Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5 - Chương 3: Chưa rách màng mỏng đã bị bắn thủng cổ Đáy Huyệt (H++)

"Ritttttttttt….."

"Rittttttttttttttttttttt……….."

"Ritttttttttttttttttttttttttttttttttt……."

Âm thanh da^ʍ trùng kịch liệt sướиɠ khoái phấn khích thét dài….

Thân thể hình trụ dài chậm rãi phình to, hiện tại đã lớn bằng ngón tay cái của nàng, mạnh mẽ vặn xoắn cọ mài khắp hang cùng ngõ hẻm nơi huyệt động non nớt đáng thương.

Phụt Phụt … Phựt phựt phựt phựt…

Từng tiếng từng tiếng va chạm phát ra từ lớp vảy dày sần sùi của da^ʍ trùng vặn vẹo hung bạo bắn mạnh lên vách tường hoa mẫn cảm yếu ớt.

"Á………Aaaaaaaa…A….Aaa…..A.a……Aaa..A…A..Aaa…… Ô ô ô …Ô ô ô…"

Nàng điên cuồng vùng vẫy quẫy đạp muốn tránh khỏi thú nam cường tráng đang ghì giữ quấn chặt mình.

Đại Vương rùng mình đưa tay dán lên bụng dưới đang co rút mãnh liệt của nàng, hắn cảm nhận được rõ ràng từng cử động hung bạo của da^ʍ trùng bên trong lối mòn chặt trất nhỏ hẹp hoàn toàn bị căng trướng đến mức hít thở không thông.

"Buông ra chân nàng!" Hắn hạ lệnh.

Nhị Vương lập tức buông ra đôi chân thon dài mảnh khảnh xinh đẹp, hắn vòng tay ôm ghì thân thể bé nhỏ vào lòng, si mê thè chiếc lưỡi đầy gai thịt tham lam liếʍ láp mυ'ŧ hôn gương mặt trơn mịn thơm hương sữa thuần khiết.

"Á…..Aaaaa…. Đừng! Đừng trướng nữa mà! Đừng! Ô ô ô…Á Aaaaaaaaaa….."

Đôi chân vừa được thả tự do, hoàn toàn mất đi lý trí đá đạp cuồng loạn, nàng muốn đẩy thứ gớm ghiếc đó ra khỏi nơi tư mật mong manh yếu ớt của mình.

Mật dịch nàng cố gắng phun trào xối xả để làm dịu đi cơn đau hơi nộn huyệt, lại hoàn toàn bị da^ʍ trùng tà ác mυ'ŧ liếʍ sạch sẽ, phình lớn cơ thể hình trụ vặn bắn chà đạp khắp đường mòn mị thịt nữ tính kiều yếu.

"Á…………….. Ô ô ô… Cứu mạng! Ô ô ô….Đau quá! Đau quá! Vương! Vương! Ô ô ô…."

Đôi tay nàng cào cấu lung tung ngực áo Nhị Vương, hàm răng cắn xé nơi nào chạm đến. Thân hình không mảnh vải cuộn người úp sấp co giật nức nở khóc rống. Hai chân quỳ bò đá đạp cuồng loạn.

"Á……..Aaaaaaaaaaaaa….. Á…..Aaaaaaaaaaa….. Ứ Ứ Ứ… Ưm Ư Ư ứ ứ ứ… Ô ô ô…."

Nàng rùng mình kịch liệt, mông nhỏ tròn căng vểnh cao nẩy nẩy nẩy liên hồi không dứt.

Mật dịch như suối tuôn trào mãnh liệt.

"Ritt….. Ritttttt…… Rittttttttt…."

Da^ʍ trùng điên cuồng gào thét mυ'ŧ liếʍ hút lấy mật dịch thơm ngọt mê hồn, điên cuồng phình lớn phình lớn căng phồng đã lớn bằng đầu ngón chân cái, vặn xoắn cuốn xoay hung bạo quẫy tung bắn mình phụt phụt phặc phặc khắp vách tường hoa non nớt. Cố gắng nuốt trọn toàn bộ mật dịch phun trào nhưng cũng đành nuối tiếc để mật hoa cuồn cuộn trôi tuột đi mất.

