Đời trước khi Tô Minh Tây ra tù thì hai nhà đã giải trừ hiểu lầm. Đến khi cô trở thành a phiêu, nhìn thấy hai người mẹ sau cái chết của Vệ Bình Xuyên, nâng đỡ nhau vượt qua quãng đời còn lại.
Nghe cậu kể lại truyện hồi nhỏ, Tô Minh Tây liền nói cho cậu biết, chính Vệ Bình Xuyên đã cứu mình khỏi chết đuối ở Nham Thành.
Nghe vậy Khương Khánh Phong liền chấn kinh.
Mấy ngày nay tin tức lớn nhất ở huyện Kim Thuỷ là gì, đó chính là cái chết của Vệ Bảo Dân, người đã bỏ đi mười năm. Tuy rằng Vệ Bình Xuyên không phải là con trai ruột của ông ta nhưng khi làm mai với Vệ Bảo Dân, Lịch Đông Cúc không hề giấu giếm. Do đó Vệ Bình Xuyên ra đời liền đã mang họ Vệ. Khi biết được tin tức Vệ Bảo Dân chết, Lịch Đông Cúc liền mang theo con trai đến Nham Thành, thứ nhất muốn lấy tiền an ủi, và thứ hai chính là muốn tiếp nhận lại vị trí công tác của Vệ Bảo Dân.
Chính vì vậy việc Vệ Bình Xuyên ở Nham Thành là hoàn toàn chính xác.
Khi đến Nham Thành, Vệ Bình Xuyên đã cứu được Tô Minh Tây ở đập chứa nước. Mà Tô Minh Tây mới chính là con gái do Khương Huệ Lan sinh ra. Cho nên năm đó khi còn là một đứa nhỏ, những lời mà Vệ Bình Xuyên nói không hề sai.
Khương Khánh Phong rốt cuộc mới biết được mình đã trách nhầm Vệ Bình Xuyên rồi.
“Khi đó Vệ Bình Xuyên dù sao cũng là một thằng nhóc, mọi người coi lời nói của nó là đồng ngôn vô kỵ (trẻ nhỏ nói chuyện không biết kiêng kỵ) vì vậy chẳng ai để ở trong lòng. Chúng ta vẫn luôn cho rằng người thằng bé nói là Thư Đại Hanh, không hề biết cô ta cùng cháu đã bị ôm sai. Vệ Bình Xuyên nói mơ thấy con của mẹ cháu rơi xuống nước hoá ra lại chính là cháu a”.
Tô Minh Tây trở thành a phiêu du đãng nhiều năm như vậy, cô hoàn toàn có thể khẳng định Vệ Bình Xuyên không phải người trọng sinh như mình, mà cũng không phải người xuyên sách như Thư Đại Hanh. Anh chỉ là lúc sốt cao, không biết cơ duyên xảo hợp gì mà có thể nhìn thấy được một đoạn ngắn sự việc trong tương lại.
Vệ Bình Xuyên đối xử với vô rât tốt, không đoi hỏi cô bất cứ điều gì, có chăng là bởi vì từ khi còn nhỏ, cô đã xuất hiện trong lòng anh rồi.