Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 4 - Chương 6: Tàn bạo đâm rách (H++)

"Nương tử, hôn ta!" Thẩm Dương dán mặt hắn lên bờ môi run run nức nở của Phụng Nhi.

Đôi bàn tay cứng rắn của hắn ôm vòng siết chặt lấy lưng trần trơn nuột của nàng, lòng bàn tay phải giúp nàng nâng phía sau gáy để có thể dễ chịu một chút.

Eo hông hắn bắt đầu chậm chạp đong đưa biên độ vô cùng nhẹ nhàng ôn nhu.

"Á….Á…Á….Á…Á…. Tướng công! Đừng thọc mà! Đừng ô ô ô…." Phụng Nhi sợ hãi ngửa đầu khóc rống , hai chân tùy ý dang rộng giảm bớt cơn đau nhói buốt nơi nộn huyệt đáng thương.

"Hôn ta!" Bàn tay hắn giữ mạnh sau gáy nàng, ép nàng phải hôn lên má hắn.

"Hức hức… Ứ… Ưm… Ứ Ứ Ứ … ư ư ư…" Tiếng nấc nàng bị nghẹn lại trong cổ họng, môi lưỡi lung tung yếu ớt dán lên gò má hắn khóc nấc từng cơn.

"Ngoan! Mở rộng thả lỏng, ra thêm chút ái dịch nữa tướng công lập tức phá thân cho nàng!" Thẩm Dương nhẹ nhàng vuốt ve dỗ dành, chỉnh cằm nàng đặt lên bờ vai rộng lớn của hắn.

Hắn chỉnh lại tư thế quỳ ngồi thật chắc chắn, ngoáy mông xoay vòng cự căn để phần đỉnh nấm cọ mài lên vách tường hoa nới lỏng, giúp nàng tạo thêm ái dịch.

Nhìn xuống nơi kết hợp, mép thịt non nớt của nàng bị hắn căng tràn phồng lớn trở nên trong suốt, cố gắng mở rộng ngậm lấy đầu nấm hùng căn to dài nóng bỏng của hắn, mấp máy phập phều vô cùng đáng thương.

"Đau! Đau! Tướng công! Dương! Chàng đội lên đau quá! Ô ô ô… Ứ ứ ứ ứ…. Á… A…A…A…aaaaaaaa……" Phụng nhi nức nở cạ môi cắn cạp lên cần cổ Thẩm Dương.

Trong đôi mắt thống khổ của nàng hiện tại chỉ còn mình hắn, chỉ có tướng công mới có thể đưa nàng rời khỏi biển sâu du͙© vọиɠ u ám này.

Dòng mật dịch ấm áp xối thẳng lêи đỉиɦ nấm, mị thịt non mềm tầng tầng lớp lớp co rụt mạnh mẽ quấn siết lấy đầu cự căn không buông như muốn nghiền nát bấm gãy dị vật xâm lăng.

"Gruuuu…." Thẩm Dương ngẩng cao đầu thét dài, đôi tay hắn ôm ghì Phụng Nhi, eo hông mạnh mẽ lùi về thúc mạnh.

Phùn phụt phùn phụt phùn phụt phùn phụt…

Mấy chục cú nhấp dao động biên độ cực kỳ nhỏ, chỉ thọc vào rút ra thọc vào rút ra ở cự li hai phân. Nhưng vô cùng mạnh mẽ hữu lực đâm chọc đỉnh đội liên hoàn như muốn lộng phá nộn huyệt mong manh yếu ớt.

"Á……….Á…..Aaaaaaaaaaaa…………….Aaaaaaaaaaaaaaa……." Phụng Nhi giật nảy mình, đôi chân đá đạp lung tung ầm ầm rầm rầm trên mặt giường, mông nhỏ vểnh cao muốn né tránh lại càng khiến cự căn dễ dàng ra vào với tốc độ kinh khủng.

Nàng trợn trắng mắt, thân thể nhỏ giật nẩy giật nẩy đành đạch, quằn quại khóc la thảm thiết.

Vách tường hoa non nớt bị tàn nhẫn chà đạp xâm phạm, đỉnh đội kéo căng từng thớ thịt mềm mại kiều yếu.

PHỰT…..

"Á…………………..Á………………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa………………….."

Một dòng máu đỏ rực chói mắt chảy dài từ nộn huyệt đáng thương quấn lấy vòng quanh cự vật thô dài, nhỏ giọt tí tách tí tách xuống bên dưới tấm chăn bông lớn màu trắng thuần khiết hóa thành từng đóa từng đóa huyết hoa diễm lệ bi thương.

"Gruuu…. uuuuuu…." Thẩm Dương rùng mình hít sâu, thân hình ướt đẫm mồ hôi ôm lấy tấm thân kiều mềm dán sát vào l*иg ngực, hắn cúi đầu hôn lên gò má đẫm đầy nước mắt của nàng.

"Phụng Nhi! Nương Tử! Ta yêu nàng! Nàng từ nay thuộc về ta! Hiểu sao?"

Dục căn ngày càng thọc mạnh tiến vào rút ra, biên độ ngày càng lớn, thậm chí rút ra đến cửa huyệt rồi mới lần nữa tiến vào. Cố gắng nới lỏng tiểu huyệt nhỏ nhắn chặt khít.

