Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 5: 【Phối ngẫu của song sinh thú vương】 - Chương 1: Nghi thức phá thân (H)

Nơi rừng sâu rậm rạp u ám, Có một khoảnh đất hình tròn rộng hơn một mẫu không hề có mảnh cây lá nào che phủ.

Một tế đàn bằng đá tảng trơn nhẵn sáng tỏ dưới ánh trăng tròn vằng vặc.

Chính giữa tế đàn đặt một chiếc giường đá rộng lớn, thân hình người con gái bé nhỏ trắng nõn kiều nộn khỏa thân bị kẹp giữa hai nam nhân cao to vạm vỡ.

Sau khi tế điển lập Hậu kết thúc, Song Vương đã hạ lệnh toàn bộ thú nhân rút lui để hai vị đại vương tiếp tục nghi thức phá thân cho phối ngẫu của chính mình.

Thú tộc dễ gì buông tha cho cơ hội ngàn năm một thuở thế này? Tất cả đều ẩn núp trốn tránh nơi những cây cổ thụ phía xa để quan khán sự dũng mãnh của hai vị đại vương.

Vương Hậu nhỏ nhắn như vậy, liệu có thể cất chứa dị căn của hai vị đại vương sao?

"Nàng đã bị đại vu tế xóa sạch ký ức! Từ nay về sau chính là vương hậu của huynh đệ bổn vương!"

Nam nhân cao lớn cúi nghiêng đầu dán sát vào đôi mắt to tròn ngơ ngác sợ sệt của cô gái nhỏ đang bị nam nhân ngồi phía sau ôm ghì khóa chặt nàng trong l*иg ngực, bắt ép nàng dang rộng hai chân phơi bày nơi tư mật non nớt kiều nộn lõα ɭồ trước mắt nam nhân đứng đối diện.

"Hiểu sao? Gọi ta là Đại Vương! Hắn là Nhị Vương! Về sau đều là phối ngẫu của nàng!"

Ánh mắt băng lãnh của hắn nheo lại, không cho phép nàng im lặng.

"Hức hức…." Nàng lắc lắc đầu, rồi lại gật gật đầu, hoang mang hoảng hốt, gì cũng đều nghĩ không ra. Nơi này gió thổi thật lạnh lẽo âm u, nàng lại bị bắt ép khỏa thân chỉ có thể cố gắng nép vào thân hình to lớn ấm áp phía sau để tìm hơi ấm.

"Đại vu tế nói giống cái loài người tuy rằng non mềm yếu ớt, nhưng khi sinh sản đời sau nhất định là cực phẩm thú loại! Ta hy vọng nàng không kiều yếu đến mức bị thọc chết luôn trên tế đàn này!" Hắn thật sự hoài nghi, vật nhỏ này đúng thật hương thơm rất mê người, nhưng nhìn xem cái thư huyệt non mềm nhỏ xíu của nàng, liệu có thể cất chứa thú căn của huynh đệ nhà hắn sao?

Đừng nhắc đến dục căn hình thú làm gì, ngay cả hình người này thì vẫn chưa chắc có thể chen vào lỗ nhỏ bé xíu kia.

"Nâng nàng lên!" Đại Vương ra lệnh.

Nhị Vương lập tức làm theo, nắm giữ lấy hai đầu gối của nàng nâng cao theo tư thế xi xi lật ngửa nơi tư mật thuần khiết kiều nộn hoàn toàn bày trước không khí.

Hai mảnh âm thần no tròn múp míp che khuất lỗ nhỏ non nớt thuần tịnh đang run rẩy sợ hãi của nàng.

"Hức hức hức… Ô ô ô…." Thanh âm nức nở thút thít khe khẽ vang lên, nàng như con thú nhỏ đáng thương cuộn mình, đôi tay run rẩy vịn lấy bên đùi nhỏ, không dám che lại nơi tư mật của chính mình trước hai đôi mắt thú vương sắc bén cường hãn đáng sợ.

Đại Vương nhíu mi nhìn chằm chằm nơi thần bí đang lan tỏa hương thơm nức mũi đầy yêu mị quyến rũ của nàng, thật sự là vưu vật a! Chỉ cần ngửi mùi hương thôi đã khiến chúng thú điên cuồng rồi.

Đôi tay cường tráng hữu lực nắm lấy hai mảnh âm thần kiều nộn của nàng bẻ mạnh xả ra hết cỡ, hương thơm thanh mát dịu nhẹ của giống cái vờn quanh mũi khiến hắn si mê không dứt. Thật thơm!

"Á……….. Aaaaaaaa…. Ô ô ô…" Nơi tư mật bị hắn xả muốn rách toạc làm hai nửa khiến nàng đau đến bật khóc.

Chúng thú trộm nhìn từ xa cũng đều rùng mình hoảng hốt, chậc chậc, ngay cả âm thanh của vương hậu nghe vào cũng thật sự tê tái sướиɠ khoái a.

"Thư huyệt chỉ có một chút thế này?" Biết rằng thân thể nàng nhỏ bé, nhưng đến nơi giao phối lại nhỏ như lỗ kim thế này thì làm sao mà thọc được hùng căn của hắn vào? Lúc nãy hắn chỉ biết là nhỏ mà thôi, nhưng nhìn rõ ràng lại thấy nhỏ đến mức này?

"Sao mà thọc?" Đại Vương ngơ ngẩn nhìn lên nhị đệ của mình.

"Nhỏ nhắn thế này? Thật sự có thể cất chứa cả hai chúng ta? Đại vu tế không lừa thú đi?" Nhị Vương chau mày cũng vô cùng không tin tưởng nhìn nhìn lỗ nhỏ non nớt của nàng. Thật sự chán ngán a.

Đại Vương càng hiếu kỳ dùng một ngón tay chọc chọc nhấn nhấn vào miệng huyệt non nớt mỏng manh của nàng.

"Á…… Á…. Đừng mà! Vương! Vương! Đừng mà! Ô ô ô…" Nàng lắc đầu hoảng sợ, ngón tay của hắn quá mức thô nhám, chọc chọc day day khiến miệng huyệt non nớt của nàng đau buốt.

Ái dịch rỉ rả nhỏ giọt ra khỏi lỗ nhỏ của nàng, thơm lừng u hương giống cái lan tỏa khắp xung quanh.

Chúng thú gần đó run rẩy cố gắng kìm giữ thú tính dâng trào, thật sự mùi hương khiến thú tộc phát tình a.

Rít…. Rít… Tiếng hít sâu cắn răng của hai vị thú vương vang lên.

Đại Vương rùng mình, bàn tay run run đè lại xúc động muốn lập tức thọc ngón tay thô nhám xỏ xuyên qua lỗ nhỏ tiêu hồn thực cốt của phối ngẫu.

"Hư… Gruuu… Đại ca, chúng ta làm sao thọc vào bây giờ? Đệ không muốn tiếp tục chờ đợi nữa!" Hắn đã nhẫn nhịn thú tính từ lúc đi cướp đoạt vật nhỏ thơm ngọt này từ đám dã nhân.

"Nhanh thôi! Ta đã có chuẩn bị! Chỉ là không nghĩ đến lại nhỏ đến mức này!"

Hắn cũng thật bắt đầu hoài nghi có nên đem vật nhỏ này làm phối ngẫu của bọn hắn hay không, đừng để chỉ vừa thọc vào liền rách nát luôn lỗ nhỏ của nàng thì thật quá mức mất mặt thú hậu a.

P/s: Tác Giả đã Dừng Đăng tại Website này!!!