Tết Trung Thu, theo Âm lịch là ngày rằm tháng 8 hằng năm. Đây là ngày tết của trẻ em, còn được gọi là "Tết trông Trăng". Trẻ em rất mong đợi được đón tết này vì thường được người lớn tặng đồ chơi, thường là đèn ông sao, mặt nạ, đèn kéo quân, súng phun nước... rồi bánh nướng, bánh dẻo. Vào ngày tết này, người ta tổ chức bày cỗ, trông trăng. Thời điểm trăng lên cao, trẻ em sẽ vừa múa hát vừa ngắm trăng phá cỗ. Ở một số nơi, người ta còn tổ chức múa lân, múa sư tử để các em vui chơi thoả thích.
Ở Việt Nam, ngày tết Trung Thu được diễn tả trong tục: "Ban ngày làm cỗ cúng gia tiên, tối đến bày cỗ thưởng Nguyệt. Đầu cỗ là bánh mặt trăng, và dùng nhiều thứ bánh trái hoa quả, nhuộm các màu sắc sặc sỡ xanh, đỏ, trắng, vàng. Con gái hàng phố thi nhau tài khéo, gọt đu đủ thành các thứ hoa nọ hoa kia, nặn bột làm con tôm con cá coi cũng đẹp
Theo phong tục người Việt, vào dịp Tết Trung Thu, cha mẹ bày cỗ cho các con để mừng Trung Thu, mua và làm đủ thứ l*иg đèn thắp bằng nến để treo trong nhà và để các con rước đèn. Cỗ mừng Trung Thu gồm bánh Trung Thu, kẹo, mía, bưởi và các thứ hoa quả khác nữa. Đây là dịp để cha mẹ tùy theo khả năng kinh tế gia đình thể hiện tình thương yêu con cái một cách cụ thể. Vì thế, tình yêu gia đình lại càng khăng khít thêm.
Cũng trong dịp này người ta mua bánh Trung Thu, trà, rượu để cúng tổ tiên, biếu ông bà, cha mẹ, thầy cô, bạn bè, họ hàng và các ân nhân khác.
Người Trung Hoa thường tổ chức múa rồng vào dịp Trung Thu, còn người Việt múa sư tử hay múa lân. Con Lân tượng trưng cho sự may mắn, thịnh vượng và là điềm lành cho mọi nhà... Thời xưa, người Việt còn tổ chức hát Trống Quân trong dịp Tết Trung Thu. Điệu hát trống quân theo nhịp ba "thình, thùng, thình".
Ngoài ý nghĩa vui chơi cho trẻ em và người lớn, Tết Trung Thu còn là dịp để người ta ngắm trăng tiên đoán mùa màng và vận mệnh quốc gia. Nếu trăng thu màu vàng thì năm đó sẽ trúng mùa tằm tơ, nếu trăng thu màu xanh hay lục thì năm đó sẽ có thiên tai, và nếu trăng thu màu cam trong sáng thì đất nước sẽ thịnh trị.
Tết Trung thu của Hàn Quốc còn được người dân gọi với cái tên khác là “Tết Chuseok” và được tổ chức vào ngà 15/08 (Âm Lịch) hàng năm. Vào dịp này, mọi gia đình sẽ cùng đoàn tụ và làm loại bánh cổ truyền có tên gọi là songpyeon, rượu dongdongju hay rượu sindoju. Là dịp có ý nghĩa vô cùng sâu sắc của người Hàn Quốc vì đây không chỉ là ngày gia đình đoàn tụ, hội họp mà còn là ngày để dân chúng bày tỏ lòng biết ơn đến tổ tiên và cầu mong sự sung túc, ấm no, mùa màng bội thu. Là dịp có ý nghĩa vô cùng sâu sắc của người Hàn Quốc vì đây không chỉ là ngày gia đình đoàn tụ, hội họp mà còn là ngày để dân chúng bày tỏ lòng biết ơn đến tổ tiên và cầu mong sự sung túc, ấm no, mùa màng bội thu.
