Cao Tiểu Tra Và Lê Tiểu Tiện

Chương 14: Lần lượt trở lại đảo Bọ Cạp để huấn luyện

Chương 14: Lần lượt trở lại đảo Bọ Cạp để huấn luyện

Không hề có cảm giác thoải mái như trong tưởng tượng, một người không có kinh nghiệm như Lê Ngự Hiên thì làm sao có thể xoa bóp tốt được! Hơn nữa Cao Tề sợ nhột, Lê Ngự Hiên vừa mới bắt đầu bóp thì Cao Tề đã không chịu nổi và đạp cậu. Kỹ thuật xoa bóp không phải xem qua là có thể học được. Nhưng ở phương diện hầu hạ người khác này, Lê Ngự Hiên cũng đã tiến bộ rất lớn.

Cao Tề tức giận nói “Tôi sẽ không ở đây để cho cậu xoa bóp nữa!”, Lê Ngự Hiên cảm thấy rất xấu hổ, luôn cảm thấy mình chẳng thể làm tốt bất cứ điều gì cả.

“Chủ nhân, nhất định sau này chó hoang sẽ học thật tốt để hầu hạ chủ nhân.”

“Ngày mai cần phải tới công ty một chuyến, chó hoang sẽ trở về trước khi chủ nhân về nhà!” Lê Ngự Hiên muốn hầu hạ để chủ nhân thoải mái sau đó mới để ý đến những chuyện này, nhưng bây giờ cậu chỉ có thể vắt óc suy nghĩ để nói. Cậu cho rằng chủ nhân sẽ không vui, nhưng thật ra cậu đã nghĩ quá nhiều.

“Đi làm thì đi đi, tôi cũng đâu có nhốt cậu! Trong khoảng thời gian này cậu xin nghỉ phép đúng không? Nếu cậu bị đuổi việc thì tôi cũng không có khả năng nuôi cậu!” Cao Tề biết Lê Ngự Hiên phải đi làm. Nhưng anh vẫn không biết con chó mà mình nuôi đang làm việc gì.

“Cậu làm việc ở đâu?” Cao Tề ngồi còn Lê Ngự Hiên thì quỳ, hình ảnh này còn rất hài hòa.

Lê Ngự Hiên trả lời “Chó hoang làm ở công ty nhà họ Lê.” Khi cậu nói còn lặng lẽ ngước nhìn Cao Tề, nhưng đáng tiếc là Cao Tề đang nhắm mắt nên không nhìn thấy Lê Ngự Hiên chột dạ.

“Nhà họ Lê? Đúng là một công ty lớn!” Mặc dù Cao Tề là người bình thường nhưng có ai trong thành phố này lại không biết đến nhà họ Lê cơ chứ!

“Lê Ngự Hiên? Nhà họ Lê? Chẳng nhẽ cậu có họ hàng với họ!” Cao Tề chưa bao giờ nghĩ đến người quỳ trước mặt anh lại là giám đốc của công ty, gia chủ của nhà họ Lê.

“Chó hoang…” Lê Ngự Hiên không biết nên giải thích thế nào, cậu cảm thấy sợ hãi. Cậu biết Cao Tề ghét những người thành công và giàu có. Cậu sợ rằng nếu chủ nhân biết cậu là giám đốc của công ty nhà họ Lê thì cậu sẽ lại trở về là một con chó hoang.

Vốn dĩ Cao Tề cũng không nghe thấy những gì Lê Ngự Hiên nói, anh đang lim dim sắp ngủ. Lê Ngự Hiên thấy chủ nhân đã ngủ nên cũng không nói gì nữa. Nhưng cậu vẫn đang lo lắng về việc lừa gạt chủ nhân, nếu bị chủ nhân phát hiện thì cậu sẽ càng thảm hơn! Cứ coi như đây không phải lừa gạt mà là che giấu đi. Lê Ngự Hiên còn tự lừa dối mình.

“Chủ nhân? Chủ nhân?”

“Hả?”

“Chủ nhân, trời tối rồi, ngài lên giường nghỉ ngơi đi.” Đây là lần đầu tiên Lê Ngự Hiên lừa dối chủ nhân. Cậu thấy chủ nhân không quan tâm đến chuyện này thì thở phào nhẹ nhõm.

Cả đêm cậu ngủ không ngon. Sáng hôm sau khi Lê Ngự Hiên ra khỏi nhà thì Cao Tề vẫn đang ngủ. Đương nhiên là cậu cũng không quên chuẩn bị bữa sáng cho chủ nhân trước khi ra ngoài.

“Cậu Lê!” Ở lối vào của khu chung cư có một chiếc SUV có vẻ bình thường đang đậu ở đó. Nhìn nó rất bình thường, dù sao thì mọi người cũng không nhìn ra được.

Lê Ngự Hiên khi ở ngoài so với ở trước mặt Cao Tề cũng không khác nhau nhiều lắm. Lúc này Lê Ngự Hiên giống như đại gia ngồi trong xe, nhanh chóng lật từng phần tài liệu ra để đọc.

“Cậu Lê, Kình Lôi và Kình Điện đang đợi trong phòng họp.” Kình Phong vừa lái xe vừa thuật lại những chuyện đã xảy ra.

“Sao lại xảy ra chuyện lớn như vậy!” Lê Ngự Hiên rất tức giận. Vốn dĩ cậu cũng đã rất tức giận khi cậu và chủ nhân bị làm phiền do sai lầm nhỏ mà bọn họ gây ra. Kình Phong, Kình Vũ, Kình Lôi và Kình Điện là những người được nhà họ Lê huấn luyện. Trước kia thì có hai người phụ trách chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày của Lê Ngự Hiên, hai người còn lại thì phụ trách công việc ở công ty.

Lần này là do phó giám đốc của công ty tự đút tiền riêng, chiếm vụ làm ăn của công ty cho riêng mình, dẫn tới tổn thất. Tuy rằng tổn thất này không ảnh hưởng gì tới Lê Ngự Hiên nhưng cậu không thể bỏ qua được! Dám ngang nhiên qua mặt cậu, làm sao cậu có thể chịu đựng được.

“Bốn người các anh lần lượt đến đảo Bọ Cạp huấn luyện một tháng đi!” Đảo Bọ Cạp là đảo tư nhân của nhà họ Lê, cấp dưới của họ đều đến từ đảo Bọ Cạp, gồm cả Lê Ngự Hiên. Việc huấn luyện trên đảo Bọ Cạp chỉ có hơn chứ không kém bộ đội đặc chủng.

“Vâng! Cậu Lê!” Kình Phong căng thẳng khi nghĩ tới việc huấn luyện trên đảo.