Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 27: Kinh Hoảng, Bí Mật

Dịch: LapTran

----

Ác ma nữ Mộng Li tiếp nhiệm vụ cấp S, săn gϊếŧ đại yêu - Hồng hạc.

Mộc Phàm chấn động, đại yêu là yêu thú cường đại có thể so với võ đạo tông sư nhân loại, người Luyện Khí ngưng hình.

Nữ nhân kia dám tiếp loại nhiệm vụ này, quả thực không thể tin được.

Hơn nữa một khi tiếp nhiệm vụ, phải hoàn thành trong một tháng, nếu không sẽ bị tính là thất bại, không chỉ bị trừ tiền thưởng, còn bị xử phạt.

“Đại yêu có thể so với võ đạo tông sư nha.” Mộc Phàm cười khổ lắc đầu.

Cũng không rõ Mộng Li lấy đâu ra tự tin, chẳng lẽ nàng có tu vi võ đạo tông sư, nói đùa gì vậy?

Mộc Phàm lắc đầu tiếp tục xem tiếp, nhiệm vụ cấp S thứ hai.

“Yêu mãng hai đầu?”

Rất ngoài ý muốn, nhiệm vụ này cũng là săn gϊếŧ đại yêu, một con yêu mãng hai đầu.

Mộc Phàm đã nghe từng nói tới yêu mãng, ba năm trước nó hủy diệt một khu quy hoạch, gây thương vong rất lớn.

Càng bất ngờ hơn chính là nhiệm vụ thứ hai cũng được tiếp nhận, một Liệp yêu đoàn tên Hổ Sa.

“Không phải nói Liệp yêu sư đều độc lai độc vãng sao, còn có Liệp yêu đoàn?”

Mộc Phàm gãi gãi đầu, xác thật không biết những chuyện này.

Nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, luôn cảm thấy cái tên Hổ Sa này có chút quen thuộc, giống như đã từng nghe ở đâu rồi.

“Không phải đám đầu trọc muốn gϊếŧ ta sao?”

Mộc Phàm bỗng nhiên nghĩ tới trước đó có một đám tự xưng là thành viên Hổ Sa, cầm đầu là một tên đầu trọc.

Nhưng cuối cùng bị hắn đánh ngã, thực lực không ra làm sao mà cũng dám tiếp nhiệm vụ săn gϊếŧ đại yêu?

“Bọn họ là Liệp yêu giả sao?” Trong lòng Mộc Phàm cảm thấy khó hiểu.

Thực lực nhóm người đó cũng có thể làm Liệp yêu giả sao?

Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều, càng không biết rằng đám đầu trọc đã sớm bị một đám yêu thú giải quyết.

Hắn tiếp tục xem từng cái nhiệm vụ, xếp hạng đầu là ba nhiệm vụ cấp S, cái thứ ba là săn gϊếŧ một đầu Thiết giáp hùng.

Tiếp tục xem xuống dưới là nhiệm vụ cấp A, cũng có một ít nhiệm vụ cấp B, thấp nhất chính là cấp C, đều là săn gϊếŧ yêu thú bất kỳ.

Nhiệm vụ cấp C săn gϊếŧ một đầu yêu thú bình thường có thể được thưởng hai vạn, cấp B là năm vạn, cấp A là hai mươi vạn.

Nhiệm vụ cấp S nhiệm vụ, tiền thưởng là một trăm vạn.

Mộc Phàm suy tư gì đó, rất có thể mấy con mình gϊếŧ chỉ là yêu thú bình thường, một con hai vạn, trách không được vui vẻ Mộng Li như vậy.

Thì ra là ăn trắng sáu vạn nguyên, Mộc Phàm cười khổ không thôi, nhưng lúc trước mình không phải Liệp yêu sư, tất nhiên không có biện pháp lấy được khen thưởng.

Hiện tại thành Liệp yêu sư, về sau chỉ cần săn gϊếŧ yêu thú đều có thể mang đến công hội lĩnh thưởng.

“Nên tiếp mấy cái nhiệm vụ hay không đây?”

Mộc Phàm bắt đầu suy xét, nhưng nghĩ đến ngày mai chính là khảo hạch của Thanh Bắc cao giáo khảo, vẫn nên để sau.

Mộc Phàm quyết định không tiếp nhiệm vụ, xoay người rời khỏi công hội.

“Ai da, đệ đệ tốt, rốt cuộc ra rồi."

Mới vừa vừa ra cửa liền nghe một giọng nói quyến rũ truyền đến, làn gió thơm xộc vào mũi, Mộc Phàm rùng mình, nổi da gà.

Giọng nói này không phải là Huyết La Sát sao?

Quả nhiên, Mộc Phàm nhìn sang một bên, thấy Huyết La Sát từ trong bóng đêm đi ra, váy ngắn màu đỏ nổi bật trong bóng đêm.

“Quỷ nha!”

Mộc Phàm sợ hãi kêu một tiếng, xoay người nhanh chân chạy.

Kết quả một trận làn gió thơm đánh tới, một bóng người từ trên trời giáng xuống, ngăn cản Mộc Phàm.

Huyết La Sát hờn dỗi nói: “Đệ đệ ngốc, ngươi chạy cái gì, tỷ tỷ rất giống quỷ sao?”

Mộc Phàm nghe xong trong lòng ác hàn, nhớ tới lời Mộng Li nói, đối phương là bất nam bất nữ, trong lòng liền nhịn không được run run, hơi hơi lui về phía sau.