Mới đó mà chuẩn bị sang thu, tiết trời cũng bớt oan bức hơn thay vào đó là sự mát mẻ của cơn mưa, những tia nắng nhẹ chiều tà, làm lòng ta cảm thấy sao xuyến lại cảm thấy bồi hồi.
Tại ngôi biệt thự triệu đô của Tiêu Chiến
"Anh à, hôm nay Tiểu Bảo về nước hả anh?"*Nhất Bác ngồi nhìn anh nấu ăn, còn mình vừa giúp anh vừa hỏi*
"Ừ em, chắc papi sẽ vui lắm"
"Vâng, papi suốt ngày cứ gọi điện tám chuyện vs em ấy hoài à"*xoa xoa cái bụng đang dần nhô lên của mình*
"Hì....con bé rất hay hùa vs papi cùng anh chị em chọc papa nghĩ đến thật vui"*anh cười nhẹ tay xào xào nấu đồ ăn*
"Chừ trong chúng ta ai cũng có đôi, chỉ còn riêng em ấy là chưa có thôi"*Nhất Bác phụ anh đồ ăn bàn*
"Con bé cần thời gian để suy nghĩ, ko nên hấp tấp nóng vội, haizz sao đường tình của nó lại đau lòng đến thế, vừa mới công khai chưa bao lâu, lại nhận tin bạn trai mình có con với người khác. Rồi còn mời đi dự hôn lễ nữa chứ, tội nó"
"Thôi được rồi ko nói nữa ăn thôi"*cả hai ăn cùng nhau quay quần bên mâm cơm nhỏ, thật ấm áp*
--++--++--++--++--++--++--++--++--++--++--
Đến chiều mọi người tụ tập bên nhà lớn Tiêu gia để cùng nhau làm bánh trung thu, thì có một người từ từ kéo vali vào trong nhà, người làm thấy đều rất mừng rỡ tính lên tiếng thì cô ra hiệu im lặng, tất cả người làm liền gật đầu hiểu ý.
"Lisa con bao nhiêu tuổi rồi, sao hậu đậu thế hả con"*Seokjin chỉ nhẹ vào trán cô nói*
"Mama Tiêu đại nhân con ko cố ý mà huhu"*có phần chọc ghẹo*
"Con đó, con lây cái tật của ck ta hồi nào vậy hả, phá hoại y nhau, hên hai đứa con bảo bối của ta giống ta chứ ko thôi nhà này ko còn gì rồi"*tiếp tục làm bánh*
"Mama Tiêu có cần chế con vậy không.."*dỗi*
"Ai đời lớn nhất đám mà như trẻ con vậy"*cười trừ*
"Mama Tiêu người làm bánh nhân gì vậy?"*Jungkook đứng kế bên hỏi*
"Đậu xanh thập cẩm, hạt sen có đủ tha hồ mà chọn"*nhào bột bánh*
"Mọi người thích ăn nhân gì vậy?? Em thích thập cẩm nha"*Taehyung hớn hở*
"Anh thấy đậu xanh ngon hơn á"*Minhyun lên tiếng*
"No no thập cẩm ngon hơn"*Jaehwan nói*
"No đậu xanh ngon hơn cơ"*Tiêu Chiến góp vui*
"Theo em thấy nhân hạt sen do chính tay mama làm là ngon nhất"*một giọng cất tiếng, khiến mọi người cứng đờ*
Tất cả quay người hướng về chỗ phòng khách, thấy có một người con gái tay cầm chiếc vali, mỉm cười nói
"Các anh đừng cãi nữa, bánh nhân hạt sen là ngon nhất, và đặc biệt là do mama đại nhân của Tiêu gia làm nha"*để chiếc vali ở đó rồi ngồi xuống bàn vô tư nói*
Còn mọi người thì đứng sững ra đó, khiến cô buồn cười. Vốn mọi người định cùng nhau ra đón cô về, thật không ngờ cô về thẳng đây. Cứ vậy mà đứng đó ra thì Seokjin đi tới ôm lấy cô
"Con gái chào mừng con trở về"
