Cố Tuyết Thuần là trưởng câu lạc bộ vũ đạo, đã sớm nghe đến tên Hạ Tri, đó là một thiếu niên cực kỳ chói mắt, cô hay được nghe từ miệng những nữ sinh xung quanh một ít chuyện về cậu.
“Sinh viên năm nhất đó…… đánh bóng rổ siêu ngầu……”
“Ôi…… Đáng tiếc lại không ở ký túc xá cho tân sinh viên mà bị điều đến ký túc xá cho sinh viên năm hai rồi…… hoàn toàn không có cơ hội chạm mặt……”
“Tôi nghe nói cậu ấy đá gãy xương đùi Thích Vong Phong đấy, cha mẹ ơi……”
Hạ Tri giống như một tia hương âm thầm len lỏi vào lòng người, khiến người ta muốn giấu đi.
Có điều chuyện này chỉ như một khúc nhạc đệm, Cố Tư Nhàn cũng không hỏi lại nữa.
……
Chờ đưa em gái đến nơi, nhìn Cố Tuyết Thuần xuống xe, trên môi thiếu nữ còn vương nụ cười: “Anh, em đi trước đây.”
Chờ Cố Tuyết Thuần đi rồi, Cố Tư Nhàn gọi điện thoại, giọng điệu lạnh nhạt.
“Hôm nay ゆきđã làm những gì? Có gặp ai không?”
—— Cố Tuyết Thuần trưởng thành đến từng này tuổi vẫn rát ngây thơ đơn thuần, ngòai tính cách nhiệt tình, còn lại không thể không kể đến cô có một người anh trai có ham muốn khống chế cực mạnh.
“Hạ Tri……” Ngón tay Cố Tư Nhàn hơi cong lại, gõ vào vô lăng, ngữ điệu hờ hững: “Coi trừng cậu ta.”
Nói xong anh lại nhìn dinh thực to lớn trước mặt.
Nhà họ Cố có mối quan hệ dây mơ rễ má với hắc đạo Nhật Bản, nó là con quái vật khổng lồ đang ngủ đông trong bóng tối.
Một kẻ như Hạ Tri, không trèo cao nổi.
Hạ Tri bên này cũng chẳng khá hơn là mấy, đầu óc cậu quay cuồng khó chịu, hàn huyên với Cố Tuyết Thuần một lúc lại ôm chăn lăn ra ngủ.
Đương nhiên trước khi đi ngủ cũng không quên xin nghỉ ở câu lạc bộ bóng rổ và buổi học tiếp theo.
……
Sau khi cậu ngủ không lâu, cửa phòng ngủ bị người ta thô bạo đá văng.
Hạ Lan Sinh vào phòng ngủ, lạch cạch bật đèn, ánh đèn chói mắt lóe sáng.
Nhưng mà âm thanh phẫn nộ khi bị quấy rầy lúc ngủ lại không xuất hiện như trong tưởng tượng.
Trong phòng ngủ lặng ngắt như tờ.
Quầng mắt Hạ Lan Sinh thâm xì, vẻ mặt tối tăm, anh ta đã hai ngày không được chợp mắt.
Đêm hôm đó anh ta hẹn Lam Lam ra ngoài.
Cô em nóng bỏng mặc bikini gợi cảm, ngực to eo nhỏ mông vểnh, cực phẩm nhân gian.
Vốn dĩ anh ta có thể tận hưởng sung sướиɠ trên giường một trận, ai ngờ, vừa lên giường, trong đầu Hạ Lan Sinh lại hiện lên hình ảnh Hạ Tri.
Vòng eo mảnh nhưng săn chắc của Hạ Tri, làn da trắng sáng của Hạ Tri, đôi môi Hạ Tri, còn có mùi hương khiến người ta ngày đêm mất ngủ, vương vấn trong lòng.
“Darling?” Cánh tay nhỏ xinh của Lam Lam quấn lên cổ anh, giọng nói mềm mại nũng nịu: “Sao vậy?”
Hạ Lan Sinh đẩy cô nàng, ngồi ở mép giường, sắc mặt u ám nhìn chằm chằm mặt đất, “Không có việc gì, cô đi đi.”
Cô em nóng bỏng đẹp thì có đẹp, nhưng thân thể tràn ngập cảm giác nữ tính mềm mại, không có sự dẻo dao của thiếu niên, sờ lên thế nào cũng không hợp vị.
Lam Lam: “?”
Lam Lam theo bản năng nhìn sắc trời tảng sáng bên ngoài, lúc này mới 4 giờ sáng, sao lại bảo mình đi? Đi bán bánh quẩy à?
Lam Lam làm nũng: “Darling…… còn sớm mà……”
Hạ Lan Sinh táo bạo quát: “Vậy câm miệng lại ngủ, đừng nói chuyện.”
Lam Lam phát hiện tâm trạng Hạ Lan Sinh cực kém, cho nên không dám đắc tội với anh, đành phải ngoan ngoãn ngậm miệng, nằm xuống kéo chăn ngủ.
Bên này Hạ Lan Sinh hút điếu thuốc, hương thuốc lá là vị anh ta quen thuộc, nhưng chẳng hiểu sao lại len lỏi trong đó mùi hương mê người kia, khát cầu trong lòng cứ thế trỗi dậy không thể dẹp yên.
............