"Ứ….Ứ…. ứ…. ư ư…" Âm thanh khóc nấc bị nhốt lại trong thanh quản Hải Lam, lỗ nhỏ bị nam nhân tàn bạo thúc vào cường thế cưỡng ép phải nuốt lấy cự vật thô lớn.
Lỗ nhỏ non nớt chưa từng trải qua tính ái không cách nào thừa nhận cất chứa, chỉ có thể đáng thương bị nhồi nhét lún cả mép thịt vào bên trong, trướng đau vô hạn.
"Á……. Aaaaaaaaaaaa……" Cuối cùng Hải Lam vẫn là không chịu nổi nhả ra gối bông ngẩng cao đầu hét thảm, hai gót chân đập bành bạch bành bạch xuống mặt giường, mông nhỏ rụt rụt né tránh cự vật đáng sợ đang cố thúc ép muốn chui vào lỗ nhỏ chật hẹp.
Quân Khánh triết nhíu mày, hắn chợt dừng lại động tác, nhìn xuống nơi tư mật chỉ có thể nong ra được một lỗ nhỏ như trứng cút, chân tâm bị hắn dùng lực lượng quấy phá sưng đỏ run rẩy.
Hắn có chút bức bối, hơi thở càng thêm tràn ngập hương rượu cay nồng, thọc hai ngón tay vào lỗ nhỏ của cô ngoáy ngoáy tìm kiếm chút mật dịch, nhưng vẫn chẳng tìm được gì ngoài hang động chật hẹp run rẩy khô khốc.
"Còn không chịu tưới mật?" Quân Khánh Triết vỗ bàn tay lên xương mu của cô bộp bộp bộp.
"Hức…" Hải Lam mím môi cắn chặt răng, đôi mắt khép lại không muốn nghĩ đến những gì hắn đang nói và đang làm.
Bỗng nhiên hai đùi của cô bị đôi bàn tay rắn rỏi giữ lấy, làn môi nóng bỏng mang theo hương rượu xộc thẳng vào lỗ nhỏ.
"Á…….Aaaaa………" Hải Lam cong người hoảng hốt muốn tránh đi nhưng không cách nào thoát khỏi bàn tay Quân Khánh Triết.
Hắn hôn lên chân tâm của Hải Lam, nhè nhẹ liếʍ mυ'ŧ, đầu lưỡi rà soát dọc theo mép huyệt rồi dần dần tham lam đòi hỏi thọc sâu vào bên trong liếʍ quyện ma sát khắp vách tường hoa.
Đôi môi hắn mở lớn, nhe răng chà chà cạ cạ khắp các khe rãnh bên ngoài lỗ nhỏ, muốn nuốt luôn hai mảnh âm thần kiều nộn của nàng vào bụng, liếʍ mυ'ŧ si mê.
"Ô ô ô… ô ô ô… ô ô ô ô…" Hải Lam thừa nhận không nổi môi lưỡi của hắn càn quấy, khóc nấc rên siết từng hồi.
Hai tay bị trói giơ cao, chân tâm bị Quân Khánh Triết chiếm giữ đòi hỏi không dứt, hai chân Hải Lam bị giơ lên giữa không trung co rút banh chặt, mười đầu ngón chân cuộn lại.
Lọc tọc lọc tọc lọc tọc …
Âm thanh mật dịch phun xối ào ạt lan tràn khắp mật huyệt bị chiếc lưỡi xù xì của hắn khuấy đảo mυ'ŧ quyện.
"Ô ô ô … ô ô ô…" Thân thể Hải Lam cong lên thành hình vòng cung xinh đẹp, cặp đồi núi tròn căng bị phần áo váy hở vai ép chật run rẩy.
"Hư… Hừm…" Quân Khánh Triết buông tha cho lỗ nhỏ, hai mắt nóng cháy dán vào cặp ngực mềm mại đang bị váy áo trói buộc, hắn rướn người giơ tay nắm lấy hai bên ngực áo váy, xé toạc.
Roẹt roẹt roẹt roẹt….
Toàn bộ váy cưới bị hắn xé rách nát từ ngực xuống tận vạt váy.
Thân thể trắng nõn da thịt mịn màng như tơ lụa của Hải Lam hiện ra một cách hoàn mỹ, hai bờ ngực tròn căng đung đưa lúc lắc nõn nà, đỉnh hồng mai xinh đẹp hồng phấn mướt mát.
Quân Khánh Triết gần như hít thở không thông, dục căn càng thêm nóng cháy sưng phồng.
"Triết! Tôi hận anh!" Hải Lam gào rống, cô chưa bao giờ cảm thấy thống khổ như hiện tại, luôn cả chiếc váy cưới chính anh thiết kế riêng tặng cô cũng bị bàn tan hung ác của chính anh xé đến rách nát trải ra khắp mặt giường.