"Mama con đi mới mấy tháng thôi, gì mà làm như 10 năm chưa về vậy"*đáp lại cái ôm của Seokjin*
"Đúng rồi papi nó đi có mấy tháng, con trai người ở đây nè, người thương con vs"*Tiêu Chiến ủy khuất lên tiếng*
"Thì con đứng đó mà, có vk con kìa"
"Papi con đang nghi ngờ thân phận của mình có phải người nhặt con ở bãi rác về ko vậy"*giọng đáng thương*
"Ủa con biết hồi này vậy Tiểu Tán"*muốn chọc ghẹo đứa con trai mình*
"Haha thì ra em bị lượm từ thùng rác haha"*Lisa thích thú*
"Giờ em biết anh từ đâu ra rồi ck à"*Nhất Bác hùa theo mọi người*
"Bảo bối em cũng ko thương anh....Tiểu Bảo chỉ có em là thương anh thôi đúng ko?"*đi lại bên em gái làm nũng*
"Đâu có, em thương papa và papi nhất, Jungkook Nhất Bác nhì, các anh ba, còn anh chốt cùng nha"*tinh nghịch*
"Huhu mọi người ăn hϊếp tui"*Tiêu Thỏ hiện hình*
"Haha"*tất cả cùng nhau cười phá lên*
__________________________
Sau một trận cười vui vẻ thì ai vào việc nấy, người thì làm bánh, người nấu ăn, người làm những lòng đen tuyệt đẹp. Phút chốc đã xong hết tất cả, nhìn buổi tiệc nho nhỏ cùng tất cả mọi người cùng làm, mà hài lòng nhìn nhau mỉm cười
Chiều hôm đó, tất cả mọi người cùng nhau quay quần bên nhau cùng đón Trung Thu rất vui vẻ rất ấm cúng. Các quản gia trong nhà đều có một mâm riêng, và tiền thưởng. Hôm nay ngày đoàn viên của Tiêu gia nên mọi người đc nghỉ sớm, muốn đi đâu thì đi.
Ăn xong, mọi người cùng nhau nói chuyện
"Anh dâu bé có hành anh ko?"*nhìn Nhất Bác nói*
"Bé ngoan lắm, nhưng anh hai của em thì ko ổn"*nhìn cô rồi nhìn qua Tiêu Chiến*
"Ko ổn?"*ngơ ngác*
"Ừ lúc anh mới biết mình có thai anh ăn rất nhiều, còn rất ngon miệng nhưng anh ấy thì ói lên ói xuống, nghe mùi cá là phóng vào toilet liền, rất khó khăn"
"Ko ngờ Chiến ca uy vũ vậy mà nghén thay, haha nghiệp đó"*cô cười phá lên*
"Wow hèn gì cứ em ói hoài tưởng đâu em bị đau dạ dày ai ngờ"*Jaehwan nói*
"Hên ghê anh ko thế"*Minhyun thở một hơi nói*
"Ủa Min-Hee đâu rồi anh?"
"Anh giữ nó sang nhà ông bà ngoại rồi, con gái mà phá ko ai chịu nổi"*Jaehwan thở dài nói*
"Nó giống anh Minhyun chứ ai nữa, giống gì ko giống đi giống tính phá"*Tiêu Chiến ngồi cạnh Nhất Bác lên tiếng*
"Bớt bắt bẻ anh mày đi nghe chưa"*trừng mắt nhìn Tiêu Chiến*
"Thôi giờ chúng ta ra ngoài chơi đi"*Taehyung lên tiếng*
"Đúng đó, chúng ta ra ngoài chơi đi"*Jungkook hớn hở*
"Đồng ý luôn"*Lisa hào hứng*
"Trời ơi, hai người mới sinh đó, con có được mấy tháng giờ quăng nó cho ông bà vậy á hả?"*Minhyun nói*
"Ông bà mê cháu thì cứ để họ giữ đi, còn mình đi chơi"*Jungkook cười*
"Đúng đó, để nó ở vs ông bà hay hơn"
"Hai đứa cháu của tui thật có phúc"*cô bất lực*"ủa mà ck đi đâu Lisa?"
