Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 6: Đánh dấu quyền sở hữu (H++)

Rừng cây xung quanh rầm rĩ phát ra âm thanh giao hoan quát tháo loạn xạ của đám thú nhân vây quanh từ sớm, chịu không nỗi đã kéo phối ngẫu của mình ra đến giao hoan huyên náo.

"Gruuuu….. Rống………………" Thanh âm Đại Vương ngửa đầu gầm thét thị uy.

Cả mảnh rừng bỗng dưng im bặt không còn cả tiếng muỗi kêu.

Đại Vương thở hồng hộc kìm lại thú tính, ôm siết lấy vật nhỏ trong l*иg ngực, âu yếm hôn hít.

Nhị Vương cắn chặt răng thở hổn hển, đôi tay bóp lấy hai mảnh mông tròn múp của nàng xả ra mở rộng lỗ nhỏ, đung đưa đè ép lên lên xuống xuống, chậm rãi nhưng lực đạo vô cùng lớn mới có thể nhét được phần đầu cự căn vào sâu trong nộn huyệt của nàng.

"Á……Aaaaaaaaaaa….. Dừng lại! Dừng! Đừng kéo mông ta! Đừng xuống nữa! Đừng mà! Ô ô ô…"

Nhị Vương híp mắt, trán đẫm mồ hôi, cắn răng dùng lực tàn nhẫn dập mạnh nộn huyệt, cưỡng bức mở lớn lún sâu nuốt trọn phần đầu nấm.

PHỤT….

"Á………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…….. Đau quá! Đau quá! Vương! Vương! Đừng vào trong nữa! Đừng vào! Huhuhu…. Hức hức …. Ô ô ô…" Lỗ nhỏ bị cự vật hung tàn kéo căng đến mức độ kinh khủng, hai chân nàng bất lực tự giác dang rộng thành hình ngang, hai mảnh âm thần bị nong ra căng trướng muốn dán sát vào hai bên đùi của nàng.

Lỗ nhỏ mở tròn lớn như quả trứng ngỗng trời cố ngậm lấy hung khí sù sì đầy gân guốc. Huyết màng mỏng manh đàn hồi tượng trưng cho sự thuần khiết bị căng trướng đến mức nứt ra từng vết rách li ti bật máu.

"Gruuu… Hư… Hư…. A…….." Đại Vương sảng đến liên tục rùng mình, lắc mạnh đầu, mái tóc dài màu bạch kim xõa tung trong gió.

"Vào được rồi! Lập tức sẽ ổn thôi!" Giọng hắn trầm khàn nhưng lại mang theo tràn đầy sự ôn nhu.

"Nàng cố gắng hít thở chậm rãi đều nhịp, đừng quá mức sợ hãi, đừng đừng dùng sức giãy giụa! Đã có trải qua da^ʍ trùng nới lỏng, lỗ nhỏ của nàng sẽ không bị chúng ta thọc rách!" Đau đớn thì chắc chắn nàng phải cố gắng chịu đựng. Hắn cũng không muốn nói ra câu sau cùng này chỉ khiến nàng càng thêm hoảng loạn.

"Ô ô ô… Đừng liếʍ ta mà! đừng liếʍ nữa! Ô ô ô…" Nàng vừa ngứa vừa đau vừa nóng khắp bên trong nộn huyệt, bên ngoài còn bị cái lưỡi thô dày của Nhị Vương liếʍ láp ma sát, ô ô ô. Nàng sắp bị bức điên rồi.

"Ngoan! Hai viên trứng da^ʍ trùng đang lớn rất nhanh, chúng ta phải mở rộng cổ tử ©υиɠ cho nàng thật sớm! Chốc nữa sẽ càng thêm kịch liệt, nàng phải nhớ hít thở sâu, cố giữ bình tĩnh!" Đại Vương ôn nhu hôn lên cổ nàng, thì thầm âu yếm bên tai, hai cánh tay rộng lớn xoa nắn vuốt ve thân thể trần trụi kiều mị trong l*иg ngực.

"Ô ô ô! Ta không muốn! Ô ô ô!" Nàng run rẩy thút thít nũng nịu ôm ghì lấy hắn.

Phụt phụt phụt phụt phụt…….. PHỰT…………

"Á………………Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……………….." Nàng ngẩng cao đầu hét thảm, thân hình bé nhỏ giật nẩy co rút , đau đớn tê tâm liệt phế suýt tí nữa liền trợn trắng mắt ngất đi.

