Hôm nay là sinh thần Vĩnh phu nhân. Nhà họ Vĩnh là một gia tộc theo truyền thống quân nhân. Vĩnh gia chủ đời thứ mười ba Vĩnh Hạo là một quân nhân cấp cao của chính phủ Anh Quốc, Vĩnh phu nhân là một nhà tài phiệt nổi bật trong giới kinh doanh ở Điền Quốc, nhưng sau khi lập gia đình ông liền rút ra khỏi thương trường an an ổn ổn tĩnh dưỡng bên chồng con.
Nói đi cũng phải nói lại, niềm tự hào lớn nhất của Vĩnh gia này đều rơi vào Đại thiếu gia cùng Đại tiểu thư. Đại thiếu gia thì khỏi phải bàn cãi, tuấn mỹ bức người, còn chưa nói vị này là một vị quân nhân trẻ có triển vọng nhất ở Điền Quốc này.
Đại tiểu thư từ nhỏ đã không bị gò bó bởi truyền thống gia tộc, được đưa ra nước ngoài để thực hiện đam mê của riêng mình.
Quay lại với chủ đề chính, Mộng Điệp hiện tại đang tung tăng chạy loạn quanh cửa hàng quần áo đắt tiền, trên tay đã cầm không ít bộ váy dạ hội lộng lẫy. Lam Nguyệt một bên ngồi bóp bóp huyệt thái dương, chọn một bộ váy có cần lâu như vậy không?
Mộng Điệp đánh mắt về phía bạn thân nhà mình mắng to
" Còn không mau giúp, cậu đứng đó để trưng bày à? "
Bạn nhỏ Lam bày tỏ : Đã gần ba tiếng rồi đấy, tôi đói lắm rồi!
Y đứng dậy, định đi về phía cô thì không cẩn thận đυ.ng phải một nữ khách hàng. Thuận tay kéo cô nàng ngã nằm lên người mình, thành ra y nằm bẹp dưới đất làm nệm thịt cho con gái nhà người ta.
Do cú ngã khá mạnh, mũ và kính của y bị rơi ra, để lộ ra gương mặt tinh tế hơi bất mãn. Tê, đau quá! Cô gái kia tức khắc đứng dậy, rối rít xin lỗi. Đột nhiên y ngẩng mặt lên, cô nàng kia lập tức im lặng, rồi sau đó bùng nổ!
Lam tổng! Thần tượng của cô!
" Kyaaaa...Lam...Lam tổng " tiếng hét thất thanh của cô nàng khiến nhân viên bán hàng cùng khách hàng lập tức chú ý tới.
Sau đó cũng bùng nổ!
Y lập tức nhận biết được tính nghiêm trọng của sự việc, bật dậy như lò xo, phi ra khỏi cửa hàng chạy đi. Mộng Điệp ôm mặt, phiền phức lớn rồi đây. Khắc sau mặt cô sáng lên, cô phải gọi anh trai tới để làm một màn anh hùng cứu mỹ nhân mới được, chắc chắn tên mặt lạnh kia sẽ quằn quéo mà thôi.
Trong kia Mộng Điệp cục cưng của chúng ta đang suy nghĩ giúp anh trai cách bắt vợ thì Lam Nguyệt bảo bối đang chạy bán sống bán chết khỏi đám fan cuồng của mình. Thế nào lại vọt vào một cửa hàng quần áo nữ không xa. Fan cứ thế đuổi theo, họ là lần đầu được nhìn thấy thần tượng dạo phố, Lam tổng lâu rồi không comeback! Rất nhớ a.
Y vừa chạy qua một phòng thử đồ, đột nhiên cửa phòng mở ra, bàn tay trắng nõn vươn ra kéo y vào. Y không kịp trở tay, thuận theo người nọ mà ngã vào.
Đám fan cuồng đột nhiên mất dấu thần tượng, mặt nghệch ra. Liên tục đảo mắt đi tìm người nhưng chẳng thấy đâu, buồn bã tản ra.
