Nhưng dù sao cậu cũng yếu nhưng vẫn không đến mức trở thành gánh nặng. Mặc dù không thể điều khiển cơ giáp nhưng cậu có thể điều khiển chiến hạm nhỏ tầm thấp.
Chỉ là loại chiến hạm này không thể lắp đạn dược cấp cao hơn, cũng không thể tiến vào không gian. Nó giống như máy bay chiến đấu trước đây, nếu không đối đầu với cơ giáp thì còn ổn, nhưng nếu đối đầu với cơ giáp thì gần như không có khả năng chiến thắng.
Eno điều khiển chiến hạm nhỏ xuyên qua làn đạn pháo, né tránh rất khó khăn.
Chiến đấu gần mặt đất đã diễn ra gần một tiếng đồng hồ, nhưng viện quân vẫn chưa đến.
Eno cảm thấy mình sắp không xong rồi, cậu đột nhiên nhớ ra, mình đã ba ngày không ngâm nước, hai ngày không ăn cá.
Người cá nếu không ngâm nước trong thời gian dài sẽ chết, nếu không ăn cá... thì sẽ khó chịu trong lòng, có thể đói đến mức mất lý trí, cắn đuôi cá của chính mình.
Sau khi Eno biến thành người cá cũng mắc những tật xấu này.
Làn đạn pháo khiến nhiệt độ bề mặt hành tinh khai khoáng tăng cao, chiến hạm nhỏ của cậu cũng bị đạn lạc phá hỏng một bên lá chắn bảo vệ, nhiệt độ cao ập đến ngay lập tức, nóng đến mức da cậu đau rát như nứt ra.
Eno nghĩ, nếu không ngâm nước nữa, có lẽ cậu sẽ biến thành cá nướng mất. Sao Việt Sạn vẫn chưa đến, không phải là đang lừa họ chứ?
Ngay khi họ sắp hết đạn dược thì hạm đội của quân đội Đế Quốc cuối cùng cũng xuất hiện trên bầu trời hành tinh khai khoáng. Khoảnh khắc đó, Eno như nhìn thấy ánh sáng rực rỡ.
Cũng giống như nhiều người nói, Việt Sạn đánh trận rất nhanh, thích nhất là đánh úp. Lần này mặc dù là đi cứu viện nhưng kết quả cũng không ngoại lệ, tàu địch nhanh chóng bị tiêu diệt.
Cuối cùng Eno cũng thở phào nhẹ nhõm, mệt mỏi dựa vào ghế lái của chiến hạm nhỏ.
Qua lớp lá chắn bảo vệ nứt thành mạng nhện, cậu thấy vị kia dáng người cao thẳng bước xuống tàu chiến, trước tiên hỏi La Nguyên Kiệt một câu, sau đó tầm mắt đảo qua chiến trường, nhanh chóng xác định mục tiêu, đi về phía chiến hạm nhỏ.
Bầu trời hoàng hôn đỏ như máu, hắn bước trên chiến hỏa và khói súng, quen thuộc... khiến Eno nhớ đến giấc mơ không lâu trước đó.
Việt Sạn bước đi rất nhanh, không đến hai phút đã đi đến trước chiến hạm nhỏ.
Hắn gõ gõ vào chiến hạm, không nói gì.
Eno mở lớp lá chắn bảo vệ đã bị phá hỏng, nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt mang theo vẻ đánh giá kỳ lạ.
Nhưng trong mắt Việt Sạn, thiếu niên yếu ớt dựa vào ghế, tóc hơi rối, cả người như quả cà tím bị phơi sương, trong héo úa đến đáng thương.
Việt Sạn có chút bất ngờ, hắn nhớ không lâu trước đây, vị tiểu điện hạ này còn bình tĩnh và táo bạo xử lý Hope.
Tiểu hoàng tử lúc đó rực rỡ chói mắt, giống như một chú mèo con xinh đẹp, cao quý và hung dữ. Nhưng lúc này, tiểu gia hỏa lại giống như một chú mèo con bị bắt nạt.
Xem ra lời đồn không sai, vị tiểu điện hạ này sức khỏe không tốt, không chịu được sự giày vò trên chiến trường. Nhưng dù sức khỏe không tốt, vẫn có thể kiên trì trên chiến trường lâu như vậy, đợi được viện quân cũng rất lợi hại rồi.