Chương 6:
Có mục tiêu, Tuyết Ly cũng bắt đầu học hành chăm chỉ hơn trước. Biết sao giờ, không nâng cao trình độ thì chỉ có nước bị nhốt ở nhà. Dù cô không thích học, nhưng cô càng không thích việc mình bị nhốt ở một chỗ.
Các học sinh khác và cả thầy giáo đều cảm thấy kinh ngạc không thôi vì sự thay đổi của Tuyết Ly.
Cô có phải Nam Cung Tuyết Ly không vậy?
Trước đây cô chưa bao giờ để tâm đến việc học tập, lên lớp chỉ có ngủ và ngủ. Thầy giáo vì e ngại gia cảnh của cô nên cũng không dám nhắc nhở. Kết hợp với câu chuyện sáng nay, bọn họ thật sự không hiểu chỉ sau một đêm mà một người có thể thay đổi đến mức như vậy hả?
Quá shock vì bị bỏ rơi?
Không đúng, Nam Cung Tuyết Ly không hề chịu thiệt, thân phận của cô còn được nâng lên một tầm cao mới, hoàn toàn áp đảo các tiểu bối cùng thời.
Muốn trở thành phu nhân của người cầm quyền nhà Đông Phương, thế nên mới không ngừng nỗ lực?
Cũng không phải, theo như mấy nguồn tin đáng tin cậy nói: Đông Phương Hạo Hiên cực kỳ thích cô, để trở thành vị hôn phu của cô, hắn đã đồng ý cho cha của Nam Cung Tuyết Ly mảnh đất mà ông ta muốn, không những thế còn yêu cầu ông ta đưa Nam Cung Tuyết Ly đến nhà mình, bọn họ sẽ sống chung và sẽ tổ chức đám cưới khi Nam Cung Tuyết Ly học xong, nghe đồn sáng nay vị kia còn đích thân đưa Nam Cung Tuyết Ly đến trường. Thế nên có thể khẳng định, nếu không có chuyện gì quá lớn xảy ra, cô sẽ trở thành vị phu nhân tôn quý nhất nhà Đông Phương.
Vậy Nam Cung Tuyết Ly vùi đầu chăm chỉ học để làm gì? Bọn họ thật sự không hiểu nổi!
Đến giờ ăn trưa, Tuyết Ly lại bị Bạch Tiểu Hoa chặn lại ở căn tin.
Nữ chính nào cũng phiền toái như vậy hả? Không phải sáng nay cô đã nói rất rõ ràng rồi sao?
Tuyết Ly khổ không nói nổi, ở nhà thì bị đại lão hành, ở trường lại bị nữ chính hành, sao cuộc sống của cô bất ổn quá vậy?
"Tuyết Ly, Diễn bị đuổi khỏi gia tộc Đông Phương rồi, tớ xin cậu, cậu có thể cầu xin cha mẹ anh ấy rút lại quyết định này được không?"
Bộ nữ chính bị mất não hả? Chuyện gia tộc nhà bọn họ thì liên quan gì đến cô? Còn kêu cô đi cầu xin cha mẹ của vị hôn phu trước, không những thế vị hôn phu trước này còn vì cô ta mà bỏ rơi cô? Vừa ăn cướp vừa la làng hả? Tỏ vẻ đáng thương cho ai xem?
Tuyết Ly phiền không nói nổi, định đi vòng qua Bạch Tiểu Hoa, ai ngờ lại bị cô ta nắm lấy cổ tay kéo mạnh một cái.
Do hôm qua "vận động" quá nhiều, cơ thể không ở trạng thái tốt nhất, Tuyết Ly chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, cơ thể mất thăng bằng, chuẩn bị ngã sấp xuống.
Cũng may đúng lúc này có một nữ sinh nhanh tay lẹ mắt chạy tới đỡ lấy Tuyết Ly, cô mới may mắn không ngã đập mặt xuống.
"Chát!"