Bên trong phòng thử đồ, y trợn mắt nhìn cái người đang lấy tay chặn miệng mình, lại còn cả gan ép y vào tường! Mà người này lại là người rất rất quen, là cô bạn Diên Tất Hỷ lâu rồi không tái diễn!
Y nhìn xuống, tầm mắt vô tình đập vào bộ ngực phẳng lì như ti vi Sony 50 inch. Bộ ngực đồi núi trập trùng của cô nàng đâu rồi? Nó không cánh mà bay à?
Tất Hỷ nghiêng người nhìn ra ngoài, khóe môi trộm câu lên một nụ cười gian xảo, thấy y giãy giụa ý muốn chạy ra, cô, à không, hắn ép sát người vào người y, môi hồng mấp máy
" Im lặng một chút, họ còn đang ở ngoài. " nói dối không chớp mắt là đây chứ đâu.
" Ư.... " y yếu ớt rên lên một tiếng, không dám phản kháng.
Hắn vẫn giữ nguyên tư thế ái muội đó một hồi lâu. Bất quá trông hắn thân hình mảnh mai, thấp hơn y gần một cái đầu, y thi thoảng lại nhìn đỉnh đầu của người nọ, có chút thiếu tự nhiên mà nhìn đi chỗ khác. Thẳng đến khi mặt y đã đỏ không thể đỏ hơn hắn mới buông ra, chậm rãi nói
" Họ đi hết rồi "
" Ừm...cảm ơn. Cái đó, cô, à không, cậu là? "
" Tịch Phương Thất"
Ba chữ " Tịch Phương Thất " vang lên như sấm đánh thẳng vào đại nào của y. Boss nữ phụ từ khi nào lại chuyển thành nam nhân rồi, đã vậy dung mạo so với Diên Tất Hỷ tương tự tới 9 phần? Wao, thế giới cuốn tiểu thuyết này thật cmn vi diệu mà.
Thấy y đơ ra, Tịch Phương Thất nhìn vào gương lớn trong phòng thử đồ, ung dung hỏi
" Này, cậu không bị sao đấy chứ? "
" A. Không có gì, làm phiền rồi tôi đi trước "
" Đợi đã "
Hắn kéo cổ tay y lại, ghé vào tai y thổi một ngụm khí ấm nóng, tay còn lại nhanh thoăn thoắt nhét cardvisit vào túi quần y.
" Chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại, Quý An"
Y giật mình vung tay chạy đi, hắn ta biết thân phận ở trường của y, từ khi nào?
Hắn tựa lưng vào, cười xảo quyệt.
Chúng ta sẽ nhanh gặp lại nhau thôi, Lam Nguyệt.
.....
" Cậu thật là, trễ hết cả rồi, rốt cuộc lúc đó đã chạy đi đâu hả?"
Tiếng hét giận dữ của Mộng Điệp trong chiếc xe Ferrari đỏ chói mắt, không phải cô giận vì y làm cô trễ tiệc mà giận vì y chạy loạn làm cô tìm suốt cả buổi chiều, thiếu chút nữa là kêu cả cái đồn cảnh sát đi tìm y rồi.
Y vẫn giả câm giả điếc quay ra cửa sổ nhìn phong cảnh, y căn bản không nghe lọt nổi chữ nào vào tai cả. Cuối cùng các nhân tố nguy hiểm trong truyện cũng đã lộ diện, bất quá do y xuyên không vào quá sớm khiến hiệu ứng cánh bướm trong truyền thuyết xuất hiện nên có chút khó khăn hơn hẳn.
Y bỗng dưng nói
" Điệp, tôi chưa chọn đồ "
" Hả? Ách...cái này là tớ sơ xuất, ăn trưa xong chúng ta cùng đi vậy." cô gãi đầu, ngượng ngùng nói.
" Ừm."
Câu chuyện kết thúc trong sự nhạt nhẽo.
....