“Thông qua khảo hạch sao? ” Huyết La Sát cười tủm tỉm nhìn Mộc Phàm, ánh mắt sáng lên.

Bị nhìn như vậy, Mộc Phàm nổi da gà, cố gắng tươi cười nói: “Ta mới vừa thông qua, không có việc gì ta đi trước ha.”

Nói xong Mộc Phàm liền muốn đi nhưng bị Huyết La Sát chặn lại.

“Đừng nóng vội, muốn đi sao...” Huyết La Sát cười hì hì đi tới.

Mộc Phàm hoảng sợ lui về phía sau, đôi tay ôm ngực: “Ngươi, ngươi muốn làm gì, ta, ta cảnh cáo ngươi, đừng tới đây.”

“Tỷ tỷ đáng sợ như vậy sao?” Huyết La Sát cười hỏi Mộc Phàm.

Hắn thầm mắng trong lòng, sao không đáng sợ, còn tự xưng tỷ tỷ, ai có thể nghĩ đến ngươi bất nam bất nữ, quá dọa người.

Thấy Mộc Phàm không ngừng lui về phía sau, Huyết La Sát cười nói: “Nếu ngươi đã trở thành Liệp yêu sư, có muốn cùng tỷ tỷ tạo thành một cái Liệp yêu đoàn không?”

“Không được, ta thích một mình.”

Mộc Phàm nói xong lại xoay người, nhanh chân chạy.

Nhanh như chớp không thấy bóng dáng, chỉ để lại mình Huyết La Sát đứng đó nhìn bóng dáng hắn, khóe miệng cong lên.

“Tiểu tử ngốc nghếch, thật thú vị, Ác ma nữ tìm được một tên cực phẩm nha?”

Huyết La Sát lầm bầm, cũng không đuổi theo, xoay người hòa vào trong bóng tối.

........

Bên kia, trong rừng cây vùng ngoại thành, có một đám người đang kiểm tra gì đó.

“Những thứ này đều là xương vụn, xác định là của bọn đầu trọc.”

Một nam tử kiểm tra xong đứng lên, nói ra lời này.

Ở trước mắt bọn họ, có một vài mảnh xương, nhìn kỹ, còn có mấy cái đầu lâu, rất dọa người.

“Xem dấu vết từng bị gặm, bước đầu kết luận là do yêu thú làm.”

Một tên khác mở miệng nói, xác định nhóm người này bị yêu thú gϊếŧ chết rồi ăn.

Cầm đầu là một nam tử cường tráng, hắn nghe xong nhíu mày, hừ nói: “Một đám phế vật, thế mà bị mấy con yêu thú ăn, ném mặt mũi Hổ Sa Liệp yêu đoàn chúng ta.”

“Đầu lĩnh, hiện tại làm thế nào?” Có người hỏi.

Nam tử cường tráng này đúng là một tên Liệp yêu giả cao cấp của Hổ Sa Liệp yêu đoàn.

Hai mắt sắc bén, hừ lạnh: “Không phải bọn đầu trọc nói muốn đi gϊếŧ một học sinh trung học sao, xem ra là có chuyện ngoài ý muốn.”

“Nếu Hổ Sa chúng ta tiếp nhiệm vụ này thì không thể bỏ ngang.”

“Phái một tên, đi nói cho thiếu gia Mộc Hiên, Hổ Sa chúng ta chắc chắn gϊếŧ chết tên kia, kêu hắn chuẩn bị tiền cho kỹ.”

Nam tử cường tráng nói xong, nở nụ cười dữ tợn.

“Đi, đi về trước, tra ra vị trí cụ thể của tiểu tử kia, tìm cơ hội xử lý hắn.”

Nói xong, hắn trực tiếp xoay người rời khu vực rừng cây này.

Nơi này chỉ còn đám xương cốt, không lâu sau, một bóng đen quỷ dị lặng yên xuất hiện, hai con mắt sáng xanh.

Đôi mắt nhìn chăm chú vào đám người đi xa, một hồi lâu mới ẩn vào trong bóng đêm biến mất.

“Mẹ nó, một đám phế vật!”

Bên kia, Mộc Hiên đang nổi trận lôi đình.

Bởi vì mời người làm việc thất bại, Mộc Phàm còn nghênh ngang xuất hiện, đại biểu cho hắn căn bản không có bị gϊếŧ chết.

“Một tên phế vật thôi, trực tiếp bóp chết là được, không cần phải lãng phí nhiều tinh lực như vậy, còn không bằng chăm chỉ tu luyện.”

Trong cơ thể Mộc Hiên đột nhiên có một giọng nói khàn khàn truyền ra, quỷ dị khó lường.

Nghe giọng nói này, Mộc Hiên lập tức cung kính: “Sư phó nói đúng, đồ nhi nhất định nỗ lực tu luyện.”

“Hừ, Mộc Phàm, để phế vật ngươi sống lâu thêm hai ngày.”

Mộc Hiên lạnh lùng cười, hơi thở bùng nổ, làm vỡ nát nền xi măng.

“Ngày mai chính là khảo hạch của Thanh Bắc cao giáo, chờ ta thông qua khảo hạch gia nhập cao giáo Thanh Bắc rồi lại chậm rãi giải quyết ngươi.”

Nói xong, Mộc Hiên tiến vào phòng huấn luyện, bắt đầu tu luyện.

Trên người hắn ẩn giấu một bí mật lớn, không ai biết được.