương cắn răng, đôi tay hắn ôn nhu nhẹ nhàng xoa nắn hai đùi non đang run rẩy giơ lên giữa không trung.

Ánh mắt dán dính vào nơi kết hợp, miệng huyệt bị cự vật chen vào căng cứng trướng thành một màng mỏng dính trong suốt run rẩy khổ sở bao lấy hung vật xâm phạm.

Nộn huyệt lại chảy tràn ra máu tươi, huyết màng lần nữa bị hắn ma sát căng rách càng thêm tả tơi tung tóe.

"Á……….Aaaaaaaaaaa….. Đừng mà! Đừng chen vào nữa! Cắt rách lỗ nhỏ rồi! Nát rồi! Ô ô ô…."

"Gruuuu…. A…………." Nhi Vương nghiến răng kẽo kẹt, hắn rùng mình liền tục, kiên nhẫn hoàn toàn sụp đổ, hai mắt đỏ rần chằng chịt tia máu.

"Nhanh chóng vào trong! Nhanh! Đại Vương thét lên khi thấy hai viên trứng da^ʍ trùng bắt đầu run rẩy nhẹ nhàng từng đợt từng đợt như muốn rụng khỏi nơi làm tổ.

"Rống…. Rống …….. A………Gruuuuuuuuuuuuuuu………." Nhị Vương ngẩng cao đầu thét lớn, từng sợi tóc bạch kim tung bay buông xõa.

Đôi tay buông ra đùi nhỏ của nàng, vịn chặt hai bên eo ép sát xuống mặt giường đá.

Cơ mông săn cứng, bắp thịt sắp cơ thể cuồn cuộn căng phồng. Dồn lực dồn xuống thú căn của chính mình tạo nên từng cú nhấp thọc hung bạo tàn nhẫn rút ra đâm vào với biên độ ngắn.

Ra ra vào vào cuồng loạn thọc ngoáy đâm sâu khắp ngõ ngách bên trong huyệt động non mềm, hắn muốn khai hoang nơi huyệt động thần bí này, muốn mở rộng nó tùy ý để chính mình thọc lộng điên cuồng.

Phập phập phập phập phập phập phập phập phập phập…

Điên cuồng luật động, điên cuồng xâm nhập khám phá thọc lộng dũng đạo non nớt đáng thương chỉ mới lần đầu thừa hoan của nàng.

"Á…………..A……Aaaaaaaaaaaa…….Á……….Aaaaaaaaaaaa……"

"Cứu mạng! Cứu mạng! Đừng đội xuyên! Đừng đâm vào nữa! Đừng thọc mà ô ô ô! Xuyên thủng ta mất xuyên thủng! Ô ô ô…."

Phập phập phập phập phập phập phập phập phập phập…

"Á………………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa………" Nàng hoàn toàn không cách nào giãy giụa thoát khỏi gọng kìm của hai thú vương, hoàn toàn bất lực oằn mình thừa nhận hoan ái kinh khủng.

Thú căn ra ra vào vào mạnh mẽ liện tục, đội cao xỏ xuyên dần dần chui qua cổ tử ©υиɠ nhỏ hẹp của nàng.

Mật huyệt đau đớn co rút, xử nữ huyết hòa lẫn mật dịch tuôn tràn chảy dài theo mép thịt của nàng rơi xuống áo choàng lông trắng, tạo thành từng đóa huyết hoa đỏ rực vô cùng diễm lệ kinh sắc.

PHỤT PHỤT…..

Cả hai đầu nấm thô to nối liền hoàn toàn xuyên qua, thọc mạnh đội lên đáy huyệt non nớt mẫn cảm.

"Gruuuuuu………… Rống Rống Rống…. Rống…." Thú căn lần đầu tiên được nộn huyệt ướŧ áŧ hoàn toàn nuốt trọn cắи ʍút̼ vặn xoắn khiến Nhị Vương sướиɠ khoái lan tràn, ngửa đầu thét dài rùng mình liên lục, tế bào khắp cơ thể như muốn bùng cháy nổ tung, sướиɠ khoái ngập trời.

"Á……………………………….A…..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……." Nàng ưỡn cong thân thể giật mạnh kịch liệt từng cơn, hai chân duỗi thẳng banh chặt, mười ngón chân co quíu rút gân.

Nhị Vương chụp lấy hai mắt cá chân nàng giữ lại áp vào hai bên vai hắn, đề phòng nàng mất đi thần trí cuồng loạn quẫy đạp lại càng thêm đau đớn thống khổ.