Ngồi trong chiếc xe Tesla Model X Performance sang trọng, y hơi không tự nhiên, nói thật từ trước đến giờ đây là lần đầu tiên y được ngồi trên chiếc xe đắt giá như vậy, đúng là thế giới tiểu thuyết với motif cũ mèm lúc nào cũng rất phi lí.
Tay mẹ Tô vỗ vỗ lên tay đang đặt trên đùi y, ôn nhu cười
" Con sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?"
" Con không sao " y gật đầu, mỉm cười với bà.
Từ khi biết về sự việc trong kí ức của nguyên chủ, hầu như mọi kí ức từ sau khi xuyên không bị mờ nhạt càng lúc càng rõ ràng, và y nhớ ra mình từng cùng thụ chính giao ước. Khụ, là giao ước luôn đấy. Ca này khó rồi đây.
Đang miên man suy nghĩ, chiếc xe đắt tiền dừng lại, bác tài xế đi xuống mở cửa cho ba mẹ Lam, hai anh em nhà kia cũng chậm rãi bước ra tạo nên biến động không nhỏ, dù gì cũng là Lam gia danh tiếng lẫy lừng biến động này cũng chẳng hề hấn gì.
Đến lúc Lam Thần Vũ chìa tay vào trong xe, nắm lấy tay y từ từ kéo ra. Hỗn loạn ngừng lại.
Sau đó tức khắc bùng nổ!
Thiên a, thấy gì không? Là Lam Nguyệt đó, tiểu bá vương siêu hot ở giới giải trí đó.
Y có ve đã nói quá quen với tình hình hỗn loạn như vậy, nhàn nhạt gật nhẹ đầu. Chiếc xe Lamborghini màu xanh rêu đỗ ngay sau đó, Doãn Kì Tân cùng Doãn Chi bước ra.
Y đột nhiên nhớ ra, Doãn Chi là người đẩy Kim Ấn Đường xuống bể bơi vì dành anh trai với ả ta. Doãn Chi này thực sự không đơn thuần như vẻ bề ngoài ngây thơ kia, ả có thứ tình cảm không nên tồn tại với Doãn Kì Tân. Kim Ấn Đường biết chuyện liền muốn báo cho Doãn gia biết chuyện, cô ả nhanh trí đẩy Kim Ấn Đường xuống bể bơi. Mà Kim Ấn Đường không biết bơi, Doãn Kì Tân lại nhảy xuống cứu thành ra một thế cục rối rắm.
Doãn Kì Tân vừa thấy y liền nhảy xổ ra, chào hỏi rất tự nhiên
" Chào ngài Lam, Lam thiếu, Nguyệt " hai mắt anh tự hồ như muốn dính chặt lên người y, đem Lam Thế Bảo coi như không khí mà lãng quên.
Từ cuối cùng làm cho hai anh em nhà Lam chết sững, Lam Thế Bảo làm sao lại không biết ẩn ý của vị Doãn thiếu này, nở nụ cười cứng nhắc nói
" Doãn thiếu tối hảo, không nghĩ tới Doãn tiểu thư cũng tới "
Doãn Chi hất hàm kiêu ngạo, mái tóc màu nâu nhạt ngắn ngang vai theo hành động của cô nàng mà đung đưa, nũng nịu ôm lấy tay hắn nói
" Tân ca, mình vào thôi, đứng ở đây không khí thật nhiều tạp chất "
Lam Thần Vũ như thế nào lại không hiểu ý tứ của cô ả, nói khéo lôi kéo cả nhà Lam vào trong. Bên trong rất lộng lẫy, những bàn buffet đầy các món ăn hấp dẫn, đèn chùm pha lê xa sỉ, chưa kể ở đây hội tụ không ít các ông bà tai to mặt lớn trong giới thương trường. Tuy Vĩnh gia này là truyền thống quân nhân, bất quá số tiền đầu tư vào những tập đoàn có tiếng không ít, lại là một trong các cổ đông có tiếng nói nhất.
