Hệ Liệt: Dạy Dỗ Tiểu Nàng Dâu

Quyển 3 - Chương 4: Tư vị bị cưỡng bức như thế nào? (H++)

Quân Khánh Triết thở dốc thả ra đôi chân đang run lẩy bẩy của Hải Lam.

Hắn híp lại đôi mắt nguy hiểm nhuộm đẫm dục hỏa ngắm nhìn vòng ngực vì quá đau đớn mà ưỡn cao, hai ngọn đồi mềm mại nõn nà rung rinh, đôi tay bị trói cao, đôi chân vừa được thả tự do run rẩy co rút mười ngón quíu chặt, tự giác mở rộng thành hình chữ M dán sát mặt giường.

Hải Lam hơi thở thoi thóp ngửa đầu hé đôi môi thốt ra từng âm thanh run rẩy đau đớn nấc nghẹn, đôi mắt nhắm chặt ủy khuất .

Chân tâm bị cự vật khổng lồ thô nóng cưỡng bức xâm nhập ghim dính mặt giường không cách nào cử động, cũng không thể nào rút ra, chỉ có thể banh rộng hai chân oằn mình run rẩy gánh chịu đau đớn rát buốt.

"Gruu…" Quân Khánh Triết rùng mình liên tục, cố gắng kiềm chế lại dục hỏa đang sôi trào khắp toàn thân.

Hít vào một hơi thật sâu, Quân Khánh Triết quỳ bò áp sát đôi chân đang dang thành chữ M của Hải Lam.

Hai đùi săn chắc của hắn áp vào hai bên mông cô, điều chỉnh dục căn ngay ngắn nhắm thẳng vào chân tâm yếu ớt kiều nộn.

"Ứ… Ư… A…..Aaaaaa….." Hải Lam oằn mình run rẩy, theo sau mỗi cử động của Quân Khánh Triết chính là phần đầu nấm thô to của hắn ngoáy lộng ma sát bên trong vách tường hoa chật khít chưa từng có người ghé thăm. Tà ác cọ cọ đội căng huyết màng thuần khiết khiến cô rát buốt khóc nghẹn.

Quân Khánh Triết nâng người cao lên, nằm úp sấp , hai khuỷu tay chống xuống mặt giường, vòng xuống lưng Hải Lam giữ lấy sau gáy của cô, bắt ép mắt cô phải nhìn thẳng vào hắn.

"Tư vị bị cưỡng bức như thế nào? Banh rộng da^ʍ huyệt để nam nhân chơi đùa quá mức thư sướиɠ đúng sao?" Đôi môi Quân Khánh Triết câu lên vòng cung tà ác, ánh mắt châm chọc nhìn vào đôi mắt ngấn nước tuyệt vọng của Hải Lam.

"Anh gϊếŧ tôi đi! Xin hãy gϊếŧ tôi đi!" Đôi môi mọng đỏ xinh đẹp yêu kiều nấc lên từng âm thanh nức nở, giọng nói vô cùng kiều nhuyễn mong manh, lời van xin thốt lên không mang theo bất kỳ sự giận dữ hay hờn dỗi nào, chỉ còn lại hoàn toàn tuyệt vọng, không còn chút ý chí cầu sinh.

Quân Khánh Triết có chút sững lại, thất thần nhìn vào đôi mắt bi thương của Hải Lam.

Rồi chợt bật cười lớn càng thêm tàn nhẫn.

"Chưa chơi nát da^ʍ huyệt của cô thì sao có thể để cô an ổn chết đi được? Cô còn phải sinh con cho tôi không phải sao? Không phải cô từng nói sẽ cố gắng mang thai để mau chóng có cuống rốn chữa trị cho Quý nhi sao?"

Cô mắc nợ Quý nhi, nợ còn chưa trả liền đòi sống đòi chết với hắn? Đừng nghĩ rằng hắn sẽ mềm lòng buông tha cho cô, mơ đi.

Hải Lam nở nụ cười thê lương, nước mắt chậm rãi rơi.

Chính mình còn lo không xong, còn nghĩ đến cứu ai?

Trước kia còn thơ ngây xuẩn ngốc muốn cùng anh xây dựng mái ấm hạnh phúc. Hiện tại còn có thể sao?

Cùng với kẻ cưỡng bức mình trong đêm tân hôn? Cùng với kẻ xem mình như ngoạn vật chơi đùa tình ái xây dựng tương lai?

Thật buồn cười nhưng cô cười không nổi.

"Quên hết đi!"

Chuyện trước kia hãy quên hết đi, chuyện sau này càng không có gì để nối tiếp cả, cô mệt rồi, quá mệt mỏi rồi.

Khép chặt đôi mắt to tròn trong vắt đã tắt đi hết toàn bộ hi vọng về tương lai, cô không muốn nhìn thấy anh nữa.

"Hải Lam, cô đừng mong trốn thoát! Đừng mong giũ sạch tội lỗi đã từng gây ra! Không muốn mang thai cũng phải mang, không muốn sinh ta càng muốn cô sinh!"

