Dịch: LapTran
----
Đêm đã khuya, Mộc Phàm một mình trở về biệt thự.
“Rốt cuộc về đến nhà.”
Trong phòng khách, Mộc Phàm nằm trên sô pha, chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhàng.
Hắn cầm lấy một cái túi trên mặt bàn, bên trong có mấy cọc tiền, là sáu vạn mà Mộng Li đưa cho hắn.
Chỉ bằng một nửa số tiền bán yêu thú thật sự mà Mộc Phàm bán cho nàng, chắc chắn đối phương lời một nửa tiền, nhưng trách sao được, vì lúc đó Mộc Phàm còn không phải Liệp yêu giả.
Căn bản không biết chỗ bán yêu thú, cho nên chỉ có thể chịu thiệt thòi một lần.
“Sáu vạn, còn có ba vạn dư lại, hiện tại trên người hắn có hơn chín vạn.”
Nhìn gia sản của mình, mặt Mộc Phàm như đưa đám.
“Quá nghèo, thật hối hận vì nạp hết một tỷ.” Mộc Phàm âm thầm tiếc nuối.
Hiện tại hay rồi, không đủ tiền xài.
Chín vạn, có thể tăng Thanh đồng luyện thể thuật lên tới tầng thứ mấy?
Hiện tại ở tầng thứ nhất, tăng lên tầng thứ hai yêu cầu hai vạn, tầng thứ ba ba vạn, tầng thứ tư bốn vạn, muốn tăng từ tầng một lên tới tầng thứ tư cần tốn bảy vạn.
“Ký chủ, không có tiền còn có thể kiếm, thực lực cường đại mới là vương đạo.”
Hệ thống lên tiếng, Mộc Phàm nghe mà hai mắt ập loè, tất nhiên hắn hiểu rõ đạo lý này.
Hít sâu một hơi mới quyết định: “Hệ thống, ngươi nói đúng, ta nạp bảy vạn, tăng Thanh đồng luyện thể thuật lên tới tầng thứ tư.”
“Đinh, tiêu hao bảy vạn nguyên, bắt đầu tăng cấp Thanh đồng luyện thể thuật....”
Tiếng hệ thống vừa dứt thì mấy cọc tiền trên mặt bàn liền hóa thành ánh sáng, dần dần biến mất.
Mộc Phàm chưa kịp cảm thán thì đã cảm giác được một luồng năng lượng bàng bạc dũng mãnh tiến vào cơ thể, ngay sau đó trong đầu xuất hiện những cảm ngộ, lý giải về Thanh đồng luyện thể thuật cao cấp hơn.
Thanh đồng luyện thể thuật, mỗi một tầng đều khác biệt.
Ong!
Theo Mộc Phàm tu luyện, bên ngoài biệt thự, linh khí trong phạm vi mười mấy dặm hội tụ lại đây, ồ ạt hướng về biệt thự.
Trời dần dần đen như mực.
........
Bên kia, trong phòng hội nghị của đội chấp pháp, đèn đuốc sáng trưng, ngươi ngồi kín.
Người trong phòng đều là đội trưởng các đội chấp pháp, nam tử ngồi ở chủ vị là tổng đội trưởng đội chấp pháp.
Trước mặt bọn họ đang có một màn sáng, phát một loạt hình ảnh các nơi trong khu thứ tám bị yêu thú tập kích gần đây.
“Trong mấy ngày nay, tổng cộng đã xảy ra hơn một trăm sự kiện yêu thú tập kích.”
“Các ngươi thấy thế nào?”
Tổng đội trưởng mở miệng phá vỡ bầu không khí yên lặng.
Không có một người nào cất lời, mọi người nhìn nhau.
Nhìn thấy cảnh này, tổng đội trưởng nhíu mày, hừ một tiếng: “Sao không nói gì, hơn một trăm sự kiện yêu thú tập kích, các ngươi đang làm cái trò gì hả?”
“Đội chấp pháp, có trách nhiệm giữ gìn an ninh khu thứ tám, nhưng mới mấy ngày ngắn ngủi mà đã có hơn một trăm sự kiện yêu thú tập kích.”
Phanh!
“Nói chuyện đi, các ngươi đều là người câm sao?”
Tổng đội trưởng vỗ bàn, nổi giận đùng đùng, quát tháo mọi người.
Trong phòng hội nghị, các đội trưởng đều cúi đầu, im lặng không nói, không ai dám hé răng.
Điều này làm cho tổng đội trưởng càng bực bội, nổi giận nói: “Nhìn bộ dạng các ngươi đi, khu thứ tám đã bị yêu thú tập kích như thế mà các ngươi vẫn không hay biết gì, mặt mũi đội chấp pháp đều bị các ngươi làm mất hết.”
“Tổng đội, việc này không thể trách chúng ta.”
Rốt cuộc cũng có người căng da đầu nói chuyện.
Chỉ thấy một tên đội trưởng đứng lên, hắn mở miệng nói: “Tổng đội, nguyên nhân gây việc này là do ngục giam tu chân, bọn họ che giấu chân tướng.”
“Đối ngoại nói chỉ là mấy tên đào phạm chạy thoát, không hề đề cập chuyện có yêu thú.”