"Bạch Tiểu Hoa! Cô định hãm hại thím của tôi hả? Nếu cô làm thím của tôi bị thương thì cả nhà cô muốn đền cũng không đền nổi đâu!"
Nữ sinh kia chính là Đông Phương Ngọc Doanh – thiên kim dòng chính nhà Đông Phương, có cùng bối phận với Đông Phương Thành Diễn.
Sau khi xác định Tuyết Ly đã đứng vững, Đông Phương Ngọc Doanh không một động tác thừa, xoay người lại cho Bạch Tiểu Hoa một bạt tai.
Tuyết Ly không nhịn được mà khen một câu "Đánh rất hay!" trong lòng.
Thật ra một cái bạt tai của Đông Phương Ngọc Doanh cũng là có tư tâm. Trước nay cô đã không ưa đứa con gái nhà nghèo lại thích làm bạch liên bông này, bây giờ Đông Phương Thành Diễn bị đuổi ra khỏi gia tộc, tất nhiên là không còn năng lực để bảo vệ cô ta, bây giờ không đánh thì còn chờ đến lúc nào? Không những giải tỏa được sự khó chịu trong lòng, còn có thể tạo được hảo cảm với phu nhân người cầm quyền tương lai, đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn!
"Cô... sao cô có thể đánh người quá đáng như vậy?"
Bạch Tiểu Hoa ôm mặt rưng rưng nói.
"Quá đáng? Sao lúc nãy cô làm thím của tôi ngã, cô không tự nghĩ là bản thân quá đáng đi?"
"Tôi... tôi không cố ý..."
"Không cố ý? Tất cả những người đang có mặt ở đây đều có thể làm chứng việc cô làm đấy? Mọi người nói xem có đúng không?"
Đông Phương Ngọc Doanh cả vυ' lấp miệng em nói, còn không quên hỏi những người xung quanh.
Tất nhiên bọn họ đều không ưa cô gái nhà nghèo này, trước còn nể nang vì cô ta có f4 làm chỗ dựa, nhưng bây giờ người cầm đầu đã bị đuổi khỏi gia tộc, cây đổ bầy khỉ tan, bọn họ việc gì phải nín nhịn nữa chứ?
"Đúng vậy."
"Bạch Tiểu Hoa cố tình kéo tay Nam Cung Tuyết Ly."
"..."
Không một ai đứng ra nói giúp Bạch Tiểu Hoa, cô ta chỉ có thể uất ức ôm mặt chạy đi.
Tuyết Ly không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Không nói tới Đông Phương Thành Diễn đã bị đuổi khỏi gia tộc, ốc còn không mang nổi mình ốc, tất nhiên không thể bênh vực cô ta, vậy còn ba sứ giả hộ hoa còn lại đâu?
Tất nhiên sẽ không ai nói cho Tuyết Ly biết, sau vụ việc của Đông Phương Thành Diễn, ba người kia đều bị trưởng bối dặn dò cẩn thận: hạn chế tiếp xúc với Bạch Tiểu Hoa. Bởi ba người cầm quyền của ba gia tộc lớn đó đều nhìn ra được: Đông Phương Hạo Hiên thật sự thích Nam Cung Tuyết Ly. Bây giờ xưa đâu bằng nay, sau khi Đông Phương Hạo Hiên lên nắm quyền, thế lực của gia tộc Đông Phương đã hoàn toàn siêu việt ba gia tộc còn lại, còn siêu việt đến mức nào, bọn họ lại không thể thăm dò độ nông sâu. Đây là một việc vô cùng nguy hiểm! Ba gia tộc Nam Cung, Bắc Đường, Tây Môn cũng từng có ý định liên hiệp lại, nhưng bọn họ đã phải từ bỏ, vì người cầm quyền nhà Đông Phương đã từng ám chỉ: Tôi hoàn toàn có thể nâng đỡ 3 gia tộc khác trở thành tứ cường, nếu mấy người thích thì cứ việc làm những gì các người muốn. Thế nên mặt ngoài bọn họ vẫn phải tỏ ra hòa thuận, không dám làm trò gì mờ ám sau lưng. Trở lại câu chuyện, có thể nói Nam Cung Tuyết Ly chính là điểm mấu chốt của Đông Phương Hạo Hiên, cô đã từng chịu uất ức trong buổi tiệc đính hôn, vì thế Đông Phương Thành Diễn đã bị đuổi khỏi gia tộc, còn Bạch Tiểu Hoa... Bọn họ hoàn toàn không biết cô ta có bị Đông Phương Hạo Hiên giận cá chém thớt không, nhưng cẩn tắc vô áy náy, thà phòng nhầm còn hơn bỏ sót.
