"Á…Ư…ứ ứ …ư ư…" Mông nhỏ của nàng vểnh cao, cố gắng thừa nhận cơn đau xoay vòng xoay vòng ngoáy đều để lỗ nhỏ bị nữa phần đỉnh nấm đã nuốt vào nới rộng thêm.
Nước mắt đau đớn rơi vãi khắp gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng của nàng.
Nàng cắn răng nghiến thật chặt ngực hắn, nhắm mắt gồng mình hung hăng dập mạnh eo xuống hung khí sắc bén bên dưới.
Phụt phụt phụt… Lỗ nhỏ gần như bị nứt toạc ra, huyệt động non nớt yếu ớt bị hung khí thô nóng xuyên vào.
Trọn vẹn đầu nấm bị nộn huyệt của nàng nuốt lấy vặn chặt.
"Á…..A…..A….Aaaaaaa… Đau quá đau quá! Đau quá! Ô ô ô ô ô…" Nàng thống khổ ngẩng cổ kiều đề, âm thanh đau đớn nỉ non vũ mị mất hồn.
"Hừ…" Giao Nhân Vương cũng nhẫn không nổi mà hai tay hoá ra hai xoáy nước tự nắm lấy, tự chủ kiềm chế dục hỏa đốt người.
Hắn rùng mình hít thở sâu thể cố giữ lấy bình tĩnh.
"Đau quá! Ô ô ô ô ô… Đau chết mèo rồi! Chết ta mất ô ô ô ô…" Nàng đập đầu thùm thụp lên ngực hắn, đôi tay nhỏ yếu cào cấu khắp vai ngực hắn, bất kể nơi nào nàng chạm đến đều không thể nào lành lặn.
Hắn cũng để mặc nàng phát tiết cơn đau, không ngăn cản cũng không tự hành chữa trị, để yên cho nàng cào cấu tuỳ thích.
Dù sao hắn cũng cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ lan tỏa theo từng vết thương bị nàng cào xước.
Hắn thích cảm giác này!
"Nhanh!" Hắn gầm lên, thật sự hắn đã nhẫn hết nổi, chỉ mới vào được phần đầu nắm mà nàng đã khóc lóc thảm thiết thế này.
Rồi tiếp theo nàng phải nuốt lấy cự vật kiểu gì đây.
"Ô ô ô ô… Con cá chết thối! Con cá xấu xa! Ô ô ô ô! Ta đau sắp chết rồi! Đồ dâʍ đãиɠ tϊиɧ ŧяùиɠ chạy khắp não! Ô ô ô ô…" Còn hối thúc nàng? Có giỏi hắn đi mà tự nuốt vào cái thứ kinh khủng đó của mình đi, ô ô ô.
"Vẫn còn dư hơi? Vậy bổn vương không cần nhẫn nhịn nữa, bổn vương sẽ thọc chết nàng ngay lập tức!" Nghiến răng nghiến lợi, hắn nhẫn là vì ai? Chắc sung sướиɠ à? Còn nói hắn tϊиɧ ŧяùиɠ lên não? Nàng gan to bằng trời rồi! Muốn lên trời rồi đúng không?
"Ô ô ô từ từ… Giúp ta! Giúp giúp ta! Ô ô ô ô…" Nàng đau buốt đập tay bụp bụp lên ngực hắn, con cá thối tha ô ô ô.
"Giúp thế nào?" Hắn phì cười, tiểu mèo hoang lật mặt còn nhanh hơn hắn lật sách nữa.
"Ta muốn nằm ngửa, ngươi nằm úp lên ta! Nằm úp lên đừng đè ta xuống là được! Ô ô ô ô ô ô…." Nàng bi ai nức nở, số nàng khổ quá mà, gả cho Hổ Vương cũng sẽ không tệ hại đến mức này, ít ra mèo và hổ là họ hàng, tính khí của Hổ Vương tuy lớn nhưng cũng không thể khủng bố như thế này, nàng còn có thể nhẫn nhịn thừa nhận ô ô ô.
Giao Nhân Vương thực hiện theo ý nàng, hắn giúp nàng nằm ngửa trên mặt giường băng cứng lại dùng yêu thuật khiến cho vô cùng ấm áp mềm mại, hai chân nàng tự do dang rộng, hắn nằm quỳ bò úp sấp phía trên lại không đè nặng nàng.
"Ô ô ô ô … Con cá thối! Ô ô ô ô!" Nàng khóc nấc, hai chân đặt thành chữ M chống xuống mặt giường băng trong suốt.
Nàng cuốn xoáy nước thành hình gối tròn, đẩy vào kê cao mông nhỏ, xoáy nước cuồn cuộn dâng lên chậm rãi theo ý nàng, hai chân nàng càng banh rộng cưỡng ép lỗ nhỏ nuốt dần lấy cự vật đang đâm hướng xuống bên dưới.
"Ô ô ô ô… Ta sẽ ăn thịt ngươi! Ô ô ô ô… Con cá chết tiệt! Con cá thối đoạn tử tuyệt tôn! Ô ô ô ô…" Nàng đau đớn oằn mình khóc rống, miệng nhỏ liên tiếp phun ra lời lẽ cay độc mắng chửi Giao Nhân Vương.
Hắn cũng chả thèm trách nàng, tất cả lí trí của hắn đều dồn hết vào dục căn đang được huyệt động non nớt mềm mịn của nàng bao vây chậm chạp nuốt vào, tầng tầng lớp lớp mị thịt kiều nộn bị cự căn của hắn vặn bung phẳng lì không còn một nếp uốn.
"Á…..Á…… Dừng! Dừng lại! Ô ô ô ô… Tên khốn, ngươi lại chữa trị cho nó? Tên khốn! Ô ô ô ô…"
Huyết màng của nàng lần nữa bị đội căng rát buốt, nàng không cách nào nuốt thêm được nữa ô ô ô ô.
"Đau chết mèo rồi! Đau chết rồi! Ô ô ô ô…"
"Phì! Nếu giờ nàng ngoan ngoãn gọi ta Vương, tự xưng là Thϊếp thì bổn vương có thể niệm tình mà nhẹ nhàng phá thân giúp nàng!" Hắn cười vô cùng vô cùng gian manh, vô cùng giả dối.
Nàng có điên mới tin theo lời con cá thối tha này ô ô ô.
"Ngươi nằm bên dưới! Ta muốn ngồi ở trên! Ô ô ô…"
"Hừ… Là do nàng tự tìm!" Hắn tức giận gầm lên.
Nháy mắt lập tức liền nằm ngửa ra giường.
Nàng theo ý ngồi trên nhưng do hắn ra tay quá nhanh khiến nàng không kịp xử lý tình huống.
Phựt….
"Á……Á…..A…….Aaaaaaaaaaaaa—" Nàng ngửa cổ khóc thảm, hai mắt suối tuôn như đê vỡ.
Mị huyệt non nớt của nàng nuốt trôi hung khí sắc bén khủng bố của hắn hơn phân nửa.
Xử nữ huyết thật sự vì bị nam nhân tàn bạo phá thân mà tuôn trào như xối, tràn lan chảy theo hùng căn của hắn tí tách nhiễu xuống mặt giường băng.
Từng đoá từng đoá hoa đỏ rực rỡ nở lớn bung xõa lan rộng lan tràn khắp giường băng trong suốt.
Hắc Ám Giao Nhân Vương hít vào một hơi thật sâu.
Hắn vừa lòng nhìn tạo tác của chính mình trên mặt giường băng, hắn đã thêm vào yêu thuật để có được bức hoạ kinh sắc diễm lệ này.
Chậc! Quá đẹp!