Chương 5: Sư Tôn thanh cao lạnh lùng bị phá trinh
“Ư ư…” Miệng của Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền bị sử dụng một cách thô bạo, y cảm thấy xấu hổ vô cùng. Chưa bao giờ phải chịu nhục nhã tới như vậy, y cảm thấy bản thân cực kỳ thấp hèn bẩn thỉu, giống như một công cụ bị người khác sử dụng vậy.
“Thanh Huyền, miệng của ngươi còn thoải mái hơn so với âʍ đa͙σ của tất cả nữ nhân ở Ma giới. Có thể nói trời sinh ngươi đã thích hợp để trở thành một nam sủng.”
Ma Tôn Dạ Phượng đẩy háng thọc vào rút ra, cây dươиɠ ѵậŧ thô to dưới háng hắn ra vào tới lui không ngừng trong miệng Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền. Động tác của hắn rất thô bạo, tuy hắn rất thích Thanh Huyền nhưng cũng chẳng buồn để ý tới việc Thanh Huyền có thấy thoải mái hay không.
Dù sao y cũng chỉ là một nam sủng mà thôi, có thích đi nữa thì cũng chỉ là đồ để sử dụng. Về phần đồ để sử dụng có cảm thấy khó chịu hay không, không nằm trong phạm vi suy xét của một nam nhân tôn quý như Ma Tôn Dạ Phượng.
“Ư ư…” Miệng Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền bật ra những tiếng kêu nức nở mơ hồ, bờ môi mỏng hồng hào của y dính đầy nước miếng lấp lánh. Nước miếng lấp lánh bên khóe miệng y chảy ra ngoài một cách mất kiểm soát, chảy đến mức ướt đẫm cằm y.
Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền há to miệng đầy tê liệt, mặc cho dươиɠ ѵậŧ to lớn ở dưới háng Ma Tôn Dạ Phượng thọc vào rút ra trong miệng y. Đột nhiên, y cảm nhận được một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn phun thẳng vào nơi sâu nhất bên trong yết hầu y. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại đọng gần cổ họng, y không có kinh nghiệm nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nên lập tức bị sặc. Y kìm không được mà ho vài tiếng: “Khụ khụ…!”
“Được rồi, ta có nói rồi, Thanh Huyền, tiếp theo ngươi nên dùng phía dưới của ngươi ngậm lấy và chăm sóc dươиɠ ѵậŧ của ta.”
Nói xong, Ma Tôn Dạ Phượng rút dươиɠ ѵậŧ vừa to vừa dài của hắn từ trong miệng Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền ra. Hắn bế ngang Thanh Huyền - người đang quỳ giữa hai đùi hắn ở dưới mặt đất lên rồi bế y lên giường đệm xa hoa kia.
Ma Tôn Dạ Phượng quả thật đã không thể chờ đợi được mà muốn nếm thử mùi vị của thân thể Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền. Do không có kiên nhẫn để từ từ cởi đai lưng và y phục của Thanh Huyền, hắn trực tiếp xé rách áo ngoài trắng và qυầи ɭóŧ trắng ở bên trong của y luôn. Vải trắng bị xé thành từng mảnh nhỏ…
Nửa người trên trắng ngần của Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền vốn đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, hai đầṳ ѵú hồng nhạt đang bị hai cây ngân châm thô dài cắm vào, máu chảy ra do đầṳ ѵú bị đâm cũng đã ngừng lại. Bây giờ, y phục ở nửa người dưới của y cũng bị cởi hết, nói chính xác hơn là đã bị xé thành mảnh nhỏ. Dươиɠ ѵậŧ trắng hồng dài khoảng 20cm và tinh hoàn trắng hồng nặng trĩu ở dưới háng của y đã bị nhìn thấy không sót một cái gì.
“Thanh Huyền, cơ thể của ngươi thật sự rất đẹp, đây là kiệt tác chỉ có ở Cửu Trùng Thiên đấy sao?”
Mặt mũi Ma Tôn Dạ Phượng trong sáng, vốn dĩ đã rất đẹp rồi, hắn si mê nhìn thân thể trắng như tuyết gần như lộ ra hoàn toàn của Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền. Chỉ còn vài mảnh vải vụn màu trắng lớn nhỏ không đều đang còn vương vãi trên cơ thể y mà thôi, hoàn toàn không thể che đậy bất kỳ bộ phận riêng tư nào cả.
Hắn cảm thấy, y đúng là cực kỳ xinh đẹp.
Y còn đẹp hơn so với bất kỳ mỹ nhân nào mà hắn đã từng gặp, bất kể nam hay nữ.
“Thanh Huyền, ta không thể chờ đợi được nữa mà muốn thưởng thức ngươi rồi.”
Giọng nói trầm lắng của Ma Tôn Dạ Phượng ẩn chứa chút kích động, hắn xoay thân thể của Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền lộn 180 độ, làm cho phần lưng của y đối diện với hắn.
Tư thế hiện tại của Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền thật khó xử biết bao…
Tứ chi mảnh khảnh của y quỳ rạp trên chiếc giường xa hoa, y cúi thấp đầu, tóc dài đen như mực xõa rối tung ở trên bờ vai trắng ngần, tóc dài đen mượt chảy dọc theo đầu vai xõa xuống giường. Vòng eo mềm mại của y hạ xuống, cái mông trắng tuyết mượt mà nâng cao lên, dươиɠ ѵậŧ và tinh hoàn dưới háng của y đang hơi đong đưa.
Trong hơn 5000 năm làm tiên trước khi bị tước tiên tịch của Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền, e rằng chỉ có kỹ nữ thanh lâu nơi phàm trần mới có thể dùng loại tư khó xử mà dẫm đãng như vậy để lấy lòng khách hàng…
Tuy Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền chưa bao giờ thấy dáng vẻ của kỹ nữ thanh lâu khi ở trên giường, nhưng dù sao y cũng đã ở nhân gian hơn rồi 500 năm. Hồi còn y ở bên A Tâm tại nhân gian, y cũng đã từng xem mấy bức xuân cung đồ rồi, trong đó có một bức vẽ lại dáng vẻ như thế này của kỹ nữ.
Y cảm thấy bản thân bây giờ rất giống một kỹ nữ…
Tại sao lúc y muốn A Tâm làm ra loại tư thế này, y lại không cảm thấy A Tâm giống kỹ nữ chứ…
“A a…! A a a…! Ư ư a a a…! Ư a a …!”
Trong lúc Nguyên Ngọc Tiên Quân Thanh Huyền đang trằn trọc hối tiếc, y đột nhiên cảm nhận được một cây dươиɠ ѵậŧ to lớn cắm thẳng vào lỗ nhỏ. Thịt non ở bên trong lỗ nhỏ bị xé rách đầy đau đớn, phần khe mông trắng như tuyết của y chảy ra một dòng máu trinh đỏ tươi, miệng y cũng bật ra những tiếng kêu gào thảm thiết đến tan nát cõi lòng.
Nội dung chương tiếp theo:
“Thanh Huyền, c̠úc̠ Ꮒσα của ngươi quá khít, mà chủ nhân của ngươi là ta đây lại không thích cᏂị©Ꮒ cái gì quá non quá khít. Cho nên từ ngày mai trở đi, ta muốn để tất cả mọi người ở Ma giáo cùng cᏂị©Ꮒ ngươi, làm tới khi c̠úc̠ Ꮒσα của ngươi mềm mại hơn chút nữa mới thôi.”