"Đi công tác rồi 2 tuần mới về"
"...."
"Thôi đi nào"*Jaehwan đứng lên*
Thế là tất cả đi đến khu vui chơi, còn cô thì ko mấy hứng thú nên ở cùng Nhất Bác, cậu thân đang mang thai nên ko thể chơi những trò chơi ở đây, Tiêu Chiến vì lo cho cậu nên cũng ko muốn đi chơi, nhưng bị anh em lôi kéo quá nên miễn cưỡng cùng mọi người đi chơi
"Nhất Bác chúng ta đi gắp thú bông đi"*nhìn cậu nói*
"Ừ đi thôi, tớ cũng muốn gắp thú"*cười nhìn cô* (lúc ko có ai, cả hai xưng bạn bè như bình thường)
Cả hai cùng chơi những trò chơi tuy nhẹ nhàng mà rất vui. Cậu đang mang thai nên cô cũng chú trọng nhiều hơn một chút. Sau đó cả hai cùng nhau đến một quán nước sẵn chờ mọi người đến luôn.
Tại đây, cô thấy Cố Ngụy nhưng vẫn nhỡn nhơ như ko nhìn thấy, mà cười đùa cùng anh dâu mình. Bỗng Cố Ngụy đi đến
"Tiểu.....à Tiêu Bin em cũng đi chơi sao?"*anh tính gọi Tiểu Thỏ Con như lúc mới yêu, nhưng chợt nhận ra mình và cô ko như trước nữa*
"Vâng ạ, nhưng tụi em đi đông lắm. Mọi người đi chơi tàu lượn hết rồi, còn Nhất Bác ko chơi đc cảm giác mạnh nên em ở vs anh ấy"*bình thường mà đáp lại anh*
"Vậy sao, à sao hôm đám cưới em lại ko đến có anh....."*ngập ngừng trong lòng nghĩ*"--lúc đó anh mong em đến, chỉ cần em đến mọi chuyện sẽ khác--"
"Em xin lỗi, em bận công việc đột xuất cần giải quyết nên đã bay trong đêm, em có đưa quà cho anh kém bức thư xin lỗi mà anh ko đọc được sao?"*bây giờ cô đã buông hết tất cả, bình thản mà nói*
"Anh có nhận, nhận được nhắn nhũ của em từ mọi người, họ cũng thay em xin lỗi vì ko đến được"*anh ngượng cười*
Cô tính nói gì đó thì mọi người từ xa đi đến
"Tiểu Bảo, Nhất Bác"*Jungkook vẫy tay gọi*
"Jungkook mọi người chơi xong rồi hả"*cô mỉm cười*
"Ừ, Nhất Bác để mình kể cho nghe cái này nè"*Jungkook hớn hở*
"Chuyện gì vậy??"*Nhất Bác tò mò*
"Ây ấy ko được kể"*Tiêu Chiến xấu hổ*
"Sao ko được kể vui mà, Nhất Bác cũng nên biết"*Jungkook cười lương thiện*
"Ko được kể, có nghe anh nói chưa hả"
"Em cứ thích kể á, Nhất Bác....."*Jungkook tinh nghịch*
"Có chuyện gì kể tớ nghe với"*hứng thú*(trên danh nghĩa thì Jungkook lớn hơn cậu một bậc, vì Taehyung là anh của Tiêu Chiến, nhưng vì bằng tuổi lại ko thích xưng anh em nên vẫn giữ cách xưng hô bạn bè)
"Chuyện là vầy nè......"*Jungkook kể mà cậu ko nhìn được mà cười thành tiếng*
Cô nhìn sang cả đám đang hớn hở kể nhau nghe, còn vạch trần chuyện Tiêu Chiến vì lâu rồi anh chơi vui như vậy nên chơi quá đà làm rách quần, phải vào shop gần đó để mua cái khác. Nhìn mọi người vui vẻ mà quên đi mình có chút tủi thân, rồi nhanh chóng gạt bỏ đi suy nghĩ kia, mà quay qua nhìn Cố Ngụy. Cả hai nhau có chút ngượng, thấy vậy Cố Ngụy ngập ngừng nói
