Thời gian cứ thế mà trôi qua, ngày sinh của Thư phi gần kề, tâm trạng Yến Uyển không được yên cho lắm. Lúc trước nàng có mua chuộc Điền ma ma động tay động chân nhân lúc Thư phi sinh nở làm cho nàng ta về sau mất đi khả năng làm mẹ. Chỉ là đêm qua, nàng có một giấc mơ, nàng mơ thấy bản thân nàng làm đủ mọi chuyện xấu, cuối cùng sự việc bại lộ bị Hoàng Thượng ghét bỏ hạ lệnh ban chết, tuy giấc mơ không mấy rõ ràng nhưng nàng thấy được Hoàng Thượng đối với nàng vô tình vô nghĩa.
Hoàng Thượng thích nàng sao?
Yến Uyển hỏi chính mình
Kỳ thật trong lòng sớm đã minh bạch, Hoàng Thượng tuy phong nàng làm phi nhưng không phải thích nàng, đơn giản xem nàng như một món đồ chơi tiêu khiển mà thôi. Nếu một ngày nàng không còn thanh xuân mỹ mạo, e rằng một cái liếc mắt Hoàng Thượng cũng không thèm ban cho nàng. Trong cung có nhiều nữ nhân như vậy, cũng không thấy Hoàng Thượng đối với ai nhiệt tình, một nam nhân vô tình như vậy đáng giá để nàng hại người khác sao?
Tại thâm cung sâu hút này, sủng ái của Hoàng Thượng đều không đáng tin, chỉ có hài tử mới là chỗ dựa vững chắc. Cho dù khi đó không còn mỹ mạo thì chí ít cũng không bị lãng quên. Thôi, vẫn nên không cần hại Thư phi, vạn nhất bởi vì như vậy mà ảnh hưởng đến phúc phần con cái khiến nàng sinh không được thì làm sao?
"Xuân Thiền ngươi đi nói với Điền ma ma, không cần động tay chân, làm theo bình thường giúp Thư phi sinh con bình an là được"
Xuân Thiền có chút kỳ quái, "Chủ tử, người ngủ một giấc thì làm sao vậy, như thế nào lại thay đổi chủ ý vậy?"
Yến Uyển thở dài nói, "Xuân Thiền, bổn cung mới vừa rồi mơ thấy một giấc mơ, trong mơ bởi vì làm chuyện xấu bại lộ mà bị Hoàng Thượng ban chết, mà trên đời này không có bức tường nào không lọt gió nếu chuyện Thư phi bị bại lộ thì bổn cung tuyệt đối không thể xoay chuyển tình thế. Ngươi đi phân phó đi, bổn cung muốn ngủ tiếp"
Xuân Thiền đáp ứng, nhanh chóng hướng cung Thư phi mà đi.
Ngủ tiếp cũng không lâu lắm, Yến Uyển mơ màng tỉnh lại phát hiện Tiến Trung ở mép giường nhìn mình, hoảng sợ nói "Tiến Trung, ngươi chạy đến cung bổn cung làm gì?"
Tiến Trung nhẹ nhàng cười, "Nô tài nghe nói người cho Xuân Thiền lệnh cho Điền ma ma giúp Thư phi sinh nở thuận lợi. Người ngủ một giấc liền trở thành người có tâm địa như Bồ Tát vậy?"
Yến Uyển nhìn Tiến Trung, nhớ tới giấc mơ kia chính mình vậy mà hại chết Tiến Trung, trong lòng có chút áy náy, ngữ khí mềm mại nói, "Tiến Trung, bổn cung nghĩ Thư phi dung mạo nay không bằng trước, nghĩ đến sau này nàng ta cũng không có gì mà cùng bổn cung tranh sủng nên ta cũng không cần ra tay. Bổn cung cảm thấy, vẫn nên nghĩ biện pháp làm chính mình mang thai hài tử mới là đúng đắn, như vậy bổn cung ở Tử Cấm Thành mới có cái dựa vào"
Tiến Trung tuy rằng cảm giác có chút kỳ quái nhưng cũng không tiếp tục truy vấn, hắn chậm rãi ngồi xổm xuống dưới, nói: "Lệnh chủ tử, hôm nay người dậy muộn chắc là chưa ăn gì đi, để nô tài hầu hạ người dùng bữa đừng nhịn ăn mà hại thân", hắn vừa nói vừa mang giày hoa giúp Vệ Yến Uyển.
Nàng nghe xong cũng cảm thấy đói bụng, liền bước đến bàn ăn.
Bữa sáng ở Vĩnh Thọ Cung rất phong phú, bánh tơ vàng, cháo bí đỏ, chân giò hun khói, chỉ nhìn thôi mà khiến người ta nhỏ nước miếng. Tiến Trung đứa cho Yến Uyển chén cháo nhỏ, sau đó lại gấp vào dĩa cho nàng một miếng chân giò hun khói. Nàng uống một ngụm cháo, thấy Tiến Trung vẫn đứng bên cạnh hầu hạ, nàng ngượng ngùng bảo, "Ngươi sáng tinh mơ đã đến chỗ ta, chắc cũng không có gì trong bụng không bằng ngồi xuống ăn vài miếng đi"
Tiến Trung ngoài ý muốn nhìn Yến Uyển, hắn không nghĩ nàng sẽ nói vậy. Tuy rằng trước kia hắn thường hay hầu hạ nàng như vậy nhưng chưa lần nào nàng nói qua những lời này. Kỳ thật thời gian rảnh của hắn rất ít ỏi, phải nhính chút thời gian mới đến đây. Hắn muốn trở về hầu hạ Hoàng Thượng trước khi người lâm triều nhưng mà đây là lần đầu Yến Uyển chủ động mời hắn ăn cơm, hắn không có ý định từ chối liến dứt khoát ngồi xuống cùng nàng ăn sáng. Quả nhiên, ăn cùng người mình thích món cháo bí đỏ bình thường này ngon ngọt hơn mọi khi rất nhiều.
Ăn sáng xong, Tiến Trung nhanh chóng quay về Dưỡng Tâm điện.
Yến Uyển sai Xuân Thiền tìm một thái y am hiểu về phụ khoa đến cẩn thận nhìn cho mình một chút, "Thân thể của nương nương có chút lạnh lẽo, nữ tử thể hàn không dễ có thai. Vi thần sẽ kê khai cho người một số dược bồi bổ thân thể, mỗi ngày uống hai lần cùng với điều trị thật tốt. Việc có thai khẳng định như nước chảy thành sông", nghe xong những lời này nàng liền yên tâm, lệnh cho Xuân Thiền ban thưởng cho thái y.
Lấy ra đàn tỳ bà, khẽ khàng đàn một điệu khúc. Nghe nói Hoàng Thượng thích nghe đàn tỳ bà, chỉ là từ sau khi Tuệ Hiền hoàng quý phi và Mai tần chết thì không còn ai đàn tỳ bà nữa. Bản thân nàng đàn cũng không tốt nhưng chỉ cần cần cù học hỏi thì kết quả nhất định không tệ. Hoàng Thượng nhất định sẽ đến xem nàng nhiều một chút, nếu bản thân đã muốn có hài tử thì trước tiên phải được Hoàng Thượng sủng ái.