“Căn cứ theo kết quả chúng ta điều tra, những yêu thú này không phải là từ bên ngoài tiến vào, mà là xuất hiện từ nội bộ.”
“Vô cùng có khả năng là từ trong ngục giam tu chân thoát ra tới.”
Lời này vừa ra, bầu không khí bắt đầu căng thẳng, sắc mặt mọi người trở nên nghiêm trọng.
Bao gồm vị tổng đội trưởng kia, biểu tình trở nên nghiêm túc, ánh mắt lập loè, trong lòng rất không bình tĩnh.
“Không sai, ngục giam tu chân xuất hiện lỗ hổng, bọn họ giấu giếm không báo, thậm chí không cảnh báo có yêu thú thoát khỏi hắc ngục.”
Tất cả mọi người đều phẫn nộ, bị sự kiện yêu thú tập kích lần này làm sứt đầu mẻ trán.
Mặt trên hạ mệnh lệnh, nhất định phải quét sạch tất cả yêu thú.
Nhưng vấn đề này xét đến cùng vẫn là do ngục giam tu chân, lại còn che giấu tin tức mới dẫn đến tình huống như hiện tại.
“Chư vị, việc này vượt xa chúng ta tưởng tượng.”
Đột nhiên, Võ Cương bỗng đứng lên.
Hắn lấy ra một phần văn kiện, nghiêm túc nói: “Chúng ta điều tra, có được một tin tức cùng một kết luận kinh người.”
“Nghe đồn, trong hắc ngục có giam giữ một con Yêu Vương, mà chúng ta điều tra ra được, rất có khả năng trong nhóm yêu thú thoát ra có cả Yêu Vương kia.”
“Hơn nữa, bên trên đã phái cao thủ, đang tìm tòi khắp khu thứ tám, truyền tới một tin tức, không tiếc mọi giá tìm cho bằng được Yêu Vương này.”
Võ Cương nói rồi dừng một chút, quét mắt nhìn mọi người rồi mới tiếp tục nói: “Căn cứ theo kết quả chúng ta điều tra, có thể Yêu Vương này chạy ra từ trong hắc ngục.”
“Yêu Vương?”
“Thật sự có Yêu Vương?”
Sắc mặt mọi người thay đổi, kinh hãi không thôi.
Bọn họ không nghĩ tới, vấn đề thế mà mở rộng đến nước này, sâu trong hắc ngục giam giữ một con Yêu Vương, lời đồn này vẫn luôn lan truyền.
Nhưng không nghĩ tới thế mà là thật sự.
Phiền toái lớn, Yêu Vương là tồn tại vượt qua võ đạo tông sư, bước vào Siêu phàm, chỉ có Siêu phàm giả mới có thể chống lại.
Mọi người nhìn nhau.
“Yêu Vương, căn bản không phải chúng ta có thể chống lại.”
“Chuyện này không phải làm khó chúng ta sao?”
Không ít người kêu thảm, có chút tức giận bất bình, các ngươi tạo sai lầm, lại để chúng ta đi sửa chữa, quả thực vô nhân tính a.
“Tổng đội, Yêu Vương căn bản không phải chúng ta có thể đối phó, hiện tại làm sao bây giờ?” Có người không nhịn được hỏi.
Mọi người đồng thời nhìn vị tổng đội trưởng kia, sắc mặt hắn lại khá bình tĩnh, ánh mắt đảo qua mọi người.
Sau một hồi mới chậm rãi nói: “Tạm thời đừng nóng nảy, chuyện Yêu Vương phải bảo mật, bên trên nói, Yêu Vương thì không cần chúng ta đối phó, chỉ cần điều tra phát hiện manh mối lập tức báo cáo là được.”
“Bên trên tự nhiên có người tới đối phó.”
Nghe lời này, mọi người nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong lòng nhanh chóng suy xét.
“Tổng đội, rốt cuộc có bao nhiêu yêu thú chạy thoát?”
Có người nhịn không được mở miệng hỏi.
Tinh thần mọi người chấn động, cùng nhìn tổng đội trưởng.
Chỉ thấy nam tử trung niên thở dài nói: “Lần này, ta nghe nói số lượng yêu thú chạy ra từ hắc ngục là hơn mấy trăm con.”
“Phần lớn chỉ là yêu thú bình thường, nhưng trong đó có không ít yêu thú cường đại, có thể so với võ giả Tiên thiên, còn có đại yêu có thể so với võ đạo tông sư.”
“Huống chi, còn có một con Yêu Vương.”
Tổng đội trưởng dứt câu, lại nghiêm túc nói: “Cho nên, nhiệm vụ lần này rất nặng, cần phải bảo đảm sinh mệnh, tài sản của cư dân khu thứ tám.”
“Truyền lệnh xuống, tất cả Đội chấp pháp ngày đêm tuần tra, diệt trừ yêu thú.”
“Tuân lệnh!”
Ra mệnh lệnh xong, toàn bộ đội chấp pháp khu thứ tám bắt đầu xuất động, ngày đêm tuần tra, muốn bảo đảm an ninh cho khu thứ tám, càng bảo đảm cho tính mạng và tài sản của cư dân.
Đây là ý nghĩa tồn tại của đội chấp pháp.
Đêm nay, rất nhiều người sẽ không ngủ.