"Anh...mời em uống nước được ko?"*ngượng ngùng*
"Ừ, dù gì mọi người cũng đâu thèm ngó đến em đâu"
"Vậy chúng ta quá bên kia nha"
"Ừm"
Cả hai cùng đi, lúc này mọi người lo nói chuyện chẳng để ý đến cô khi quay sang tìm thì chẳng thấy đâu
"Ủa Tiểu Bảo mới đây đi đâu rồi?"*Taehyung nhìn xung quanh*
"Mọi người nhìn kìa"*nhìn sang chỗ bên kia thì thấy cô và Cố Ngụy*
"Ủa Cố Ngụy ở đâu ra vậy??"*Tiêu Chiến thắc mắc*
"Lúc nãy anh ấy có ở đây, mọi người ko để ý đấy"*Nhất Bác nói*
"Ở đây sao?"*Lisa ngạc nhiên*
"Vâng ạ, tại mọi người hớn hở quá nên ko để ý đó"
"Đi"
"Đi đâu chị Lisa?"*Nhất Bác khó hiểu*
"Đi trình"*mặt nham hiểm*
"Chị à, đó là em gái em đó sao mặt chị gian dữ vậy"*hơi sợ*
"Có gì đâu, chúng ta đi theo bảo vệ em ấy, lỡ Cố Ngụy đó làm gì em ấy thì sao?"*Lisa nhìn Tiêu Chiến nói*
"....."*Tiêu Chiến cạn lời*
Quay lại chỗ cặp Cố Tiêu
"Anh đi như vậy ko sợ vợ anh ghen hả?"
"Cô ấy sẽ khống vậy đâu"
"Sao anh biết chắc được, nãy giờ em thấy có người đi theo đó"
"Sao.....em nói thật chứ"
"Tin ko thì tùy"*bình thản*
"Anh..."
"Anh lo mà về giải thích với chị Chi Hiệu đi, ko chị ấy đến tận nhà em thì mệt lắm"
"Anh bảo đảm cô ấy sẽ ko làm khó em đâu"*nhìn cô nói*
"Anh lấy gì đám bảo chứ, có người nào mà ko ghen khi thấy chồng mình đi vs một người khác chứ"
"Anh.....xin lỗi em lúc đó anh nghĩ là em nên....thật ko ngờ"
"Thôi chuyện quá rồi cứ để nó qua, em đâu phải người ko hiểu chuyện"*đưa ly cafe lên uống*
"Xin lỗi....và cũng cảm ơn em khi đã chấp nhận yêu một người như anh"*mỉm cười*
"Ko cần cảm ơn hay xin lỗi, em lúc đó làm theo tâm mình đặt mà thôi, thôi em phải quay về đây, ko mọi người đợi"*đứng dậy*
Sau khi rời đi, cô ko đi tìm mọi người mà đi lang thang khắp khu vui chơi. Sau đó, ngồi xuống một ghế đá ngắm nhìn con sông trước mặt mà khẽ thở dài. Đoạn tình này ko thể trách bất kì một ai, chỉ là chưa đủ mạnh để vượt qua tất cả những cám dỗ của dòng đời, người ta thường nói" tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối" có thể được ngồi chung chuyến thuyền là hữu duyên, còn có thể kết thành vợ chồng đó là mối lương duyên sâu đậm được ông trời sắp đặt
Giữ cô và anh chưa đến mức này, chỉ là hữu duyên được bên nhau, nhưng không có duyên kết thành vợ chồng.
Lúc đang nghĩ vu vơ thì
"Tiểu Bảo"*Tiêu Chiến lên tiếng*
"Anh...."*ngước lên nhìn*
"Sao em lại ở đây? Sao ko về với mọi người?"*Tiêu Chiến*
"Em muốn đi dạo, anh dâu hôm nay đi chơi vui không?"
"Vui lắm, đợi anh sinh xong chúng ta cùng mọi người chơi lán luôn được ko?"