Y đảo mắt xung quanh thầm cảm thán, chậc đúng là đám người thượng lưu có nhân cách thối nát, bất chấp thời cơ mà không từ thủ đoạn. Đúng là thực tế với trong truyện vẫn không thay đổi được.
Một gã nhà giàu nào đó trông có vẻ ngà ngà say, tay lắc lư ly rượu đi tới gần y, giở giọng da^ʍ tặc
" Mỹ nhân, đêm nay tới chỗ tôi, thế nào? "
Y nghe giọng điệu của gã, trong lòng liên tục phỉ nhổ. Già như vậy còn muốn ăn thịt cừu non, may là y không phải cừu non đấy. Đang tính toán lão, nhìn ngó xung quanh, kéo đại một nam nhán gần đó, y không nhìn mắt người ta một cái liền hùng hổ khoác vai người kia tuyên bố
" Thực xin lỗi Hà đổng, tôi có đối tượng rồi "
Hà đổng kia định nói gì đó, vừa bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của người kia liền im bặt rời đi. Y cong môi cười, vốn định mở miệng ra cản ơn thì bị một tiếng nói trầm ổn cắt ngang
" Không nghĩ tới tôi lại là đối tượng của cậu Lam đây "
Vừa ngước mặt lên, y liền hóa đá. Vơ phải ai không vơ, lại vơ trúng tên nam chính họ Vĩnh mặt lạnh này. Xong rồi, công sức tránh né tình tiết suốt nhiều năm qua của y coi như đổ sông đổ biển hết rồi.
Vĩnh Kha Lạc vỗ vỗ má y, nói
" Tỉnh, cậu thất thần cái gì?"
Tượng Lam Nguyệt : tôi là tượng rồi, buông tôi ra và đi đi, để tôi yên!
Y vẫn không trả lời, lực đạo vỗ của Vĩnh Kha Lạc cũng mạnh lên theo thời gian. Hai má y đỏ ửng lên, đau rát.
Tịch Phương Thất nãy giờ xem trò vui xong mới đi tới chỗ y, cười vui vẻ
" Chúng ta gặp lại nhau rồi, cậu Lam."
" A?"
Tượng đá Lam Nguyệt nhờ giong nói ma mị của Tịch Phương Thất làm cho tỉnh, ngu ngơ nhìn hắn. Lại dòm qua Vĩnh Kha Lạc đứng bên cạnh. Y triệt để im lặng, không biết nói gì.
Xa xa tiếng của Thế Bảo cục cưng vang lên ngọt muốn chảy nước làm người ta nổi hết cả da gà lên
" Nguyệt, đồ ăn của anh tới rồi "
Thanh am ngọt xớt kia dần nhỏ đi ở cuối câu, nhất là lúc hắn nhìn thấy móng heo của Vĩnh Kha Lạc đang đặt trên eo y, sắc mặt liền lạnh băng.
Lam Thần Vũ đang trò chuyện cùng vài người, chú ý tới âm thanh dẹo tới không tả nổi của em trai nhà mình mà nhìn đến, thấy sắc mặt của hắn không tốt liền mấy người kia đi tới.
Doãn Kì Tân một bên bồi em gái, một bên bị Kim Ấn Đường lải nhải gì gì đó mà đầu óc ong hết cả lên. Đảo mắt tìm kiếm thân ảnh quen thuộc thấy y bị vây giữa mấy tên nam nhân mà không vui, mặc kệ mấy tiếng chí chéo ở sau lưng mà đi tới. Đến nơi, hắn con môi cười tinh quái
" Ở đây đông như vậy, có trò gì vui sao?"
Y trợn mắt nhìn một lòng tròn năm cái nam nhân đứng vây quanh mình không một khe hở. Đây là loại tình huống gì? Đáng lí ra người bị vây quanh phải là thụ chính chứ, từ khi nào thành pháo hôi rồi?
Kịch tình quân, chúng ta cần bàn bạc!