Minh Hôn---Chồng Tôi Không Phải Người

Chương 19 Loạn


Sau bao nhiêu chuyện thì tất cả cũng quay lại quỹ đạo của nó, cậu vẫn đi học cùng Jungkook cô thì gánh cả hai công ty vừa đi học. Nhất Bác cũng đã được Namjoon đào tạo để hỗ trợ con gái mình trong việc tập đoàn.

Tối hôm đó, tất cả mọi người tụ tập tại nhà lớn Tiêu gia để ăn tối thì

"Chào cả nhà, hôm nay đông đủ quá nhỉ"*Lâm Chấn lên tiếng nói*

"Chú còn nhớ cái nhà này à?"*Namjoon nhàn nhạt lên tiếng*

"Sao em lại ko nhớ đc chứ, đây là nhà thờ tổ tiên mà"*cười thân thiện*

"Chú nhớ đc thì tốt"

"Chào cả nhà ạ"*Dương Tử từ đâu bước vào lễ phép nói*

"...."*chẳng ai thèm quan tâm*

"Anh à...."*đưa nhẹ tay gã*

"Em ấy chào mọi người sao mọi người làm lơ em ấy vậy?"*an ủi ả*

"Chào cô thím"*Seokjin nhàn nhạt nói*

"Em chào anh ạ"*lễ phép*

"Đang ăn ngon lành"*Tiêu Bin bỏ đũa xuống, lầm bầm*

"Con nói gì vậy?"*Lâm Chấn hỏi*

"Con có nói gì đâu, chỉ no rồi ko muốn ăn nữa thôi"

"Ừ, còn đây là ai? Ta thấy mấy lần nhưng chưa giới thiệu cho ta biết"*gã nhìn qua Nhất Bác*

"Con ta nhận nuôi, có vấn đề gì sao?"*Seokjin nhàn nhạt đáp*

"Anh thật khéo nhận"*nhìn chầm chầm cậu*

"E hèn chú nhìn vậy người ta sợ đó"*Tiêu Bin thấy vậy lên tiếng*

"Chú....chú có làm gì đâu, thấy dễ thương nên chú nhìn một chút thôi"

"Nhìn gì cũng ý tứ, thẳng trực tiếp e là ko ý tứ"*bắt đầu nói rút gọn, mà phũ ko kém*

"Con có cần thẳng thắng vậy ko hả"

"Cần chứ, làm một lãnh đạo cấp cao điều quan trọng là phải thẳng thắng phê bình, cho dù bất kì một trường hợp nào, cũng phải kiên định ko lung lay"*bình thản uống nước*

"Con thật là giống cha con"

"Giống cha có gì sai?"*nhìn chú*

Namjoon thấy chú cháu ngồi người nói người phũ ko khỏi buồn cười, nhưng cũng phải lên tiếng giải vây, để ko làm mất mặt gã ta

"Thôi nào con gái chúng ta đang ăn cơm, đừng để những chuyện ko đáng làm mất hoà khí của gia đình"*quay qua nhìn gã"*chú mày cũng ngồi xuống ăn luôn đi, đi đường chắc cũng đói rồi"

"À....à được"*ngồi xuống*

Mọi người tiếp tục ăn, bầu không khí vui vẻ lúc nãy bỗng nhiên biến thành ngượng ngạo và đầy căng thẳng

"Con no rồi xin phép đi trước"*Lisa chịu ko được liền đứng dậy*

"Con cũng vậy, Điềm Điềm cậu ăn xong chưa?"*Jungkook chịu ko đc cũng lên tiếng đòi đi*

"Tớ cũng ăn xong rồi"

"Con no rồi"*Minhyun, Jaehwan, Taehyung, Tiêu Bin cùng lần lượt lên tiếng*

"Mấy đứa no cũng no theo bầy ha"*Lâm Chấn liếc nhìn nói*

"Tụi con là anh em, đương nhiên làm gì cũng có nhau rồi chú"*Lisa khó chịu có chút kinh bỉ nói*

"Khắn khích quá ha, mai mốt ko biết ai sẽ đánh ai nữa đấy"*nói móc*

"Ai đánh ai thì con ko biết, nhưng có người bại là có rồi á chú"*Tiêu Bin lên tiếng*

"Con đang nói ai thế, nhỏ ko được hỗn nha"

"Chú em, có gì từ từ nói chú làm hung dữ cho ai coi"*Namjoon nhàn nhạt lên tiếng*

"Anh phải coi lại con bé đi nó hỗn hào như vậy mà anh còn bênh được à, ko khéo anh và anh dâu giống như Tiêu Chiến lúc đó đừng có mà hối hận"*gã hóng hách*

"Dù gì gia sản này cũng của nó, cớ sao nó lại làm như vậy, chỉ có ai đó muốn cái sản nghiệp này, mà hại chính cháu mình ko còn đường lui"*Lisa tức giận nói móc*

"Lisa con đừng có dỡ cái chứng tiểu thư đó mà nói chuyện chú, như vậy người ta gọi là mất dạy đó"*gã tức giận+đuối lý*

"Thôi đang trong bàn ăn gác hết chuyện qua một bên đi, giờ thì ăn cơm, ai no rồi thì đứng dậy đừng có mà làm loạn"*Namjoon lên tiếng*

Nghe thế cả đám bức bối đứng dậy, còn ả thì giả vờ mình là con gái nhà lành mà tỏ ra e dè sợ sệt, nhìn phát chán.