"Đương nhiên....."*từ đằng xa chú Bảy đi lại*"chú đến rồi à"
"Vâng cô chủ"*chú Bảy thận trọng nói*
"Chú đáng tuổi bố con, đừng nói như thế con tổn thọ mất"
"Ừm, chú đã kêu Nhi Nhi soạn như lời con nói rồi, giờ chúng ta đi luôn hay sao?"*chú dần thỏa mái hơn*
"Vâng ạ...."*quay qua mọi người*"bên Hàn có một chút sự cố trợ lý Kang mới gọi cho em, kêu em về giải quyết gấp, mọi ở đây nhớ giữ sức khỏe nha"
"Em....đột ngột vậy sao, papi đã biết chưa"*Tiêu Chiến bất ngờ hỏi*
"Dạ rồi.....thôi em đi nha"*tiến gần đến Nhất Bác đưa tay lên bụng cậu vυ't ve*"Bé con dì út đi nha, dì chờ ngày con chào đời đó"
"Nhớ giữ gìn sức khỏe đó, đừng uống cafe nữa, chuyển sang uống sữa tốt hơn"*Jaehwan dặn dò*
"Đi mạnh giỏi"*Taehyung*
"Tớ sẽ nhớ cậu lắm"*Jungkook ôm cô*
"Ừ được rồi, tui đi bao lần rồi, chứ có phải lần đầu tiên đâu mà"*cô bất lực*
Sau khi chia tay, mọi người đòi tiễn cô ra sân bay, nhưng cô ko cho vì sợ mọi người khóc trước mặt mình, phần Nhất Bác đi xa ko tiện.
Nhìn bóng lưng đã khuất, anh nhẹ nhàng đến bên cậu ôm lấy cậu
"Bảo bối, em có lạnh không?"
"Em được anh bọc kĩ như vậy làm sao lạnh được chứ"*nhìn anh cười*
"Thương em quá đi, anh ko biết tương lai như thế nào, nhưng hiện tại anh muốn bên em, cho em một mái nhà vững trãi, cho em đại gia đình cùng gia đình nhỏ, anh ước chúng ta sẽ như vậy ko xa rời"
"Chiến ca, em yêu anh ngay từ lần đầu gặp, là tâm đã định, quyết ko từ bỏ"*cười hôn má anh*
"E hèn"*mọi người thay phiên giả họ*
"Hôm nay đi chơi trung thu còn được anh cơm 🐶 nữa, vậy là lời hay lỗ ta"*Lisa lên tiếng*
"Thật, nãy giờ ngoài đường toàn thấy cơm 🐶, giờ hiểu được cảm giác những người nhìn vào như thế nào rồi"*Taehyung cũng hùa theo nói*
"Nhất Bác à, cậu xấu hổ hả"*Jungkook lên tiếng chọc ghẹo*
"Jungkook em đừng chọc em ấy nữa"*ôm Nhất Bác*
"Chọc có tí mà coi bênh chưa kìa, nếu Tiểu Bảo còn ở đây, chắc cười đã luôn á"*Jungkook vô tư nói*
"Nghĩ cũng tội con bé, giờ chúng ta ai cũng có đôi, chỉ mình nó.....đúng là chấp niệm khó bỏ mà"*Lisa thở dài*
"Nó rất giống Hàm Quang Quân, một khi tâm đã duyệt chỉ có duy nhất một người"*Tiêu Chiến nắm tay Nhất Bác nói*
"Cố Ngụy cũng thật là....."