Tay chân quẫy đạp cào cấu lung tung, tiếng khóc nấc kêu gào khản giọng.

"A…………. Gruuuuuuuuuuuu….. Rống……….. Rống Rống……….!"

"Rống…………………."

Hai tiếng rầm thét gào rống vang rền của nhị vị chúa tể, phối ngẫu cuối cùng cũng đã chân chính thuộc về bọn họ. Từ nay về sau rừng rậm chuẩn bị chờ đón ấu thú kế nhiệm vương quyền tối cao vô thượng.

Phập Phập Phập Phập Phập….. Âm thanh da thịt va chạm mạnh mẽ, thú căn liên tục thọc sâu vài chục cái đánh dấu quyền sở hữu.

"Á……………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa………..Á…………….Aaaaaaaaaaaaaa….." Âm thanh thiếu nữ thống khổ khóc la vang vọng, nàng điên cuồng vùng vẫy cố gắng tránh thoát cơn đau nơi nộn huyệt non nớt bị tàn nhẫn tra tấn xâm phạm.

PHỤT….

Hùng căn gân guốc khổng lồ dính đầy huyết xử nữ rút mạnh ra ngoài.

Nhị Vương lập tức há lớn miệng ngậm vào toàn bộ chân tâm của phối ngẫu ngăn cho xử nữ huyết chảy lọt ra ngoài, lưỡi dày thô nhám thọc sâu vào chạm vào vách ngăn cửa tử ©υиɠ mới chịu dừng lại, liếʍ láp đảo lộng vơ vét toàn bộ mật hoa cùng tiên huyết của nàng nuốt sạch vào bụng.

"Gừ… Gừ…. Gruuuuu….." Nhị Vương thở hì hục rùng mình mυ'ŧ liếʍ lấy tinh hoa thơm ngọt, thật sự tiêu hồn thực cốt ngấm tận xương tủy.

"Á…… Ứ…. Ứ….. Ứ….. Ô ô ô…. Cứu mạng! Cứu mạng! Ô ô ô…. Đừng liếʍ mà! Đừng!" Đau đớn chưa kịp qua đi, rát buốt lại cùng sướиɠ khoái ồ ạt ập đến khiến cảm xúc của nàng trở nên cuồng loạn không cách nào tiếp thu.

Huyệt động non nớt co rút giật nẩy, thân thể nhỏ bé run lên bần bật bần bật vô cùng đáng thương.

Đại Vương xoay hướng, quỳ ngồi nơi l*иg ngực của đệ đệ, ôm lấy nàng từ phía sau.

Đôi bàn tay mạnh mẽ vòng chéo úp lên nắn bóp hai mảnh đồi núi mềm mại đong đưa của nàng.

Nhị Vương lần nữa giúp nàng bẻ ra hai mảnh âm thần tròn múp, áp lỗ nhỏ lên trên đỉnh đầu hùng căn, tàn nhẫn nhấn mạnh/

Phụt… Phựt….. Hùng căn thô dài thọc sâu xuyên vào huyệt động non nớt của nàng, đội cao vách tường cổ tử ©υиɠ một khoản khiến nó nứt ra một lổ hổng bằng quả trứng chim.

"Á………………A………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…………………Ứ…Ứ….Ứ….ứ…" Nàng không cách nào thừa nhận nổi, hai mắt trợn trắng, thân thể nho nhỏ co giật tưng tưng, ngửa cổ kêu khóc quằn quại.

"Gruuuuuuuuuuu….. Rống Rống………….." Đại Vương cũng không muốn dừng lại để nàng kịp thích ứng, mạnh mẽ dập mông cường thế hữu lực thọc xuyên nàng từ phía sau..

Phành phạch phành phạch phành phạch….

Hắn rùng mình liên tục, thú tính không cách nào kìm chế hiện tại hoàn toàn bộc phát, cuồng dã thúc mông ra ra vào vào.

"Á……….Aaaaaaaaaaaaa….. Cứu! Cứu! Cứu mạng! Ô ô ô…. Ứ ứ ứ ứ ư…." Tiên huyết cùng mật dịch của nàng lần nữa vì sự cường hãn tàn bạo của hắn mà tuôn ra rào rạt róc rách róc rách.

Nhị Vương hai mắt trừng lớn hằn lên từng vệt dục hỏa, hắn há lớn miệng, thè ra chiếc lưỡi dài chai nhám liếʍ láp lung tung nơi kết hợp đang trào ra tràn đầy ái dịch.