Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 3 - Chương 12: Thọc xuyên đến tận cùng (H++)

"Không muốn cũng phải muốn!" Quân Khánh Triết rống lớn, thân thể lần nữa cơ bắp cuồn cuộn săn phồng, eo hông mạnh mẽ thúc sâu thọc mạnh như muốn chẻ đôi huyệt động non nớt chật hẹp ra làm đôi để có thể hoàn toàn xuyên thẳng vào tận đáy tử ©υиɠ.

Phụt phụt phụt phụt phụt ….

PHỐC….

Từng vòng từng vòng cơ thịt nơi cổ tử ©υиɠ yếu ớt mẫn cảm bị vặn bung, cự vật xỏ xuyên qua tầng tầng lớp lớp mị thịt dập mạnh vào sâu tận đáy.

"Á…………..Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa….."

Hải Lam cuồng loạn ngửa cổ hét lớn, thân thể điên cuồng quẫy đạp, sức bật mạnh mẽ khiến cô tung ra khỏi góc giường, lăn cuộn vài vòng.

"Gruuuuuuuuuuuuuuuuu…..Aaaaaaa…….." Quân Khánh Triết sảng khoái đến muốn mạng, anh chụp vội thân thể bé nhỏ của Hải Lam dán sát nơi hai người kết hợp đã hoàn toàn khóa chặt, lăn lộn vài vòng theo sự giãy dụa kịch liệt của cô.

"Ô ô ô…. ô ô ô…. Đau quá! Đau! Ô ô ô ô… Xuyên thủng rồi! Ô ô ô…" Hải Lam hai tay ôm lấy đầu đau đớn cào loạn, đập trán xuống tấm trải sàn bằng lông trắng khóc nghẹn ngào.

"Hư… Ưm…" Quân Khánh Triết cuối cùng cũng có thể nằm đè áp sát thân thể vũ mị run rẩy co giật liên hồi của Hải Lam xuống sàn.

Tay trái anh đỡ lấy xương mu của cô, giữ chặt nơi hai người kết hợp không để vì cô quằn quại quá mức mà mãnh liệt dùng lực vặn bung khóa, sẽ khiến cả hai đau đến chết đi sống lại lần nữa.

Tay phải ôm giữ lấy trán Hải Lam, Quân Khánh Triết sợ cô sẽ đập đầu tự sát mất thôi.

Cự căn của anh bị huyệt động non nớt của cô co rút vặn cắn đến muốn đứt gãy, anh cảm nhận cô đau đến mức nào, anh cũng đau đến suýt điên cuồng muốn rút mạnh ra đây này.

"Hức… Ô ô ô… Ô ô ô… rách nát rồi! Ô ô ô… Đau quá! Đau! Triết! Cứu em! Ô ô ô…"

"Ngoan! Lam! Hai chúng ta thật sự kết hợp hoàn toàn rồi! Lam! Anh yêu em!"

Quân Khánh Triết ôm trọn bàn tay lên bụng nhỏ co giật liên hồi của Hải Lam xoa nắn, nhẹ nhàng vỗ vỗ dỗ dành.

Anh đặt từng nụ hôn nóng bỏng lên gáy cô, hôn hít ve vuốt, mơn trớn giúp cô thả lỏng thư thái.

"Ứ… ư…ư … Hức hức hức…" Hải Lam mệt mỏi bị dư vị cao trào nhấn chìm, thân thể nhỏ nhắn hoàn toàn xụi lơ, hai chân duỗi thẳng dang rộng, nằm úp sấp hơi thở nặng nhọc khó khăn.

Lỗ nhỏ liên tục rỉ rả chảy ra hỗn hợp dịch nhầy hoan ái.

"Hư… Gruu…" Quân Khánh Triết hít sâu vài lần, cuối cùng vẫn không cách nào kìm hãm được dục căn đang bị nộn huyệt siết chặt vặn xoắn.

Từng dòng dung nham nóng chảy phun mạnh, tưới trực tiếp lên vách tường tử ©υиɠ non nớt mềm mại nhất.