"Cậu ấy cũng đâu có tội gì"*Minhyun cũng lên tiếng*
"Thôi ko nói nữa chúng ta về thôi, Nhất Bác chắc mệt rồi, mang thai ở ngoài trời lâu không tốt đâu"Jaehwan cũng lên tiếng nói*
________________________
Khi mọi người về đến nhà, thì gặp trước cổng nhà là một cô gái có khuôn mặt rất đẹp, nhìn cách ăn mặc chắc cũng là tiểu thư của nhà nào đó
"Cho hỏi cô là ai sao ở trước nhà chúng tôi?"*Minhyun thắc mắc đi đến gần hỏi, cô gái ấy quay lại, thì mọi người cũng biết ai*
"Tôi là Lâm Chi Hiệu, chúng ta có gặp nhau một lần trong tiệc cưới"*lịch sự đáp*
"Cô đến đây có việc gì?"*Minhyun tiếp tục hỏi*
"Tôi đến đây muốn gặp Tiêu tiểu thư"
"Cô gặp em tôi để làm gì?"*Tiêu Chiến có phần hơi bực*
"Thôi vào nhà rồi nói chuyện"*Lisa lấy chìa khoá mở cửa*
Tất cả đi vào ngôi nhà chung, bước vào Lisa vẫn lịch thiệp mới Chi Hiệu ngồi xuống, mình cũng ngồi xuống, thấy vậy tất cả đồng loạt ngồi theo
"Cho tôi hỏi Tiêu tiểu thư có ở nhà ko?"
"Em ko có ở nhà, mà sao cô biết được nhà của chúng tôi?"*Minhyun thắc mắc*
"Tôi nghe chồng tôi kể, mọi người tuy mỗi người có một ngôi nhà riêng, nhưng khi muốn tụ họp có một buổi tiệc nào đó sẽ tụ lại một nhà gọi là nhà chung"
"Thật ko ngờ nó kể chuyện này cho cô nghe luôn"
"Là do tôi tò mò hỏi"
"Nhưng rốt cuộc cô đến tìm em tôi có việc gì, nếu muốn xúc phạm nó thì mời về chỗ, chúng tôi ko tiếp"*Tiêu Chiến nghiêm túc nói*
"Tôi ko có ý gì, hồi đó là tôi sai khi chen vào giữa bọn họ, nhưng vì tôi yêu anh ấy nên.......bây giờ mọi chuyện đã qua, tôi mong Tiêu tiểu thư đừng gặp anh ấy nữa, vì hiện tại tôi đã có thai, chỉ mong anh ấy toàn tâm lo cho tôi, ko nghĩ đến người ngoài"*giọng nói có chút buồn bã, nhìn rất đáng thương*
"Em ck tôi hiện tại ko liên quan gì đến chồng cô cả....nên mong cô đừng làm phiền nó......đã lấy thứ của người khác bây giờ đã đc toại nguyện nên đừng làm phiền Tiểu Bảo nhà tôi nữa, nó đã đã chịu tổn thương đủ rồi"*Nhất Bác mạnh dạn lên tiếng, cậu rất bực vì nhiều lần Chi Hiệu đến nhà đòi gặp cô nói những lời ko tốt đẹp đã khiến cậu rất bực, còn cô thì làm ngơ như chưa có chuyện gì*
"Tôi biết vì sự ích kỷ của mình mà làm tổn thương cô ấy, nhưng tình yêu khiến tôi mất kiểm soát nên mới....dù gì hiện tại tôi là vợ anh ấy, còn mang thai nên mới đến đây để nói tiểu thư hãy tránh xa anh ấy thôi"
"Cô đừng có đổ lỗi cho tình yêu, chính vì sự ganh ghét đố kỵ của cô đã làm cuộc tình phải tan vỡ, khiến người thì sống trong đớn tuyệt vọng, người thì sống trong tội lỗi vì làm tổn thương đối phương,....bây giờ cô vui lắm nhỉ đạt được điều mình muốn nhưng lại ko có đc tình yêu từ chồng, để rồi phải vang xin người khác tránh xa, như vậy hai từ "hôn nhân" có ý nghĩa gì chứ. Mời cô ra khỏi nhà chúng tôi"*Nhất Bác bức xúc mà khiến mọi người kinh ngạc, xưa nay Nhất Bác rất hiền lành, nhưng trước mặt mọi người cậu như hoàn toàn khác, chắc có lẽ cậu là đã có gia đình, lại sắp làm papi nên hiểu rất rõ. Một phần cô lại là ân nhân của đời cậu*