Quân Khánh Triết gầm lên, cắn chặt răng, thân hình ướt đẫm mồ hôi.

Hắn gồng cứng mông ngoáy tròn muốn nới lỏng nộn huyệt chật khít đang bao vây cắn nghiến lấy đầu nấm không buông.

Huyệt động của cô quá chật chội, quá mức nhỏ hẹp khiến hắn hít thở không thông, dục căn cũng bị khóa chặt không cách nào nhích động.

"Á… Ứm ưm ưm ư ư…"

Đôi môi đang hé ra thở dốc của Hải Lam bị Quân Khánh Triết há miệng cắи ʍút̼.

Hắn biết trước sẽ bị cô dùng răng phản kháng nên đã ghìm giữ sau gáy không để cô cử động đầu, môi lưỡi hắn liếʍ mυ'ŧ vờn quanh hai cánh môi thơm ngọt.

Hắn rất nhớ, rất muốn hôn cô.

Vì muốn che giấu đi đôi mắt cay đỏ rướm nước của mình, hắn cúi đầu di dời môi lưỡi chuyển đến đỉnh hồng mai tươi mới.

Một tay nắn bóp đồi núi căng tròn mịn màng, một tay vòng xuống lưng nâng lấy vòng ngực nâng cao, để hắn dễ dàng hôn mυ'ŧ liếʍ láp vùng đất màu mỡ tươi mát.

Eo hông hắn chậm rãi đung đưa ngoáy đảo muốn nới lỏng lỗ nhỏ chật khít không một khe hở đang bóp nắn vặn xoắn lấy đầu nấm khiến hắn muốn phát cuồng mà đâm thọc rong ruổi.

"Ứ… ư ư ư ư…. A….A….A…." Lỗ nhỏ non nớt lần đầu bị xâm phạm liền bị bắt ép cất chứa cự vật thô nóng khủng bố khiến Hải Lam bất lực không cách nào thừa nhận.

Nộn huyệt bị dị vật căng trướng đến mức tận cùng không thể nào tiếp tục giãn nở, se khít vây kín chèn ép muốn đuổi dị vật ra khỏi vùng đất thần bí riêng tư.

"Gruuuu…" Quân Khánh Triết rùng mình bức bối, hắn thật sự sắp không thể kềm giữ du͙© vọиɠ của mình.

Mồ hôi càng tuôn ra như tắm, nhỏ giọt xuống thân thể trắng muốt, hắn thở hồng hộc nhẹ nhàng đong đưa eo.

Rồi bỗng nhiên hai mắt cay đỏ của hắn trợn trừng, liếc mắt nhìn xuống nơi hai người kết hợp.

Cự căn của hắn thử nhấp nhấp rụt về liền phát hiện mông nhỏ của cô tự giác nâng lên, run rẩy truy đuổi theo sau, dán chặt nộn huyệt không để dục căn thô nóng của hắn rời đi.

"Vật nhỏ tham lam! Muốn nuốt chửng lấy gậy gộc của ta rồi còn tỏ vẻ bất cần thánh khiết sao?" Quân Khánh Triết nhả môi ra khỏi ngực Hải Lam, giọng đầy châm chọc.

Mông hắn gồng cao, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn nổi lên, toàn thân điều chỉnh lực đạo nhấp nhấp mông nâng lên hạ xuống liên tục mạnh mẽ lại vô cùng nhanh.

Hắn tà ác bắt ép mông nhỏ của Hải Lam kiệt lực truy đuổi theo đà nâng lên hạ xuống của mình.

"Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ….. ư ư ư…Ứm ưmmmmmm…." Hải Lam khóc nấc lắc mạnh đầu không chịu nổi tra tấn tàn bạo nơi huyệt động non nớt.

Nộn huyệt bị quấy phá thọc lộng với biên độ nhỏ nhưng lại dùng bằng tốc độ quá nhanh.

Cô cố gắng truy đuổi theo sau nhưng đều trở nên lạc nhịp càng khiến cự vật thô nóng chầm chậm rút ra rồi thọc lún sâu vào.

Mật dịch phun xối tràn khắp huyệt động lần nữa bôi trơn lối vào nhỏ hẹp chật khít.

Ngàn vạn mị thịt non nớt chậm chạp giãn ra, ướŧ áŧ xoa nắn liếʍ mυ'ŧ lấy dục căn to lớn.

"A……" Dục căn của Quân Khánh Triết được mật huyệt bao vây liếʍ mυ'ŧ thư thái đến mức ngửa cổ thét dài, eo hông hắn càng thêm phấn khích luật động gia tăng tốc độ cùng phạm vi.

"Á…… Đau…. Dừng lại! Triết!" Hải lam ưỡn mình gào khóc, huyết màng mỏng manh liên tục bị dị vật thô nóng tàn ác kéo căng thọc lộng càng trướng căng đau rát, cô hoảng loạn sợ hãi biết rằng mình sắp mất đi thứ trân quý nhất của cuộc đời con gái.