Thừa Nước Đục Thả Câu

Chương 49: Bà xã ăn cơm, còn anh thì ăn bà xã, quá ư là hợp lý

Hai người gần trong gang tấc, thậm chí Ôn Oánh có thể cảm nhận một cách rõ ràng hô hấp nóng bỏng của Tề Mạc Bạch, không khí cũng trở nên vô cùng ái muội, nội tâm Ôn Oánh nhảy nhót không ngừng.

Chẳng kể đến rằng hai người đã có quan hệ thân thể, chỉ mỗi nhìn mặt Tề Mạc Bạch gần thế này thôi Ôn Oánh cũng thẹn thùng đến đỏ bừng cả mặt.

Có lẽ đây chính là thích, mỗi lúc mỗi thời điểm đều sẽ bị một hành động hay thậm chí chỉ là một ánh mắt của đối phương đều sẽ làm tim mình đập thình thịch.

"Đúng vậy, Ôn Oánh à, kể từ lúc anh hạ quyết tâm xuống tay với em, anh đã tính không bao giờ thả em đi rồi". Tề Mạc Bạch bỗng dưng cười, trên gương mặt tràn ngập ý cười, đặc biệt là đôi mắt thâm thúy màu đen kia chỉ chứa bóng hình Ôn Oánh.

Hai ngày cuối tuần có là gì, Tề Mạc Bạch chỉ ước cột Ôn Oánh vào mình cả đời mà thôi.

"Đói bụng rồi phải không?"

Ôn Oánh đang khẩn trương đến mức hít thở không xong thì Tề Mạc Bạch đột nhiên vươn tay xoa đầu Ôn Oánh, lại nhịn không được mà nhéo nhéo gương mặt nhỏ mum múp của cô, vóc dáng Ôn Oánh vốn cao gầy, là một người xuất chúng, nhưng cô lại vô cùng đáng yêu, vì tuổi còn nhỏ nên trên gương mặt vẫn còn chút nét trẻ con, sờ lên vô cùng mềm mại.

Tề Mạc Bạch vô cùng thích cưng nựng mặt Ôn Oánh, từ nhỏ đã rất thích rồi.

"Trước tiên em nghỉ ngơi đi đã, tắm qua cũng được, lần này anh không làm em nữa, giờ anh đi gọi người nấu cơm, lát xong anh sẽ kêu em". Bàn tay Tề Mạc Bạch thừa cơ hội vói vào trong chăn làm bậy trên da thịt trắng nõn của Ôn Oánh, "Nói cho em nghe này Ôn Oánh, kết từ ngày hôm nay trong đầu em đừng nên nghĩ về ai cả".

"Chỉ được nghĩ về anh mà thôi!!"

Tề Mạc Bạch tiêu sái rời đi, Ôn Oánh nằm ở trên giường mê man, hai chân cô nhũn ra không còn chút sức nào, lười đến mức chẳng muốn tranh cãi với Tề Mạc Bạch nữa.

Cuối tuần không về nhà thì không về.

Vậy thì chờ thứ hai đi học rồi tìm Cao Lượng nói sau vậy.

Ôn Oánh cảm thấy người mình nhơn nhớt, cô đến phòng tắm đơn giản chỉ rửa qua hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trên người mình ra, một lúc sau liền quay về giường nằm.

Không bao lâu cô liền ngủ say, mà Tề Mạc Bạch chỉ tùy ý nhìn qua điện thoại liền thấy có người tới cửa đưa nguyên liệu nấu ăn tươi, quần áo, còn có cả đầu bếp của Tề gia cũng tới nấu cơm cho hai người.

Ôn Oánh tỉnh ngủ cũng là buổi chiều rồi, cô đói không chịu được, từ từ mở hai mắt, theo thói quan mà sờ soạng tìm di động của mình để xem thời gian, ai ngờ di động thì chẳng thấy mà lại phát hiện mình đang nằm cạnh Tề Mạc Bạch.

"Tỉnh rồi?". Ánh mặt Tề Mạc Bạch vô cùng nóng bỏng nhìn Ôn Oánh, anh đã sớm ở bên cạnh cô chờ cô một hồi lâu, nếu không phải bởi nhìn cô quá mệt mỏi vì bị thao thì anh đã sớm đánh thức cô rồi.

Hiện tại đã thấy cô tỉnh ngủ, anh lại càng không nhịn được mà bế thốc cô lên.

“A……”

Ôn Oánh kinh hô ra tiếng, cơn buồn ngủ tức khắc tan biến ngay, cô sợ mình bí ngã nên chỉ có thể ôm chặt lấy cổ của Tề Mạc Bạch, hai vυ' trắng nõn cũng thuận thế mà dán lên bờ ngực tráng kiện của anh, theo động tác đi đường mà không ngừng cọ xát vào nhau, đầṳ ѵú của cô rất mau liền dựng thẳng lên.

————————————————————————————————————————

:">