Chương 35: Phía trước và phía sau đều không thể kiểm soát được (H)
Có khán giả dưới sân khấu ngưỡng mộ Cao Tề, anh cảm thấy Lê Ngự Hiên là con chó tốt, bất luận là sức chịu đựng hay là việc tuân theo mệnh lệnh đều đạt trình độ cao nhất. Cũng hơi ngưỡng mộ Lê Ngự Hiên, nhìn vẻ mặt say sưa của cậu hiện tại, có thể thấy được sức sống ở côn ŧᏂịŧ của Cao Tề khỏe biết bao! Nhìn những tiểu thụ dưới sân khấu mong muốn bản thân mình là người ở dưới thân Cao Tề.
Nhưng những người đó chỉ có thể ngưỡng mộ, lúc này Lê Ngự Hiên cũng không để ý đến người khác. Cậu không thể kiểm soát được cả phía trước trước lẫn phía sau khi bị làm. Lỗ hậu đã ngứa ngáy từ lúc bắt đầu, lại bị làm đến mức tràn đầy dịch ruột, nhưng sự ngứa ngáy không hề giảm bớt, ngược lại càng thêm lợi hại. Côn ŧᏂịŧ phía trước ngoại trừ việc bàng quang bị đầy, ngoài việc cậu muốn đi tiểu còn muốn xuất tinh. Dưới sự tấn công cả phía trước lẫn phía sau thế này, Lê Ngự Hiên thật sự thấy không ổn.
“Lép nhép… Lép nhép…” Lỗ hậu của Lê Ngự Hiên đã ướŧ áŧ vô cùng, mỗi một lần Cao Tề rút ra cắm vào đều có thể nghe được tiếng lép nhép này.
“Gâu… Gâu Ư…” Lê Ngự Hiên cảm thấy chân mình dần trở nên mềm nhũn.
Cao Tề thao làm rất sướиɠ, tuy rằng anh hơi khó chịu khi bị nhiều người nhìn như vậy, nhưng tổng thể mà nói con chó này càng ngày càng làm cho anh hài lòng.
Cao Tề làm Lê Ngự Hiên ba lần mới dừng lại, khi Cao Tề rút côn ŧᏂịŧ của mình ra, lỗ hậu của Lê Ngự Hiên đã không khép lại được. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bên trong ba lần lúc nãy theo lỗ hậu chảy ra ngoài.
Cảnh tượng này làm cho khán giả dưới sân khấu đều nhìn với ánh mắt không nhịn được liền lập tức cᏂị©Ꮒ nô ɭệ của mình. Nhưng khi họ nhìn thấy nô ɭệ của mình không có biểu cảm như Lê Ngự Hiên lại hơi tức giận. Họ tất nhiên sẽ không thừa nhận mình không bằng Cao Tề, đương nhiên là đẩy toàn bộ trách nhiệm đổ lên người nô ɭệ, các nô ɭệ này không tránh khỏi bị đánh một trận, họ cũng coi như là gặp phải tai bay vạ gió.
Lê Ngự Hiên vừa nghỉ ngơi được vài phút, lỗ hậu đã bắt đầu ngứa ngáy lần nữa. Lê Ngự Hiên cuối cùng cũng hiểu được tác dụng của loại thuốc này, mong muốn chủ nhân đừng dừng lại.
Cao Tề lại lấy máʏ яυиɠ cắm vào trong lỗ hậu của Lê Ngự Hiên, máy này còn to hơn so với máy vừa nãy. Nhưng lỗ hậu đã được mở rộng của Lê Ngự Hiên vẫn nuốt hết toàn bộ.
Lúc này biểu cảm của Lê Ngự Hiên lại thay đổi sang gương mặt lạnh lùng. Đối với Lê Ngự Hiên mà nói, cơ thể cậu mặc dù tạm thời có thể được làm dịu, nhưng trong lòng, cậu vẫn hơi có ý từ chối máʏ яυиɠ. Nhưng máʏ яυиɠ này lại là chủ nhân thưởng cho, cậu không thể không thích!
“Chát! Chát! Chát!” Cao Tề nhìn cái mông vểnh lên, tiện tay đánh lên đó.
“Ư… Ư…” Cảm giác được nhiệt độ cơ thể của chủ nhân, Lê Ngự Hiên vặn vẹo mông muốn tới gần. Cao Tề bảo Lê Ngự Hiên nằm xuống lần nữa, hơn nữa còn mở công tắc ống thông.
Chất lỏng vốn ở trong bàng quang căn bản không bị khống chế, tranh nhau muốn chảy ra. Vốn dĩ là chất lỏng trong suốt rót vào, nhưng lúc này khi bài tiết ra lại hơi đυ.c.
“A!...” Phía sau bị máʏ яυиɠ cắm, phía trước lại đi tiểu, Lê Ngự Hiên nhìn về phía chủ nhân ở bên cạnh, trong mắt có một ánh nhìn cầu xin. Đa số mọi người đều muốn cầu xin chủ nhân giơ cao đánh khẽ, nhưng Lê Ngự Hiên lại muốn cầu xin chủ nhân làm cậu! Dưới tình trạng như vậy, cậu lại nghĩ đến vấn đề này đầu tiên.
“Dừng lại!” Lê Ngự Hiên mặc dù phía trước lẫn phía sau bị tấn công, nhưng sự chú ý lớn nhất vẫn đặt ở trên người chủ nhân Cao Tề của cậu. Vì vậy khi Cao Tề nói “dừng”, Lê Ngự Hiên rất nhanh chấp hành. Cứng rắn chịu đựng, dừng việc đi tiểu.
Mặc dù Lê Ngự Hiên đã đi tiểu ra rất nhiều, nhưng nướ© ŧıểυ vẫn rất nhiều. Vì vậy nhịn lại cũng rất vất vả.
Cao Tề đưa tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ của Lê Ngự Hiên, còn cố ý nhéo quả trứng đầy đặn kia.
“Ư… Chủ nhân… Chó hoang sắp… Không nhịn được nữa…” Lê Ngự Hiên sợ mình không nhịn được, hơn nữa đây còn là trên sân khấu, cậu sợ mình không nhịn được làm chủ nhân mất mặt.
“Dám làm bẩn tay tôi, tôi sẽ ném cậu ra ngoài.” Lê Ngự Hiên cũng không muốn biết chủ nhân nói “ném ra ngoài” là ném chỗ nào.
Cao Tề làm Lê Ngự Hiên vài lần, lúc thì dừng lại, lúc thì tiếp tục đi tiểu. Mãi cho đến khi Lê Ngự Hiên không tè được nữa, Cao Tề mới buông tha cho cậu.
Lúc biểu diễn kết thúc, Lê Ngự Hiên căn bản không đứng dậy nổi, hai chân còn đang run rẩy. Máʏ яυиɠ trong lỗ hậu cũng vẫn đang điên cuồng rung lên. Đến nỗi những tràng pháo tay nhiệt liệt của khán giả, Lê Ngự Hiên đã không nghe rõ nữa.
Sau khi xuống sân khấu có người dẫn Cao Tề vào thang máy, đến phòng nghỉ xa hoa trên tầng 13 để nghỉ ngơi. Vốn dĩ Cao Tề cho rằng đây là Úc Ninh sắp xếp, nhưng sự thật lại làm cho anh vô cùng ngạc nhiên.