Trên phòng khách

"Tức ko chịu nổi mà, dám lôi Chiến ca vào đây"*Jungkook bức bối*

"Chưa thấy ai như chú ấy, dỡ thủ đoạn còn giả nai như ko biết gì"*Lisa khoanh tay gác chéo chân nói*

"Còn cho rằng chúng ta sẽ đấu đá lẫn nhau để có sản nghiệp của Tiêu gia nữa chứ, chẳng biết ai đấu ai đây"*Jaehwan lên tiếng*

"Theo chị thấy mọi chuyện càng ngày càng phức tạp rồi đây, mấy đứa phải chú ý cảnh giác đó nghe chưa"*Lisa nhìn cả đám nói*

"Vâng chị"*Nhất Bác, vkck Jaehwan, cặp đôi Taekook lần lượt lên tiếng trừ cô*

Mọi người nãy giờ thấy cô ít lên tiếng liền quay sang nhìn, thì thấy có vẻ như cô đang bị điều khiển, hai mắt nhắm nghiền như đang cố chống lại người điều khiển, về phía Nhất Bác cậu lại một lần nữa cảm nhận được anh đang ở đây nhưng rất mơ hồ, ko dám chắc nên ko nói cho mọi người biết

"Tiểu Bảo tỉnh, em đừng làm chị sợ"

"Em tỉnh lại đi, cố gắng ngưng thần, trụ vững"*nghe Jaehwan nói vậy khiến mọi người nhận ra chuyện đang xảy ra*

Bùa chú mặc dù được Ngụy Vô Tiện khống chế, và cô có đeo chiếc vòng do Hàm Quang Quân và Ngụy Vô Tiện tạo ra, nhưng thật ko ngờ bùa chú này quá mạnh, nó khiến linh hồn cô tổn thương ngay trong lần đó mà không ai nhận ra. Hôm nay, nữ quỷ kia đã bất ngờ điều khiển khiến mọi người trở tay không kịp, Nhất Bác ngồi đó nhìn khắp nhà đâu đâu cũng là ma thi, những tà độc đang từ từ tiến lại cần cô, lúc này Hàm Quang Quân cùng đạo lữ của mình từ đâu xuất hiện chắn trước cô, Ngụy Vô Tiện lên tiếng

"Taehyung con mau đưa con bé lên phòng, nhanh lên"

"Vâng ạ"*ôm cô chạy một mạch lên lầu*

Dưới đây thật sự rất hỗn loạn, Ngụy Vô Tiện nhìn xuống dưới bếp có 4 người liền dùng một ít bùa chú để họ ngủ thϊếp đi, tạo một kết giới bảo vệ. Mọi người ở đây bắt tay vào chiến đấu, Nhất Bác được kêu lên trên cùng Jungkook để dễ bề hành động. Tất cả triệu hồi thanh kiếm của mình, riêng Ngụy Vô Tiện dùng sáo, đánh tới tấp vào mấy con ma đang bủa vây xung quanh, Lam Vong Cơ triệu Vong Cơ cầm đánh từng nốt nhạc chí mạng. Jaehwan, Minhyun cùng nhau hợp sức cùng Ngụy Vô Tiện, Lisa cũng triệu đàn của mình ra cùng Hàm Quang Quân hợp lực đánh tan tha ma phía trước và sau ở giữ là ba người cũng hỗ trợ nhau.

Một lúc lâu sau cũng thành công đuổi hết mấy con ma đó thứ còn dư âm lại là mảnh tro tàn và những vệt máu đen vươn vãi khắp nơi, một đống đổ nát. Sở dĩ có thể đánh được tất cả là vì Tiêu gia có tiên cực mạnh phù trợ huống hồ đây lại là nhà chính, nên tà ma rất khó để xâm nhập.