"Á…………..Á……..Aaaaaaaaaaaa…….Cứu! Cứu thϊếp!" Phụng Nhi thống khổ cuộn người giãy nảy khóc la, đôi mắt đẫm lệ nhìn Thẩm Dương cầu xin, nàng gục đầu lên trán hắn khóc nấc.

Đường hành lang non nớt chật hẹp bị bắt ép nuốt lấy cự căn thô dài nóng cháy, từng thớ thịt mềm nơi huyệt động như bị cường lực ngạnh xé nghiền nát, nàng đau đớn muốn chết đi sống lại.

Gương mặt xinh đẹp lúc thì tái xanh không còn chút máu, khi thì đỏ rần nóng rực hai mắt trợn trừng hít thở không thông.

"Á……….Aaaaaaaaaaaaaaaa….. Đừng mà! Tướng công! Dừng lại! Xin chàng! Ô ô ô ô…."

"Phụng Nhi! Ngậm lấy nó! Nuốt hết vào đến tận gốc thì nàng sẽ quen dần thôi! Phụng Nhi! Bảo bối!"

Hắn lắc lư thân hình, cố ý cọ xát hai đồi núi mềm mại căng tràn của nàng vào l*иg ngực, thật sảng, thật thư sướиɠ. Hắn sắp bị thân thể yêu nghiệt nhỏ nhắn này ép cho buông vũ khí đầu hàng rồi.

Phùn phụt phùn phụt phùn phụt phùn phụt…

"Ô ô ô… Thϊếp đau quá! Thϊếp muốn chết! Hức… Ứ… Ứ… ư ư ư…. Á….Aaaaaaa…..Aaaaa—"

"Gruuu….Phụng Nhi! Cố lên! Tướng công sắp vào đến rồi! chạm đến cổ tử ©υиɠ của nàng rồi! Hư… Ưm…"

Thẩm Dương rùng mình liên hồi, hắn gồng cứng thân thể, thọc mạnh nhấp sâu vài lần khiến nam căn đội lên vách ngăn tử ©υиɠ mới bị lực cản khủng khϊếp từ huyệt động non mềm, co thắt bóp nghẹt bao vây cắn nuốt liếʍ mυ'ŧ vòng khắp dục căn thô dài.

Hắn cũng là lần đầu tiên trong đời xông vào nơi ướŧ áŧ non mịn tiêu hồn thực cốt thế này, vẫn là nhẫn không nổi giật giật mông săn cứng, thúc mạnh đội cao cánh cửa tử ©υиɠ yếu ớt mẫn cảm vài lần mới chịu phun ra dòng tinh hoa đầu tiên nóng bỏng xối khắp mị huyệt kiều nộn của nàng.

Thẩm Dương kiệt lực ngã người úp sấp chống hai tay lên mặt giường, hơi thở hổn hển hì hục khô nóng, từng lỗ chân lông dựng ngược sướиɠ khoái nhảy múa điên cuồng.

"Gruuuuuuuuu…" Hắn lần đầu tiên trong đời đạt đến cao trào bất tận, đập mạnh đầu xuống mặt giường gầm thét.

"Á……..Aaaaaaaaaaaa…… Rách rồi! Rách nát rồi! Nóng quá! Ô ô ô… Cứu thϊếp! Dương! Dương! Ô ô ô…"

Phụng Nhi vừa được Thẩm Dương thả tự do xuống mặt giường liền tung mình quẫy đạp, đẩy mạnh nơi hai người kết hợp khiến cự căn vừa mềm nhũn rút mạnh cọ sát rời khỏi u kín đáng thương đẫm huyết xử nữ của nàng.

"Á….Aaaaaa….. Đau quá! Đau quá! Cứu thϊếp! Cứu thϊếp! Ô ô ô ô… Aaaaaaaaaaaaaa……Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……"

Thân thể xinh đẹp ưỡn cong, co giật vật vã khóc nấc trên tấm chăn, hai chân thon dài mở lớn quằn quại quẫy đạp. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa lẫn xử nữ huyết rơi vãi dính nhớp khắp chăn bông, nơi mông nhỏ đáng thương của nàng cọ sát.

"Ô ô ô… Thϊếp chết mất! Nóng quá! Cháy lỗ nhỏ rồi! Ô ô ô…"

"Á…………Aaaaaaaaaaaaaaaaaa…… Ô ô ô… Dương! Tướng công! Cứu thϊếp! Cứu! Ô ô ô…"

"Thϊếp chịu không nổi! Chịu không nổi! Đau quá! Đau quá! Ô ô ô…"

"Hư… Hừm…" Thẩm Dương vẫn còn rùng mình thở dốc, hắn mở lớn mắt khó tin nhìn tiểu thê tử dục tiên dục tử, mất hồn mất vía, giãy đành đạch oằn mình liên tục kêu khóc thảm thiết.

Chỉ nhìn thôi mà dục căn của hắn lại lần nữa sưng phồng cương cứng rồi.

Đúng là đã nghiện mà! Thật sảng khoái chết hắn.