Ninh Thu Hòa không muốn tính toán chuyện tiền bạc với cô, anh ta chỉ muốn chạm vào cô, hôn cô, muốn dùng sức ôm cô vào trong lòng mà thôi.
Vốn là anh ta chỉ để bản thân mình thích cô như vậy thôi, nhưng bây giờ cô lại làm điều này vì anh ta, dù cho đó là lý do gì đi nữa, thì anh ta đã không còn kìm nén được cảm xúc của mình nữa rồi.
Cố Tích nhìn khuôn mặt của Ninh Thu Hòa bỗng nhiên tiến lại gần mình, cô còn chưa kịp phản ứng, thì anh ta đã hôn lên môi cô.
Hai mắt Cố Tích lập tức trợn trừng lên đầy hoảng sợ.
Đôi môi của thiếu niên này rất ấm áp và mềm mại, hơn nữa trên người còn có mùi nước hoa nồng nặc đầy nam tính, tất cả những thứ này như đang quyến rũ cô, nhưng mà...
Đây không phải là Ninh Thu Hòa mà cô từng biết...
Tại sao anh ta lại như vậy?!
Ninh Thu Hòa vốn là một chú cún con, là loại đàn ông ấm áp, là người yêu dịu dàng.
Còn bây giờ thì sao, hành động của anh ta hoàn toàn làm sụp đổ hình mẫu bạn trai kiếp trước của cô.
Ninh Thu Hòa thấy cô không phản ứng, tay liền đặt lên eo cô, anh ta muốn tiến xa hơn, trong chiếc xe đầy chật hẹp này, thân thể của anh ta đã hoàn toàn đè lên người cô.
"Thái độ gì đây, anh muốn lấy ân báo oán sao?" Giọng nói lạnh lùng của Cố Tích đầy sự bình tĩnh vang lên.
Ninh Thu Hòa ngẩn người một chút, anh ta nhìn vào mắt cô, thành khẩn nhả ra từng chữ.
"Không, tôi muốn lấy thân báo đáp."
Cố Tích nhìn sâu vào mắt anh ta, cô không biết anh ta đang nghĩ gì, nhưng những lời nói của anh ta đã hoàn toàn tố giác bản thân.
Ninh Thu Hòa muốn cô bao nuôi anh ta sao?
Nhưng rõ ràng, anh ta ở kiếp trước cực kỳ ghét phụ nữ bao nuôi mà, sao bây giờ lại chủ động nói những lời này với cô chứ, hay là vì nhỏ tuổi nên chưa hiểu chuyện, hay là do vừa mới mất đi cha nên thiếu cảm giác an toàn cần chỗ dựa sao?
"Thật sự tôi không có tiền, có cũng xài hết rồi." Cô nghiêm túc giải thích.
Việc cô kiếm tiền cũng không nhanh bằng việc cô cứu lấy hai người bạn trai cũ.
Nghe vậy, Ninh Thu Hòa liền nở nụ cười, ánh mắt cũng ngập tràn ý cười, đôi mắt anh ta không hề giấu diếm được sự rung động, ánh đèn mờ nhạt cũng chiếu vào trong cửa xe, khiến cho khuôn mặt của anh ta càng trở nên tuấn mỹ hơn.
"Không sao, khi nào có thì trả sau."
Không phải là do cô thật sự muốn từ chối, mà là không có tiền, dù sao anh ta cũng không giàu có gì.
Lúc này Ninh Thu Hòa muốn hôn cô lần nữa, Cố Tích liền dùng một tay chặn miệng anh ta lại.
"Tôi có bạn trai rồi.:
Ninh Thua Hòa nắm lấy tay cô, nhìn chằm vào gương mặt Cố Tích.
Tại sao cô phải nói dối anh ta, Trương Tiêu là hôn phu của cô, thì sao cô có thể có bạn trai chứ?
"Không sao, tôi chỉ muốn làm bạn với cô." Anh ta liền lùi một bước.
Nghe thấy Ninh Thu Hòa nói ra hai chữ làm bạn, Cố Tích cũng không thể từ chối được nữa, nhưng cô cũng có chút do dự, anh ta liền nhân cơ hội đó kéo tay cô ra, ôm lấy eo cô, lần nữa đặt môi mình lên môi cô.
"Um a..."
Cố Tích không cách nào tránh được, cô không biết sao Ninh Thu Hòa lại mạnh như vậy, hơn nữa sức lực rất lớn, dù cô có tránh như thế nào thì anh ta cũng có thể hôn cô, thật giống như là một con chó lớn đang gặm lấy cục xương yêu thích của nó vậy.
Cố Tích dùng sức kháng cự lại nụ hôn của Ninh Thu Hòa, môi cô cũng trở nên tê dại rồi, nhưng cô nhất quyết mím chặt môi lại, không để cho đầu lưỡi của anh ta tiến vào bên trong.
Anh ta đang lừa con nít ba tuổi sao?
Làm bạn sao?
Bạn mà ôm hôn như vậy sao?
Cố Tích được Trương Tiêu lái xe đưa về nhà, tên ngốc Ninh Thu Hòa còn nhìn chằm chằm về phía cô, nét mặt thả lỏng, sau đó lại nở nụ cười ngây ngô.
A...
Trương Tiêu còn tưởng cô đã giải quyết xong với Ninh Thu Hòa, nhưng trên thực tế là Ninh Thu Hòa đã giải quyết xong cô, nếu không giải thích được còn phải bao nuôi anh ta nữa.
Đầu óc Cố Tích lập tức trở nên choáng váng.
Bây giờ cô không chỉ có một người bạn trai, mà còn có một vị hôn phu, hơn nữa còn phải bao nuôi một chú thỏ trắng!
Đúng rồi, ở nhà còn có một tên nữa đêm leo lên giường cô nữa.