Cao Tiểu Tra Và Lê Tiểu Tiện

Chương 36: Cậu Lê nhà Lê Thị

Chương 36: Cậu Lê nhà Lê Thị.

Căn phòng sang trọng khắp nơi được trang bị công nghệ cao, bồn tắm sang trọng, cửa điện tử công nghệ cao. Cao Tề không thể tưởng tượng được chi phí một đêm của phòng này là bao nhiêu. Dù sao cũng không phải là anh trả tiền.

Lê Ngự Hiên mơ màng cuộn mình trên giường, cậu cũng hiếm khi có một lần nằm lên giường. Lúc này cậu vẫn chưa ý thức được mình đang ở đâu. Nếu cậu nhận ra, có thể sẽ tránh được những chuyện xảy ra sau này.

Lúc này cậu chỉ biết chủ nhân dường như không có ý định tiếp tục làm cậu, máʏ яυиɠ trong lỗ hậu của cậu có lẽ đêm nay sẽ không dừng lại.

“Đinh Đong!” Chuông cửa reo lên. Cao Tề cũng không nghĩ nhiều như vậy liền bấm nút bên cạnh giường. Màn hình hiển thị trên tường lập tức hiện ra hình ảnh ở ngoài cửa phòng khách.

Bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng bên ngoài không thể nhìn thấy bên trong. Lúc này ngoài cửa có ba người đàn ông trông giống như thuộc tầng lớp giỏi giang và thành công trong xã hội mặc quần áo chỉnh tề đứng đó, họ là tổng giám đốc khách sạn Quân Đình cùng với mặc khác cao tầng ở đây chỉ là người có cùng cấp độ với ba người đàn ông kia. Nghe tin cậu Lê đến, tất nhiên lập tức đi lên xin chỉ thị. Và phòng sang trọng mà Cao Tề nghĩ thật ra là phòng VIP chuyên dùng riêng của Lê Ngự Hiên.

Tầng 29 được bao trọn gói, vì vậy vừa rồi khi biểu diễn trên sân khấu Lê Ngự Hiên hoàn toàn không lo lắng sẽ có các nhân viên khác nhìn thấy. Nhưng cậu xem nhẹ nô ɭệ bò phía sau Úc Ninh. Cũng chính là người hôm nay thuê tầng 29. Cậu Lê tới rồi! Vẫn là tình huống như vậy, anh ta cũng không quan tâm nhiều như thế, chờ sau khi cậu Lê xuống sân khấu, anh ta vội vàng tìm nô ɭệ đưa họ đến phòng chuyên dụng của cậu Lê. Còn việc tổng giám đốc của họ trở về, có lẽ là nhân viên khác thông báo. Họ cũng không biết vì sao hôm nay Lê Ngự Hiên lại đến Quân Đình.

“Cậu Lê!” Ngoài cửa có ba người cúi đầu, mơ hồ có thể nhìn thấy biểu cảm sợ hãi trên khuôn mặt. Lúc Cao Tề nghe thấy hai chữ “cậu Lê” đã cảm thấy có vấn đề.

“…” Lê Ngự Hiên không trả lời người ở ngoài cửa, lúc này cậu cũng phản ứng lại tình huống trước mắt, hơn nữa cậu đã không quan tâm cơ thể mình. Rõ ràng cậu Lê càng sợ hãi hơn so với ba người đứng ở ngoài cửa ánh mắt nhìn về phía chủ nhân Cao Tề của cậu.

“Không biết là cậu Lê đến, không thể đón tiếp kịp thời! Không biết cậu Lê có yêu cầu gì không?” Ngoài cửa ba người không nghe thấy tiếng động, lại vội vàng bày tỏ lòng trung thành, sợ có chỗ nào đấy làm cho cậu Lê không hài lòng, vậy thì công việc của họ sẽ không giữ được nữa.

“Cút!” Lê Ngự Hiên ước có thể đạp một cái cho họ rơi từ tầng 30 xuống.

“Vâng! Vâng! Vâng!” Ba người bên ngoài nghe thấy một chữ “cút” vô cùng tức giận của Lê Ngự Hiên, lập tức rời đi, một giây cũng không dám nán lại.

Họ đi rồi, nhưng Cao Tề không có ý định cho qua chuyện này.

“Cậu Lê? Cậu Lê của Lê thị?” Ở thành phố này hoặc có thể nói ở đất nước này có ai lại không biết Lê thị! Nhân viên của Lê thị có rất nhiều người họ Lê, nhưng chỉ có một người được gọi là “cậu Lê”, chính là người đưa ra quyết định và sách lược của Lê thị!

“Vâng!” Lê Ngự Hiên gật đầu. Biết rằng có một số chuyện đã không thể che giấu.

Cao Tề chưa từng nghĩ tới mình sẽ có cơ hội tiếp xúc với người có chức có quyền như “cậu Lê”, càng không thể tưởng tượng được cậu Lê trong truyền thuyết lúc này vẫn đang quỳ gối dưới chân anh làm một con chó hoang. Anh không rõ Lê Ngự Hiên muốn làm gì, nhưng lúc này chắc chắn là rất khó chịu.

“ Cậu Lê có ý gì đây?” Cao Tề đang đứng ở cạnh giường, còn Lê Ngự Hiên thì đang quỳ gối trên giường, Cao Tề đưa tay bóp cằm cậu, Lê Ngự Hiên bị ép phải ngẩng cao đầu lên.

“Chủ nhân…” Tuy rằng sức lực của Lê Ngự Hiên đã không còn bao nhiêu, nhưng thoát khỏi Cao Tề thì không thành vấn đề, chẳng qua cậu không có lá gan ấy.

“Cậu Lê thật đúng là nhiệt tình với trò chơi này, nhưng hiện tại có vẻ như phải Game Over rồi!” Cao Tề nói xong buông tay ra muốn rời đi. Thật ra anh cũng không rõ mình đang tức giận vì cái gì, nhưng chỉ là lửa giận đang bùng lên. Mặt khác anh quả thật cũng không quá tin một người có chức có quyền như vậy có thể một mực thấp hèn làm một con chó hoang. Vì vậy anh nên tránh xa càng sớm càng tốt.