Cô từ nước ngoài về, Nhất Bác trong 5 năm qua đã hạ sinh một đứa bé trai khấu khỉnh đặt tên là Tiêu Vương Kiệt, và hiện tại đang mang bé thứ 2
"Chào cả nhà"*tay cầm vali hớn hở*
"Ô con gái....con cuối cùng cũng chịu nhớ đến người ba già này rồi sao, đi 5 năm mới chịu mò về, thật đáng phạt nha"*Namjoon nghe tiếng cô mừng rỡ, nhưng vẫn muốn diễn nét mặt ủy khuất*
"Ai cho anh phạt con gái rượu của tôi"*Seokjin liếc*
"Mình đó thật là...."*ông bất lực trước độ cưng con gái của vk mình*
"huhu mới về bị phạt rồi hổng chịu đâu"*ôm lấy Seokjin làm nũng*
"Ngoan papi bảo vệ con"*ôm cô*
"Ủa sư phụ, Ngụy tiền bối hai người cũng ở đây sao?"*cô ngạc nhiên*
"Ừ ta và Lam Trạm xuống đây chơi, ko ngờ đúng ngày con về nước. Chào mừng con quay về nhà"*Ngụy Vô Tiện hớn hở*
"Người lại có nữa á??"*ngạc nhiên*
"Tại Lam Trạm đó cứ hoài nên làm ta dính nữa rồi"*ủy khuất*
"Người có mấy đứa rồi?"
"Đứa này là thứ 3, nhưng lần này lại là song sinh"
"Wow vậy là song hỷ lâm môn rồi, 2 trai hai gái đủ nếp đủ tẻ rồi còn gì"
"Sao con biết 2 trai hai gái?"
"Người hiện tại đã có 1 nam 1 nữ, bây giờ mà cặp sinh đôi này mà là nam nữ nữa chẳng phải rất hay sao?"
"Ta cũng mong là vậy"*Ngụy Vô Tiện xoa bụng*
Cô cùng mọi người nói chuyện, tiêng cười vang khắp nhà, khiến cho mọi thứ trở nên vui vẻ ấm áp đến lạ kì. Chiều hôm, đó cô cùng Seokjin, Lisa Nhất Bác đi siêu thị, thì lại vô tình gặp lại người xưa, hiện tại anh đang ôm đứa bé có vẻ rất cưng chiều, nhìn anh mỉn cười cô bất giác nhớ lại chuyện năm đó
Hồi ức
Lúc đó, cô cũng cùng anh đi siêu thị, anh vừa đẩy xe, tay nắm lấy tay cô vui vẻ mua đồ
"Tiểu thỏ con, anh đang suy nghĩ"
"Suy nghĩ chuyện gì?"*cô thắc mắc*
"Nếu sau này chúng ta về chung một nhà, thì chúng ta sẽ có một trai một gái đến cuối tuần, anh ẩm một đứa em một đứa cùng đi siêu thị, rồi đưa con đi công viên giải trí chắc vui lắm nhỉ"
"Mơ mộng dữ vậy bác sĩ Cố, em đã đồng ý đâu"*cô bật cười vì sự tưởng tượng của anh*
"Em ko gả cũng phải gả cho anh thôi, ngoài anh ra em còn lấy ai được chứ"*tự tin*
"Haha anh tự tin vậy sao"*cô nhéo má anh mỉm cười*
"Đương nhiên Tiểu Thỏ Con"*hôn má cô*
"Nếu đã vậy, em chờ anh đến rước nha"*ghé sát tai anh nói nhỏ*"chồng của em"*sau đó mỉm cười*
Kết thúc hồi tưởng
Bây giờ câu nói ấy đã là dĩ vãn, người ta cũng đã là chồng là cha nhưng người ở cạnh bọn họ ko phải cô. Cố Ngụy đã có một gia đình cho mình, còn cô vẫn tiếp tục con đường của mình trở thành một Tiêu tổng ai cũng phải nể phục, một đứa con hiếu thảo với gia đình. Cô đẩy chiếc xe hàng, đi lướt qua anh như chưa hề quen biết. Kết thúc một chấp niệm, một mối lương duyên không trọn vẹn.