Do đó mới xuất hiện tình cảnh Bạch Tiểu Hoa tứ cố vô thân như hiện giờ.
Buổi chiều tan học, vốn Tuyết Ly cho rằng người nọ sẽ ở công ty, không đến đón mình được, ai ngờ vừa mở cửa xe, chỉ thấy đại lão lập tức dời mắt khỏi laptop, mỉm cười nhìn cô.
"Anh không đi làm hả?"
Tuyết Ly ngạc nhiên cực kỳ, không phải bình thường 5 rưỡi hắn mới tan làm sao? Bây giờ mới 4 rưỡi.
"Không đi làm thì lấy gì nuôi em."
Đông Phương Hạo Hiên đặt laptop qua một bên, kéo cô ngồi vào trong lòng mình, sau đó lại cầm laptop tiếp tục làm việc.
Hắn không thể bớt dính người hả?
Tuyết Ly hoàn toàn cạn lời, cảm giác chật chội khiến cô rất khó chịu, vì thế liên tục giãy giụa. Chẳng qua rất nhanh Tuyết Ly đã ngồi im thin thít, không dám động đậy một chút nào... bởi vì... có thứ gì đó rất cứng đang đâm vào mông cô.
Biếи ŧɦái!
Tại sao ở chỗ nào hắn cũng "động dục" được vậy?
Lúc này Đông Phương Hạo Hiên đã hoàn toàn không còn tâm trí để làm việc, hắn bỏ laptop sang một bên, kéo tấm màn xuống che khuất tầm nhìn của tài xế, sau đó hai tay tách hai đùi của cô ra.
Đồng phục của Tuyết Ly là sơ mi và váy ngắn trên đầu gối một chút, thế nên đại lão rất dễ dàng sờ được nơi tư mật của cô qua lớp qυầи ɭóŧ.
"Đừng... mà..."
Tuyết Ly khóc không ra nước mắt, biết trước như vậy thì cô đã mặc thêm một lớp quần bảo hộ ở bên trong rồi.
"Không phải là em chơi đùa với lửa trước sao?"
Đông Phương Hạo Hiên cúi đầu xuống cắn nhẹ vào tai Tuyết Ly, một bàn tay giang rộng đùi cô ra, bàn tay còn lại thì luồn vào bên trong qυầи ɭóŧ, sờ nắn hai bên cánh hoa, sau đó là tiểu hoa châu.
"A... Tôi biết sai... rồi... Anh dừng lại... được không?"
"Dừng lại? Nhưng bên dưới của em ướt lắm rồi."
Đông Phương Hạo Hiên nhét hai ngón tay vào, bên trong rất chật, ấm nóng lại mềm mại, mυ'ŧ chặt lấy hai ngón tay của hắn, nhưng hắn biết rõ cái miệng nhỏ này còn nuốt được thứ to lớn hơn rất nhiều, vì thế lại đút thêm một ngón tay, sau đó ba ngón tay liên tục rút ra chọc vào.
Lúc xe về đến nhà, cũng là lúc Tuyết Ly cao trào, cả người cô mềm nhũn, mặc cho Đông Phương Hạo Hiên bế vào trong nhà.