Về phần 4 người ở trên, Taehyung giúp cô truyền tinh lực, đẩy oán khí ra ngoài, còn cậu và Jungkook cùng nhau làm những gì Taehyung yêu cầu. Trong lúc này bỗng Nhất Bác nghe được giọng Tiêu Chiến

"Nhất Bác em hãy lấy Băng Liên kiếm, chỉ có nó mới giúp đc"*giọng Tiêu Chiến vang vãng*

"Chiến ca là anh sao, anh đang ở đâu?? Xuất hiện trước mặt em đi anh ơi"*Nhất Bác hốt hoảng nhìn xung quanh*

"Bảo bối em ko cần tìm nữa hiện tại linh hồn anh ko thể hiện ra được, em yên tâm anh sẽ về mà. Giờ thì hãy nghe lời anh, Băng Liên kiếm của con bé là thanh kiếm thanh khiết tự pha lê ngàn năm, nó có thể giúp được, mau đi ko con bé sẽ mất mạng"*Tiêu Chiến ngọt ngào ôn nhu nói*

"Vâng em làm theo lời anh Chiến ca"*cậu lập tức chạy đi tìm túi càn khôn đi đến gần cô"

Thanh kiếm trong túi bỗng nhiên phát sáng, vào tự bay ra ngoài, ánh sáng ấy càng mãnh liệt hơn chắc có lẽ biết chủ nhân của mình gặp nguy hiểm, nó từ từ dùng chính sự thanh khiết của mình hút hết oán khí trong người cô ra.

Nhất Bác ngồi đó cảm thấy rất kì diệu, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến cảnh tượng này, thật thần kì. Cậu thật sự ko ngờ mình lại may mắn được một người cứu giúp, lại may mắn được gia đình tiên nhân xem như con cháu ruột trong nhà, còn gì hạnh phúc hơn thế nữa.

"Cậu ổn chứ"*thấy thanh kiếm hết sáng, dần chuyển về trạng thái bình thường liền hỏi*

"...."*cô lừa trả lời, hiện đang rất mệt*

"Em ko sao chứ, Điềm Điềm hỏi sao em ko trả lời"*Taehyung thấy kì lạ nên lên tiếng*

"Mệt..."*ngắn gọn một chữ*

"Chắc cậu ấy mệt đó anh, bị nữ quỷ kia hành hạ vậy mà, nên cậu ấy ko muốn nói chuyện thôi anh đừng lo"*Nhất Bác nhìn Taehyung lên tiếng nói*

"Ừm...."*gật đầu rồi chợt nhớ gì đó quay qua hỏi Nhất Bác*"làm sao em biết được thanh kiếm đó có thể hút oán khí ra ngoài??"*thắc mắc*

"Là Chiến ca nói với em đó, anh ấy nói với em Băng Liên kiếm thanh khiết như ngọc có thể sử dụng nó để hút tà khí, anh Taehyung anh ấy vẫn còn ở bên chúng ta đó chỉ là ko hiện ra được thôi"

"Anh biết, nhưng em ko được nói TC vẫn còn hiện hữu ở đây nghe chưa, hai papa vừa mới hồi phục tinh thần, nếu nghe tin này sợ sẽ chờ đợi trong vô vọng, chúng ta phải cùng hợp lực để đưa một Tiêu Chiến nguyên vẹn về với gia đình"*Taehyung giải thích*

"Vâng ạ, em cũng ko muốn để hai người họ hy vọng rồi lại thất vọng"*Nhất Bác thật thà nói*

"Ừm"*gật đầu*

Khi này mọi người bước vào, thấy mọi chuyện vẫn ổn liền thở phào nhẹ nhõm. Taehyung lên tiếng hỏi

"Ở dưới đó sao rồi ạ, mọi người có bị thương ko? Còn em nữa Jungkook em ko sao chứ"*lúc nãy cậu tính chạy theo anh, nhưng ko kịp may có Hàm Quang Quân nên cậu thoát chết

"Em ko sao anh đừng lo lắng nhé"*nắm tay anh vừa dứt lời, Ngụy Vô Tiện lên tiếng*

"Bây giờ tạm ổn, ta đã dùng tinh lực sắp xếp mọi thứ về như cũ rồi, còn mọi người Lisa Minhyun Jaehwan đưa vào phòng của họ sau khi họ tỉnh thì chỉ biết mới ngủ dậy mặt thôi ko đáng ngại, haizz ta đã đánh giá quá thấp con quỷ này rồi"

"Chỉ cần mọi người bình an là tốt rồi, chuyện này chúng ta sẽ từ từ tìm hướng giải quyết, giờ chắc mọi người mệt rồi, nên....."*chưa nói hết câu thì Lam Vong Cơ, ra hiệu im lặng để Ngụy Vô Tiện ngủ*

Mọi người nhìn người trong y cũng ngầm hiểu hắn mệt cỡ nào, thân đang mang thai vậy mà hết chuyện này đến chuyện khác ập đến, ko biết bao giờ Tiêu gia mới đc yên ấm, gia đình đoàn tụ đây.

__________hết