"Á…..A….Aaaaaaaaaaaaaaaaaa…… Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…." Nàng gào khóc đầu lắc cuồng loạn, hai chân quỳ bò run rẩy banh thẳng, cặp mông căng tròn vểnh vểnh giật nẩy kịch liệt, mật dịch tuôn tràn chảy lan nhỏ giọt xuống giường đá trên dàn tế.

Đại Vương giơ bàn tay thô ráp chụp lên bụng nhỏ căng phồng đang lộ rõ dị vật hình trụ dài vùng vẫy chen chúc vặn bung bắn mình phựt phựt phặc phặc nơi hang động chật hẹp non nớt kiều mềm.

Nhìn nàng run rẩy oằn mình kêu gào thảm thiết hắn có chút đồng tình, nhưng lại càng nhiều hơn là phấn khích muốn giải phóng du͙© vọиɠ của bản thân.

Lòng bàn tay chai cứng của hắn nắn bóp lấy nộn huyệt trơn mềm không chút cỏ dại của nàng, chà đạp vò vò muốn bôi hết mật dịch u hương dính đầy bàn tay to lớn.

"Cứu! Ô ô ô….Lớn quá! Vương! Cứu ta! Ô ô ô… Cứu với! Cứu cứu mạng! Ô ô ô…. Á…………….Aaaaaaaaaaaaaaaaa………….."

Da^ʍ trùng hiện tại đã căng trướng như quả trứng gà, vải cứng càng thêm xù xì thô nhám, huyệt động quá mức khít chặt dần dần khiến nó không cách nào quẩy mình bắn phá.

"Rittttttttttttttttttttttttttttttt….."

"Rit……. Rittttt…. Rittttttttttttttttttttttttttt…."

Da^ʍ trùng rùng mình kịch liệt, run rẩy cuồng bạo nhả ra một quả trứng bé nhỏ như trứng thằn lằn, đen xù xì cứng chắc như sỏi đá.

Lần nữa oằn mình hung ác rít gào bắn phụt quả trứng đá ghim mạnh lún sâu xuyên qua cửa tử ©υиɠ một đoạn xa, bị cổ tử ©υиɠ chật khít bám chặt lấy ngăn cản ở giữa đoạn đường, không cho phép dị vật xông vào cấm địa thần bí nhất.

"Á………. Á……….Á………Aaaaaaaaaaaaaaaa……." Nàng giật bắn người, tung mạnh thân thể nhỏ nhắn lên cao, hoàn toàn mất đi tự chủ, cổ tử ©υиɠ bị dị vật cứng nhám chà mài chiếm lĩnh, nàng đau đớn cuồng dại hét thảm, đôi chân run rẩy nhảy loạn quằn quại.

Nhị Vương giật mình ngơ ngẩn vì lúc nãy nhìn ngắm nàng dục tiên dục tử mà hắn muốn hồn lìa khỏi xác si dại, để rồi buông lỏng thân thể bé nhỏ trong lòng lúc nào không hay.

Hắn vội vã nhõm người ôm chụp lấy nàng, nhịn không được hé ra môi lưỡi tham lam cắи ʍút̼ đỉnh nhũ hoa phấn hồng xinh đẹp.

"Á…….Aaaaaaaaaa…..Aaaaaaaaaaaa….." Đôi chân nàng xụi lơ đau đớn cuồng loạn gào khóc, giữa hai chân mật dịch chảy tràn kèm theo vài sợi huyết hồng yêu mị chói mắt uốn lượn dọc theo bắp đùi nhỏ chảy lan xuống sàn giường đá, vô cùng da^ʍ mỹ, vô cùng tiêu hồn thực cốt.

Toàn bộ mảnh rừng rậm chúng thú điên cuồng rùng mình, thư huyệt thì tràn đầy là mật nước, hùng căn toàn bộ dựng đứng sưng phồng không cách nào dập tắt, trực tiếp phóng tinh rào rạt ướt đẫm đũng quần.

Quá mức quá mức điên cuồng rồi, chỉ đứng từ xa nhìn Vương Hậu bị da^ʍ trùng giày vò cũng đã khiến bọn chúng lập tức buông giáp đầu hàng.

Hai vị đại vương ánh mắt đỏ ngầu, hít thở dồn dập, rùng mình không dứt, cố gắng kìm nén du͙© vọиɠ muốn lập tức đè thân thể nhỏ nhắn ra mà thọc nát thư huyệt của nàng.