Tô Minh Tây lo lắng cho Vệ Bình Xuyên liền nhanh chóng hỏi cậu mình : “Cậu, hiện tại chính phủ đang bài trừ mê tín dị đoan, việc này có nhiều người biết không ạ?”
“Chúng ta nào dám để cho người khác biết. Vệ Bình Xuyên ở huyện Kim Thủy, thanh danh cũng không được tốt lắm. Ân cứu mạng của nó thì về sau chúng ta tìm cơ hội báo đáp lại, còn mấy thứ như lấy thân báo đáp gì đó thì mẹ với cậu tuyệt đối không đồng ý .”
Tô Minh Tây chột dạ, cô đều đã đáp ứng Vệ Bình Xuyên rồi.
……
Tô Minh Tây về nhà cậu của mình liền gặp được mẹ ruột Khương Huệ Lan. Ông bà ngoại thì đã mất, cậu cùng mợ đã kết hôn hơn mười năm nhưng đến bây giờ hai người vẫn chưa có con.
Mợ Tô Minh Tây gọi là Kha Tú. Câu về đến nhà liền trực tiếp đưa toàn bố số tiền hôm nay bán vải được giao cho vợ, không quên dặn dò “ Tích cóp thêm mấy ngày nữa, đủ một trăm đồng em mang qua đưa cho mẹ đi, có bệnh cần kịp thời chữa trị không thể kéo dài”.
Cậu là một người bướng bỉnh lại thiện lương như vậy. Người trong họ có kẻ thiếu nợ cờ bạc tới cửa mở lời vay tiền, cậu liền dùng đòn gánh đánh đuổi. Nhưng mẹ vợ mắc bệnh thì cậu dốc hết tiền của ra hô trợ.
Nếu như bình thường bán vải cho trạm thu mua thì sẽ không nhận được tiền ngay như hôm nay. Vì bên trạm thu mua đều chỉ cấp giấy xác nhận số lượng vải đã nhận, đến khi kết toán mới chi trả tiền cho người dân. Hôm nay số vải của Khương Khánh Phong được cháu gái mang trực tiếp bán cho bên vận chuyển, vì vậy mà ông có thể mang được tiền mặt về nhà.
Trong tay có tiền, mợ Kha Tú cũng chẳng keo kiệt, liền muốn đối xử tốt với cháu gái, liền lên tiếng : “Mọi người ở nhà trò chuyện, em đi ra cửa thôn cắt một chút thịt về”.
Khương Khánh Phong cũng muốn cùng cháu gái trò truyện : “Cháu còn chưa biết hết tình huống ở trong nhà đúng không, cậu nói cho cháu một chút”.
Thực ra từ đời trước Tô Minh Tây đều đã biết hết.
Người cha ruột thịt của cô tên đầy đủ là Thư Hạnh Hà. Ông ta không làm việc mà chỉ lo học hành, cuối cùng cũng thi đậu vào trường đại học Công Nông Binh trở thành sinh viên. Sau khi ông ta tốt nghiệp liền cưới con gái của thầy giáo mình.
Vì sao ông ta có vợ có con gái rồi mà vẫn có thể trực tiếp cưới vợ được? Bởi vì thời kỳ đó ở nông thôn, mọi người kết hôn hầu như không đi làm giấy đăng ký kết hôn, chỉ trực tiếp làm tiệc rượu là xong. Sau đó một thời gian mới đi bổ sung giấy kết hôn, có nhiều trường hợp sống với nhau cả đời cũng chẳng đi làm loại giấy tờ đó.