Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 4: Dâm trùng nổ tung (H++)

Đại Vương cởi bỏ chiếc áo bào lông tuyết hồ ly trắng muốt mềm mịn trải lên mặt giường đá.

Thân hình vạm vỡ cao lớn hai mét đầy cơ bắp trần trụi hiện ra giữa không khí, hung khí hình người của hắn hiên ngang dựng thẳng, thô dài hơn cả cánh tay nàng.

Lưng hắn có một vết thương sâu hình móng vuốt kéo dài chỉ vừa kết vảy, là vết thương do tiến công vào giữa tộc đàn dã nhân cướp lấy nàng mang về. Dã nhân tộc nhặt được nàng trước tiên, nhưng Thú Vương mới chính là chúa tể nơi đây.

"Mang nàng lên đây sẽ dễ chịu hơn, mặt đá rất lạnh! Đệ giúp nàng quỳ bò, lưng đứng thẳng tuyệt đối không để nàng giãy giụa! Phải dùng mật dịch đã được da^ʍ trùng tinh luyện sau khi nổ tan xác cho nàng uống vào. Khi thừa hoan quá độ sẽ không khiến nàng trở nên loạn trí!" Hắn ra lệnh cho đệ đệ. Tay cầm lấy cốc nhỏ chuẩn bị đặt xuống bên dưới.

Nhị Vương liền ôm chặt lấy thân hình nhỏ nhắn đã gần như hoàn toàn mất đi lý trí, chỉ còn biết gào khóc giãy giụa, vô thùng thống khổ hoảng loạn.

Hắn đặt nàng quỳ đứng thẳng lưng rồi cũng quỳ từ phía sau dùng cẳng chân kìm giữ hai cẳng chân của nàng áp xuống.

Đôi tay ôm vòng bắt chéo nắn nót hai đỉnh nhũ hoa xinh đẹp, cằm hắn chắn ngang đôi môi mυ'ŧ hôn lên chiếc cổ thanh mảnh mịn màng, ép nàng phải ngửa cái đầu nhỏ đang vung vẫy hỗn loạn tựa gáy lên bờ vai rắn chắc của hắn.

Đại Vương hai mắt nhuốm đầy dục hỏa, hít sâu dằn lại sự xung động dã tính, bàn tay trái áp lên bụng nhỏ đang phình căng như giống cái vào thời kỳ đầu mang thai của nàng nhẹ nhàng vỗ vỗ, cảm nhận rõ rệt sự quấy phá kinh khủng của da^ʍ trùng bên trong thư huyệt chật khít nhỏ hẹp.

Đặt chiếc cốc vào giữa hai chân nàng, lòng bàn tay phải thô nhám vòng xuống bóp chặt bít kín nơi tư mật bị quấy phá sưng tấy.

"Ứ ư… Ứ… ưn Ư Ứ ư ư ư…. Ô ô ô….Á…….Aaaaaaaaaa….."

"Rít….. Rít Rít Rittttttttttttttttttttttttttttt……" Thanh âm của da^ʍ trùng ngày càng cuồng bạo hung tàn, thân thể hình trụ đen xù xì phồng lên căng trướng phập phồng phập phồng, lần nữa há lớn miệng oằn mình bắn PHỤT viên trứng còn lại vào cổ tử ©υиɠ non nớt yếu ớt.

Phập Phập…. PHỤT….. Âm thanh hai viên trứng nhỏ cứng rắn như đá va chạm vào nhau, bật tung xuyên thẳng ghim dính lên thành tử ©υиɠ, ngàn vạn sợi tơ máu li ti mọc ra từ viên trứng nhỏ kết nối bám vào làm tổ, bắt đầu mạnh mẽ hút lấy dinh dưỡng.

"Á………Aaaaaaaaa……Á…..Aaaaaaaaaaaa……Á……..Aaaaaaaaaaaa….." Âm thanh gào khóc của nàng như muốn xuyên thủng cả trời cao, hai bắp đùi cuồn loạn run rẩy, nước mắt như đê vỡ ào ạt. Nàng đau như có ai đó dùng vật sắc nhọn xỏ xuyên đâm thủng bụng nhỏ.

"Ritttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt………………………"

Phựt phựt phựt phựt phựt…. BỤP…..

Thét lên thanh âm thỏa mãn cuối cùng của cuộc đời, da^ʍ trùng quẫy mạnh thân thể rách bung ra từng mảng từng mảng rồi nổ tung.

Mật dịch của nàng sau khi được da^ʍ trùng cắn nuốt tinh luyện đặc sệt óng ánh hòa cùng máu tươi do cổ tử ©υиɠ nứt vỡ rỉ rả rỉ rả chảy ra khỏi huyệt động, kéo thành sợi nặng trĩu lung lay rơi xuống chiếc cốc nhỏ đang chờ sẵn.

Xác da^ʍ trùng rách tả tơi rũng chầm chập cuốn trôi ra từ lỗ nhỏ đáng thương.

Phụt…. Đại Vương thô bạo chụp lấy mảnh xác da^ʍ trùng vừa nhú ra khỏi cửa nộn huyệt giật mạnh rút ra, dùng tay vuốt lấy ép khô để mật dịch chảy hết vào cốc nhỏ, đặt mảnh xác sang một bên để sau này còn dùng tới cho nàng thụ thai và nuôi dưỡng phôi thú trong bụng.

"Ứ….. Ư…. ư…." Hơi thở của nàng trở nên thoi thóp, hoàn toàn kiệt lực xụi lơ, hai mắt mơ màng khép lại chẳng còn một chút sức sống.

"Nàng mau chóng nuốt vào! Ngay lập tức nuốt vào!"

"Vương Hậu! Nàng nuốt xuống cho ta!"

Hai vị thú vương mạnh mẽ nhanh chóng bóp mở răng hàm của nàng, để đầu nàng ngửa lên trút hết cốc mật dịch oánh sệt vào trong đôi môi tái nhợt đã không còn chút máu.

Đại Vương trực tiếp cúi đầu thọc chiếc lưỡi dài vào cổ họng nàng khuấy đảo, đẩy trôi tất cả mật dịch nhanh chóng chảy xuống để cơ thể bé nhỏ thoi thóp hấp thu.

Mi mắt rực đỏ của Đại Vương cụp xuống nhìn thân thể bé nhỏ lạnh ngắt cuộn người xụi lơ trong l*иg ngực, hắn ve vuốt ôm siết lấy nàng, không hiểu cảm giác bi thương từ đâu ập đến, khiến hắn vô cùng lo lắng thấp thỏm hôn lên gương mặt tái nhợt của nàng.

"Đệ mau nuốt hết, một giọt cũng không được thừa lại! Tiên huyết xử nữ của nàng lúc nữa được ta phá thân, đệ nhất định phải nuốt sạch cho ta!"

"Dạ đại ca!" Nhị Vương lập tức cúi đầu úp mặt vào giữa hai đùi run rẩy yếu ớt của nàng mà liếʍ mυ'ŧ hút nuốt lấy mật dịch còn sót lại.

Nhìn vào huynh đệ song sinh bọn hắn giống hệt nhau từ mái tóc ánh bạch kim đến gương mặt dáng người, nhưng nếu để ý thật kỹ nhất là khi cả hai huynh đệ đứng cạnh nhau, sẽ phát hiện ra thân thể nhị đệ không có cao lớn như hắn.

Là vì mang dòng máu thú vương, nên từ trong phôi thai đều luôn cần rất nhiều rất nhiều dinh dưỡng, bọn hắn lại là song bào thai, nên hầu như từ trong bụng mẹ tinh hoa đều đã bị hắn giành lấy. Lúc mới sinh nhị đệ của hắn yếu ớt đến mức ngỡ như sẽ bị chết non.

Cũng may thứ bọn họ không hề thiếu chính là nhân sâm linh thảo, chồng chất chất chồng đổ hết vào nhị đệ nên cuối cùng mới có thể sống sót mạnh khỏe đến ngày hôm nay.

Mật dịch và tiên huyết xử nữ của nàng đều là thứ tốt, hắn đều muốn đệ đệ tiếp thu để sức khỏe càng thêm cứng cáp như hắn.