"Á…..Aaaaaaaaaaaaa……..Á…………….. Ô ô ô…." Nơi nhạy cảm nhất thân thể bị bức ép nhận lấy từng dòng tinh hoa nóng bỏng khiến Hải Lam rát buốt, nước mắt như suối tuôn tràn bi thống.

Thân hình nằm sấp ưỡn cong, đôi môi bất lực muốn cắn chặt vào nhau nhưng vì quá mức đau đớn mà há lớn khóc nấc từng hồi.

Hải Lam đau đến tê tâm liệt phế, hoàn toàn là chết đi sống lại chịu đựng thống khổ kéo dài không dứt.

"Lam! Con của chúng ta!" Quân Khánh Triết đã hoàn toàn bị du͙© vọиɠ chiếm lĩnh, hơi thở phả ra trầm đυ.c khô nóng.

Anh rút dục căn đã mềm nhũn ra khỏi thân thể Hải Lam, ôm cô lần nữa đặt nằm úp sấp quỳ bò trên giường. Dục căn ma sát vài lần cọ cọ vào khe mông liền dần dần lập tức sưng phồng.

"Hức hức… Ứ… ư ư ư…"

Hải Lam vẫn không cách nào thoát khỏi cơn cao trào vừa qua, liền bị dục căn thô dài lần nữa xông vào từ phía sau, mai mắt đẫm lệ nhắm chặt, âm thanh nức nở nghẹn lại trong thanh quản.

Đôi tay mảnh khảnh vô lực không cách nào chống đỡ thân thể, hoàn toàn xụi lơ úp mặt ôm lấy gối rên siết tức tưởi.

"Gruuu…" Quân Khánh Triết thư sướиɠ rùng mình dập mông nhồi nhét thọc sâu cự căn vào tận cùng đáy huyệt.

Tay trái giữ lấy bụng nhỏ không cho phép Hải Lam quẫy loạn, nhưng cô đã hoàn toàn vô lực không chút giãy giụa muốn tránh thoát.

Tay phải vòng xuống nắn bóp lấy vòng ngực đẫy đà căng tròn co dãn.

Quân Khánh Triết Nghiêng người cạ cằm vào gáy Hải Lam, vô cùng vô cùng thỏa mãn nhấp mông thọc ngoáy lỗ nhỏ bị nghiêng hướng lên trên chứa đựng đầy mật nước ướt đẫm trơn trợt.

Lọc tọc lọc tọc lọc tọc…. Âm thanh dòng nước bị đảo lộng quấy phá vang lên văng vẳng khắp căn phòng tân hôn.

"Ứ ư ư ư… hức hức hức…" Hải Lam chìm sâu trong tuyệt vọng, vô lực thừa nhận toàn bộ hùng căn xâm nhập tận sâu vào tử ©υиɠ không cách nào tránh thoát.

Tiếng khóc nức nở ngày càng yếu ớt hóa thành từng âm thanh rên siết uất nghẹn thều thào.

"Lam!Lam! Lam của anh! Con của chúng ta sẽ cứu được Quý nhi! Lam! Anh sẽ không phải sống trong thống khổ dằn vặt nữa! Lam! Anh yêu em!"

Âm thanh trầm đυ.c nỉ non của nam nhân tràn ngập mất mát tang thương quanh quẩn bên tai Hải Lam.

Khiến thân thể yếu ớt của cô bỗng dưng run rẩy mãnh liệt, tiếng nấc cất cao ủy khuất đáng thương.

"Triết! Ô ô ô… Triết! Hôn em! Ô ô ô…" Cơ thể đau đớn co rút, cô oằn mình cố gắng mở rộng hai chân để giảm bớt cơn đau rát buốt nơi mật huyệt non nớt.

"Lam!" Quân Khánh Triết nâng tay đỡ thân trên của cô dựng đứng, ngồi hẳn lên dục căn thô dài của chính mình. bờ lưng trần nõn nà trơn mịn dán sát vào ngực anh.

Hải Lam ngửa đầu ra sau dựa vào vai Quân Khánh Triết mặc cho môi lưỡi anh hôn mυ'ŧ hút lấy từng hơi thở mỏng manh của chính mình.

P/s: Tác Giả đã Dừng Đăng tại Website này!!!