"Hận? Để xem khi da^ʍ huyệt của cô bị ta chơi đến dục tiên dục tử rồi có phải quỳ lạy cầu xin ta cho cô thêm hay không!"
Quân Khánh Triết nằm úp sấp áp cả thân thể lên người Hải Lam, tay vịn lấy eo cô, môi hắn áp lên cái cổ thon dài xinh đẹp của cô cắn cắи ʍút̼ mυ'ŧ.
Cự vật không áp đỉnh vào cửa mật huyệt, lại cọ cọ thân gậy ma sát khe huyệt bên ngoài lỗ nhỏ, lùm cỏ thô cứng bên dưới gốc rễ cự căn của anh mài sát cọ cọ lên nơi tư mật non nớt kiều mềm.
"Ô ô ô…. ô ô ô…" Chân tâm non nớt của Hải Lam làm gì chịu đựng nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ giày vò mài mòn thần kinh khủng khϊếp thế này?
Cửa ngoài non nớt kiều nộn bị cọ mài ma sát đến sưng tấy phập phều, xương mu co giật nẩy nẩy lên từng hồi.
Mật dịch càng thêm xối tuôn như suối, róc rách róc rách lan ra khỏi huyệt động bôi ướt luôn cả gốc rễ của Quân Khánh Triết.
"Hư… Hừm… Thật thơm!" Quân Khánh triết si mê nhấp mông cọ mài bên ngoài miệng huyệt, hương thơm thanh thuần của Hải Lam khiến hắn lại muốn úp mặt vào liếʍ mυ'ŧ một hồi nữa, nhưng hắn biết hắn càng cần phải nhanh chóng vào cho bằng được lối nhỏ mất hồn của cô.
Môi hắn si mê lần mò gặm cắn vai cổ trơn mịn của Hải Lam, bàn tay phải dò xuống lỗ nhỏ ướt đẫm xông vào ba ngón tay đào bới móc lấy cửa miệng huyệt kéo căng ra nới lỏng.
"Á…….Aaaa……Aaaaaaaaaaaaaaaaaa—" Hải Lam ưỡn lên thân thể thở hổn hển, hai mắt ngập nước, đôi chân bị hắn banh rộng vẫy vùng thống khổ.
Mật huyệt non nớt lại bị hắn thọc vào thêm hai ngón tay, năm ngón xoay tròn nong rộng lỗ nhỏ miệng huyệt chật hẹp non nớt đáng thương.
"Á……………. Aaaaaaaaaaaa…" Hải Lam đau đến mức muốn ngất đi, cô ngẩng cổ hít thở không thông, đôi lúc ngón tay tà ác của hắn còn cào xước lên vách ngăn mỏng manh, tàn nhẫn ngoáy lộng.
Quân Khánh Triết ngồi thẳng dậy, hai chân quỳ bò lần nữa dùng mắt cá chân gập lại đè ép hai chân Hải Lam xuống mặt giường.
"Á……Aaaaaaaaaa….. Đau!" Hải Lam ngẩng cao đầu lắc lư không chịu nổi chân tâm bị hắn dày xéo chà đạp tàn nhẫn.
Hai bàn tay Quân Khánh Triết nắm lấy hai mảnh âm thần lần nữa bẻ căng ra.
Hiện tại lỗ nhỏ đã có thể lớn như quả trứng gà ướt đẫm mật dịch. Hắn vừa lòng đặt nửa cái đỉnh nấm vào cửa nộn huyệt đang phập phều run rẩy của cô, thúc mạnh mông nhấp nhấp vài cái.
Phụt phụt phụt…
Đỉnh nấm trôi tuột của phần đầu vào trong mị huyệt non nớt, đỉnh đầu nấm vừa đội lên tấm màng mỏng manh thuân khiết liền bị từng vòng nếp gấp thịt mềm ướŧ áŧ vây lấy khóa chặt, không thể nào tiến thêm.
"A…. Gruuuu…" Quân Khánh Triết ngẩng đầu thét dài thư sướиɠ.
"Á…….. Aaaaaaaaaaaa…… Aaaaaaaaaaaaaaa……Aaaaaaaaaaaaaaa….."
Hải Lam cuồng loạn giãy giụa, oằn oại ưỡn cong mình, lỗ nhỏ như bị hung thú tàn nhẫn cắn xé rách toạc.
Hải Lam khổ sở khóc nấc, cả thân thể lẫn tâm hồn đều đau đến gần như muốn chết đi.
Hải Lam cũng thật sự muốn chết đi!